Côn Luân Ma Chủ

Chương 1007

Có điều sau đó Chử Vô Ky cười lạnh nói: “Còn về năm trăm năm trước, Côn Luân, đây chẳng qua là người của Thiên Môn dát vàng lên mặt mà thôi. Những bí mật đó không ít người trong nhánh Ấn Ma đều biết

Lúc trước Độc Cô giáo chủ cũng muốn đuổi người của Thiên Môn đi. Thậm chí ngài ấy đã một thân một mình xông lên Thiên Môn. Cửu Đại Thần Tướng thế hệ đó của Thiên Môn bị Độc Cô giáo chủ giết tám, phế bỏ một.

Cuối cùng Độc Cô giáo chủ đại chiến với môn chủ Thiên Môn một trận, thiếu chút nữa đánh vỡ nửa Thiên Môn. Môn chủ đời đó của Thiên Môn bị đánh tới nhận thua, chủ động cho Độc Cô giáo chủ tiến vào Thiên Môn.

Có điều không biết vì sao, sau khi Độc Cô giáo chủ tiến vào Thiên Môn không tiếp tục đuổi Thiên Môn đã tàn phế ra khỏi dãy Côn Luân nữa mà trực tiếp đi khỏi. Đồng thời ngài ấy còn vạch một khu vực cho Thiên Môn, nói với đệ tử Thánh giáo không cần ra tay với Thiên Môn nữa.

Ngay sau khi chuyện đó diễn ra một hôm, môn chủ Thiên Môn đã quy khư, người sống sót duy nhất trong Cửu Đại Thần Tướng tuy bị phế bỏ nhưng lại trở thành môn chủ Thiên Môn, bắt đầu phong sơn trăm năm. Sau khi Thánh giáo bị diệt, Thiên Môn mới mở, cửa, dần đần có người đặt chân vào giang hồ, lại còn nói khoác ngày xưa cho dù Côn Luân Ma Giáo trong thời đỉnh phong, Thiên Môn bọn họ cũng không sợ, địa vị đôi bên ngang nhau.

Thật sự không biết nếu không phải Độc Cô giáo chủ ngày trước chẳng rõ vì sao lại hạ thủ lưu tình, Thiên Môn bọn hẳn đã sớm bị diệt tám lần rồi.

Giờ môn chủ Thiên Môn Quân Vô Thần lại là người tài hoa kinh thiên. Hản là đồ tôn của tên sống. sót trong tay Độc Cô giáo chủ ngày trước, lúc đỉnh phong thậm chí sắp đạt tới mức đệ nhất thiên hạ.

Chỉ tiếc không đợi dã tâm của hẳn thực hiện được, hẳn đã bị Chung Thần Tú đánh bại, phải thành thật bế quan khổ tu.”


Sở Hưu hiểu ra gật nhẹ đầu.

Xem ra Thiên Môn mặc dù thần bí có điều thực. lực lại không quá kinh khủng, nếu không ngày xưa. người kết thúc thời đại hùng bá giang hồ của Côn Luân Ma Giáo không phải Ninh Huyền Cơ, mà là môn chủ Thiên Môn thế hệ đó.

Chử Vô Ky trầm giọng nói: “Được rồi, không nói mấy chuyện linh tỉnh này nữa. Lần này ngươi gọi ta tới có vấn đề gì?"

Sở Hưu trầm giọng nói: “Rất đơn giản, ta muốn hỏi thái độ của nhánh Ẩn Ma.

Nếu ta không đoán sau, một hai ngày nữa chuyện xảy ra ở Quan Trung Hình Đường cùng thân phận của ta sẽ lan truyền khắp giang hồ. Đến lúc đó chắc chắn sẽ có người không từ bỏ ý đồ, không ngồi nhìn ta, hay nói là nhìn nhánh Ấn Ma khống chế Quan Trung Hình Đường.

Ta gây ra không ít nhân quả, nếu là người trong cũng thế hệ tới tìm ta gây chuyện, cho dù Tông Huyền dẫn người tới ta cũng chẳng sợ.

Nhưng Chử tiền bối cũng biết mà, đối với đám người Chính đạo kia, đối phó với đám “yêu nhân Ma đạơ chúng ta, bọn họ trước nay chưa từng nói tới quy củ.

Ta giết Chân Dương Tử, đánh trọng thương Hư Hành của Đại Quang Minh Tự, lăn này những đại phái đó sẽ phản ứng ra sao, rất dễ đoán.

Mặc dù ta tự tin nhưng còn chưa tới mức tự phụ. Chuyện này náo loạn lớn như vậy, nếu không có nhánh Ẩn Ma trợ giúp, vậy ta chỉ có thể mai danh ẩn tích, tạm thời kín tiếng ẩn nấp một thời gian.”

Chứ Vô Ky nhíu mày nói: "Ý ngươi là muốn nhánh. Ẩn Ma giúp ngươi gánh vác những cao thủ cường giả của đại phái kia?”

Sở Hưu trầm giọng nói: "Không chỉ là giúp ta mà còn là giúp toàn bộ nhánh Ẩn Ma.

Quan Trung Hình Đường giờ đã hoàn toàn ổn định, tạm thời nằm trong khống chế. Lưu lại Quan Trung Hình Đường, nơi này năm giữa kẻ hở của ba nước, vị trí địa lý tuy mẫn cảm nhưng lại cực kỳ quan trọng. Nếu nơi này trở thành cứ điểm của nhánh Ẩn Ma chúng ta, vậy sẽ rất quan trạng đối với sự phát triển của nhánh Ẩn Ma sau này, có thể nhanh chóng tiến thối từ ba nước.

