Con Dâu Trời Phú

Chương 1171

“Còn cả…khủng bố nữa”Hàn Sóc hít một ngụm khí lạnh. “Chẳng trách được xếp vào hạng B”So sánh với phim cấp 4, phim cấp 3 chỉ những bộ phim có chi phí dàn dựng thấp, bối cảnh đơn giản, đạo cụ chế tạo thô sơ, thiếu cảm nhận, nội dung kịch bản nghiêng về công thức hóa, thông thường chất lượng cũng sẽ không tốt.

Do dự toán chi phí quá thấp, rất ít ngôi sao lớn tham gia diễn xuất, do đó để thu hút khán giả, biên kịch và đạo diễn thường lấy các yếu tố ȶìиɦ ɖu͙ƈ, máu tanh, khủng bố… để làm nguyên tố chính.

Nhưng cũng không thể đánh đồng hàng loạt được, trong lịch sử điện ảnh toàn cầu cũng có không ít tác phẩm hay.

Ví dụ như, “Thành phố tội ác”, “Chuyện cũ ở Mê-xi-cô”, tuy được quy hoạch trong phạm vi phim cấp 3, nhưng danh tiếng và sức ảnh hưởng vượt xa nhiều bộ phim cấp A khác.

Nữ chính của hai bộ phim này đã sớm đoạt được danh hiệu vòng nguyệt quế cho Ảnh hậu vào mười năm trước, nay đều là những nhân vật được ngưỡng vọng và tôn kính ở làng giải trí u Mỹ.

Nếu1Đàm Hi đã có thể kéo quan hệ để thay thế Hàn Sóc giữa chừng thì ít nhất chứng tỏ rằng “Hoa sơn trà” đáng được coi trọng.

“… Không chỉ bởi vì đạo diễn là David Norlan, mà còn vì kịch bản của nó. Nói tóm lại cậu chỉ cần xem qua kịch bản là biết ngay. Tớ đã gửi đến địa chỉ email của cậu phần đầu kịch bản rồi”

“Được, xem xong tớ sẽ trả lời cậu”

“Tối đa hai ngày”

Tối hôm đó, Hàn Sóc thức đến ba giờ sáng để xem hết nửa đầu kịch bản Đàm Hi gửi.

Tâm trạng rất lâu sau vẫn không bình thường lại được.

Câu chuyện xảy ra tại một thị trấn có tên là Laya nằm tại phía Tây nước Pháp vào thế kỷ trước, nơi đây đã từng chịu đựng đủ lễ rửa tội8của chiến tranh lửa đạn, sau thời gian dài đằng đẵng gần mười năm bị thực dân thống trị, đã đón thời kỳ giải phóng mới.

Kẻ xâm lược bị quân đội Cemosse đánh đuổi đi, cuối cùng rút lui khỏi thị trấn.

Tướng quân Cemosse từ đó cũng trở thành vị anh hùng vĩ đại trong lòng người dân Laya. Họ dùng rượu ngon tiệc tùng để chiêu đãi người đàn ông và đội quân do anh ta thống lĩnh giống như những vị thần đã cứu vớt họ.



Trong một lần xuất hành, anh ta giải cứu được một cô gái xinh đẹp là người dân trong vùng, tên là Camélia.

Trong tiếng Pháp có nghĩa là hoa sơn trà.

Hai người nhanh chóng phải lòng nhau, họ cưỡi ngựa, cùng ăn với nhau, đi khắp dãy núi thể hiện tình yêu.

Ba ngày trôi2qua rất nhanh, Cemosse buộc phải trở về thị trấn, nhưng anh ta cho người nhanh chóng đi đón Camélia, và tổ chức một hôn lễ hoành tráng cho cô.

Anh ta muốn lấy người phụ nữ này. Cemosse vô cùng chắc chắn về điều đó.

Nhưng binh sĩ anh ta phải đi không đón được Camélia về, thậm chí tìm khắp cả vùng núi hoang vu mọc đầy hoa sơn trà đó cũng không tìm được.

Cemosse lại phải tốp lính thứ hai đi tìm, nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

Tiếp đến là tốp lính thứ ba…

Cuối cùng, anh ta vẫn không từ bỏ được ý niệm với người phụ nữ đó, đích thân trở về nơi đó thì lại một lần nữa tìm thấy người phụ nữ anh ta ngày đêm thương nhớ trong một bụi hoa sơn trà đỏ rực4màu máu.

Cứ như vậy, Cemosse ở chung bảy ngày bảy đêm với giai nhân.

Anh ta phát hiện dường như mình càng yêu say đắm đóa hoa sơn trà xinh đẹp này hơn nữa.

Lần này, Cemosse đích thân đưa Camélia về thị trấn, và sắp xếp ở chỗ ở của mình, nhưng tai họa đã nhanh chóng kéo đến.

Ban đầu, trong đội quân của họ có hai binh sĩ trượt chân tử vong lúc nửa đêm. Khi phát hiện ra thi thể của họ, trêи mặt hai người lại mang theo nụ cười.

Cemosse chỉ coi là sự cố ngoài ý muốn, hậu táng thủ hạ, và hùng hồn ban cho người nhà họ một khoản tiền cứu trợ lớn.

Cách một ngày sau, lại có hai binh sĩ nữa bị phát hiện chết trong khi đang ngủ mơ, khóe môi cũng cong lên bất thường.



Tiếp theo đó cứ cách một ngày lại có hai binh sĩ chết đi, cách chết không giống nhau, nhưng lại có điểm chung kỳ lạ là nụ cười trêи mặt.

Cemosse đã phát giác ra điều bất thường. Đúng lúc đó, anh ta phát hiện người vợ Camélia của mình thường xuyên ra ngoài vào buổi tối, và cứ khoảng nửa tiếng sau mới quay về.

Nửa phần đầu kịch bản chỉ đến đó rồi dừng lại.

Hàn Sóc thực sự tò mò, suýt nữa thì gọi điện cho Đàm Hi đòi cổ phần sau kịch bản, may mà lý trí vẫn còn, nên không đến mức làm phiền cô giữa nửa đêm.

Cứ nằm trêи giường như thế, nghĩ về kịch bản, rồi mơ màng ngủ đi mất.

Ngày hôm sau, chuyện đầu tiên Hàn Sóc nghĩ ra sau khi mở mắt là tìm điện thoại. Sau đó gọi điện cho Đàm Hi.

“Gái này, tớ nhận bộ phim đó, phần còn lại của kịch bản gửi cho tớ xem nốt đi.”

“Không thành vấn đề”

Đợi đã…

“Cậu cố ý đúng không? Như tớ mắc bẫy?” Lúc đó Hàn Sóc mới phản ứng lại được.

“Khương thái công cầu cá, chỉ có người bằng lòng mới cắn câu mà thôi”

Cứ như vậy, Hàn Sóc đã bắt đầu kỳ huấn luyện bổ sung trong nửa tháng.

Đầu tháng sáu, Hồng Kông đã bắt đầu nắng nóng chói chang.

Hàn Sóc đáp chuyến bay đến Manhattan, áo da quần da, đội mũ lưỡi trai, một vali hành lý cỡ trung, bắt đầu con đường quật khởi trong giới giải trí nước ngoài.

Bình Luận (0)
Comment