Ngược lại nếu nhánh Ẩn Ma không muốn Quan. Trung Hình Đường này, vậy ta chỉ có thể bỏ trốn giữ mạng trước đã.”

Chử Vô Ky cười cười nói: “Tiểu tử Sở Hưu, đừng khích ta, cũng đừng nghĩ địa vị của ngươi thấp như vậy, đừng tưởng thực lực toàn bộ nhánh Ẩn Ma yếu vậy.


Lần trước sau khi ngươi tiến vào Ma Thiên Cảnh,bất kể những người khác trong nhánh Ẩn Ma nghĩ sao, dù sao về mặt danh phận ngươi đã là thừa kế của nhánh Ẩn Ma. Là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của nhánh Ẩn Ma.

Giờ thân phận ngươi đã bại lộ, nhánh Ẩn Ma sẽ không bỏ mặc. Cho dù không phải tất cả đều giúp ngươi, nhưng Ngụy tiền bối còn một số giao tình xưa với các cao thủ Ma đạo, đủ giúp ngươi ngăn cản đám. người đó.

Ngươi chỉ đắc tội với vài tông môn, không phải đắc tội với toàn bộ giang hồ. Nhân quả này nhánh Ẩn Ma gánh được."

Nghe Chử Vô Ky hứa hẹn như vậy, Sở Hưu không hưng phấn, ngược lại cau mày nói: “Nhưng như vậy cũng có vấn đề khác. Nếu nhánh Ẩn Ma vì ta mà phát động quy mô lớn như vậy, liệu có khiến các tông môn Chính đạo kiêng ky hay không? Từ đó có dẫn tới Đại chiến chính ma lăn nữa hay không? Dù sao lần trước. ta dùng thân phận Lâm Diệp đã gây ra động tĩnh không nhỏ.”

Chử Vô Ky thản nhiên nói: “Chính vì lần trước ngươi gây động tĩnh lớn như vậy nên các đại phái không thể phản ứng quá kịch liệt, Ngụy tiền bối cũng có thể khắng định những tông môn kia sẽ không gây ra Đại chiến chính ma lần nữa.

Cái giá của Đại chiến chính ma quá lớn, thậm chí như lần trước trên Phù Ngọc Sơn không tính là Đại chiến chính ma chân chính. Nếu thật sự giao thủ, thẳng bại không rỡ.

Huống hồ nhánh Ẩn Ma chúng ta ẩn nấp đã mấy. trăm năm, nhưng không ai nói nhánh Ẩn Ma chỉ có thể cả đời chui dưới đất làm chuột chũi!”

Sở Hưu híp mắt nói: “Nếu vậy ta đã hiểu. Đa tạ Chư tiền bối, nhờ ngươi thay ta cảm tạ Ngụy tiền bị

Quan Trung Hình Đường là do Sở Hưu bỏ không ít công sức mới nhận được. Giờ nếu Sở Hưu từ bỏ, y chỉ dám cam đoan mình có thể mang những tâm phúc. như Quỷ Thủ Vương đi. Đại đa số võ giả Quan Trung Hình Đường chắc chắn sẽ không bỏ đi theo hẳn.

Giữ lại được thế lực này là chuyện hết sức quan trọng với Sở Hưu.


Còn ý nghĩa lớn hơn là chỉ căn Sở Hưu gắng gượng qua được kiếp này, vậy với nhánh Ấn Ma, bọn họ không căn ẩn nấp dưới lòng đất, cũng tức là nhánh Ẩn Ma rốt cuộc cũng có ngày rời khỏi mặt đất u tối.

Lúc này mọi chuyện bên ngoài đúng như Sở Hưu. đã dự liệu. Sau khi tin tức từ Quan Trung Hình Đường truyền về, thái tử Lữ Long Cơ biết tin Dương Công Độ Trần công công đều chết tại Quan Trung Hình Đường; hẳn lập tức nổi giận công bố thân phận Sở Hưu với bên ngoài, trong đó còn vài lời thêm mắm thêm muối của Dương Công Độ, khiến cả giang hồ phát nổ.

Không ai ngờ Sở Hưu lại là Lâm Diệp, Lâm Diệp lại là Sở Hưu.

Nhánh Ấn Ma ấn mình trong giang hồ, chuyện này rất nhiều người biết, nhưng hạng nhất Long Hổ Bảng lại có thân phận giả là hạng hai Long Hổ Bảng. Chuyện này thật quá châm biếm.

Từ khi Phong Mãn Lâu thành lập Long Hổ Phong Vân Chí Tôn Bảng, cũng có tuấn kiệt đứng cả trên Long Hổ Bảng cùng Phong Vân Bảng. Trương Thừa Trinh hiện tại chính là một trong số đó.

Nhưng như Sở Hưu, một người chiếm hai hạng, nói y là người đầu tiên, trước nay chưa từng có cũng chẳng sai.

Đối với phần lớn người trong giang hồ, chuyện này chỉ là một trò hay mà bọn họ xem, là chuyện cho bọn họ bản tán.

Nhưng đối với những đại phái có thù oán với Sở Hưu hay Lâm Diệp cùng những võ giả có danh tiếng trên bảng; sau khi biết tin này tất cả đều cực kỳ phẫn nộ. Sở Hưu khiến bọn họ có cảm giác mình bị trêu cợt.

Bình Luận (0)
Comment