Côn Luân Ma Chủ

Chương 614

Chỉ có điều Nhiếp Đông Lưu vẫn nhớ lúc trong Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma, cảnh giới kẻ này chỉ Ngũ Khí Triều Nguyên mà thôi, thế nhưng giờ y đã lên tới Thiên Nhân Hợp Nhất, hơn nữa thực lực thể hiện cũng vô cùng kinh khủng, khiến người ta ngạc nhiên không thôi.

Sau khi phản ứng lại, Nhiếp Đông Lưu không nói hai lời, trực tiếp quay người bỏ trốn.

Với thực lực hiện tại của Nhiếp Đông Lưu, bảo hẳn đi đấu cứng với một số võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, Nhiếp. Đông Lưu có lòng tin tuyệt đối.

Thế nhưng người trước mắt lại là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm trong ánh Ẩn Ma, khi hắn trong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, e là có thể đối đầu với tông sư võ đạo. Nếu mình liều mạng mới gọi là tự tìm đường chết.

Có điều Nhiếp Đông Lưu lại không để ý thấy lúc này. trong mắt Sở Hưu cũng lấp loáng sát cơ lạnh lếo, ánh mắt nhìn về phía hắn không khác gì khi Nhiếp Đông Lưu nhìn Bạch Vô Ky.

Từ đầu Sở Hưu và Nhiếp Đông Lưu đã kết thù. Hắn vẫn chưa quên tình cảnh thê thảm của bản thân khi bị Tụ Nghĩa Trang truy sát.

Sở Hưu trước nay không phải người bao dung rộng lượng gì, thù này y nhất định phải báo.

Chỉ có điều đã nhiều lần như vậy, hoặc là thời cơ không đúng hoặc là Nhiếp Đông Lưu trơn trượt, Sở Hưu mãi vẫn không tìm được cơ hội giết hắn.


Lần này Nhiếp Nhân Long cùng Hàn Bá Tiên đều bị người ta cuốn lấy, Nhiếp Đông Lưu tứ cố vô thân, có thể nói đây là thời cơ xuất thủ tốt nhất của Sở Hưu. Nếu lần này Nhiếp Đông Lưu vẫn không chết, vậy chỉ có thể nói hăn có khí vận trên người, thậm chí khí vận còn mạnh hơn Lã Phụng Tiên.

Nhìn thân hình Nhiếp Đông Lưu, hai tay Sở Hưu kết ấn, tinh thần lực hóa thành sợi tơ vô biên quấn tầng tầng lớp lớp xung quanh, phóng tới người Nhiếp Đông Lưu, quấn quanh nguyên thần của hắn.

Khiên T¡ Hồn Võng trong Nhiếp Hồn Cửu Đại Thức!

Ngày trước tinh thần lực của Sở Hưu còn yếu, hắn chỉ có thể dùng Khiên T¡ Hồn Võng thám thính tin tức. Còn lúc này Sở Hưu thi triển Khiên T¡ Hồn Võng lại khiến thân hình Nhiếp Đông Lưu đột nhiên dừng lại, cảm giác hồn phách bản thân như bị đối phương rút ra từ trong cơ thể.

Nhiếp Đông Lưu nổi giận gầm lên một tiếng, quanh người bùng lên ánh sáng đỏ máu, không ngờ lại trực tiếp thiêu đốt khí huyết, hoàn toàn thoát khỏi Khiên Tỉ Hồn Võng, thật sự quả quyết tới cực điểm.

Đáng tiếc lại vẫn vô dụng.

Thân hình Sở Hưu đã áp sát, hai tay kết ấn, một luồng khí tức hung ác ngưng tụ thành Trấn Ngục Minh Vương Pháp Tướng, tay nắm Minh Vương Ấn, đập thẳng xuống người Nhiếp Đông Lưul

Uy năng của đòn Trấn Ngục Minh Vương Tướng này cường đại tới cực điểm, một ấn đánh xuống ngay cả thiên địa nguyên khí cũng phát ra tiếng nổ vang, quả thật có thần vận Minh Vương Trấn Ngục, tru sát tà ma.

Thật ra trong số những pháp tướng của Đại Kim Cương Thần Lực, Sở Hưu bắt chước giống nhất là Ma La Kim Cương Tướng.

Bởi vì bản thân y là Ma Phật đồng tu cho nên thức pháp tướng này Sở Hưu có thể phát huy ra ít nhất chín thành uy năng. Những thứ khác dẫu sao cũng là pháp tướng người khác ngưng tụ ra, Sở Hưu muốn trải nghiệm thần vận bọn họ cũng khá khó khăn.

Còn thức Trấn Ngục Minh Vương Tướng Sở Hưu sử dụng hôm nay cũng có chín thành lực lượng cùng một phần thần vận, cái này là nhờ Tông Huyền.

Tông Huyền nổi danh giang hồ là nhờ một thức Minh Vương Ấn. Nhưng Tông Huyền lại đem Minh Vương Ấn đơn giản nhất diễn hóa ra vô số cách dùng, trong đó có cả Trấn Ngục Minh Vương.

Khi Sở Hưu giao thủ cùng Tông Huyền đã cảm nhận được sự kinh khủng từ Trấn Ngục Minh Vương của Tông Huyền, cũng lĩnh ngô được đôi chút. Cho nên lúc này y mượn Trấn Ngục Minh Vương Ấn của Tông Huyền bù đắp Trấn Ngục Minh Vương Tướng của bản thân.

Dưới đòn Trấn Ngục Minh Vương Tướng đó, Nhiếp Đông Lưu thiêu đốt khí huyết quanh người, Càn Khôn Lăng Vân Thủ xoay chuyển càn khôn. Cương khí vàng kim cùng lực lượng khí huyết xen lẫn muốn ngăn cản ấn này. Nhưng dưới Trấn Ngục Minh Vương Tướng của Sở Hưu, không tới ba hơi thở sau, cương khí quanh người Nhiếp Đông Lưu đã vỡ vụn, khí huyết tiêu tán. Hai cánh tay hắn không chịu nổi luồng sức mạnh áp đảo đó đã vặn vẹo, hoàn toàn tan vỡ. Thân hình Nhiếp Đông Lưu cũng trực tiếp bị đánh bay!


Thật ra trong một số phương diện, Nhiếp Đông Lưu và Sở Hưu rất giống nhau. Hai bên đều là những kẻ tâm ngoan thủ lạt, tâm tư thâm trầm, tính toán đa đoan.

Nhưng điểm khác biệt duy nhất chính là lý giải của hai người đối với lực lượng.

Trước mặt lực lượng cường đại, bất cứ tính toán gì cũng là vô dụng. Cho nên trong phần lớn thời điểm, khi có thể dùng nắm đấm, Sở Hưu cũng lười động não.

Còn Nhiếp Đông Lưu lại không giống, hắn quá mức mê muội trong những thủ đoạn của bản thân, cho dù bái Hàn Bá Tiên làm sư phụ nhưng lại không học được bá khí của Hàn Bá Tiên..

Nhìn năm vị đứng đầu trên Long Hổ Bảng đi, có ai dùng âm mưu tính toán thượng vị? Cho dù là kẻ ngoan cố tới cực hạn như Tông Huyền cũng có thể dùng Minh Vương Ấn đánh tan bất cứ âm mưu bố cục nào.

Nhiếp Đông Lưu không nhìn thấu điểm này mà vẫn đặt phần lớn tỉnh lực vào âm mưu tính toán. Cho nên lúc này đối mặt với Sở Hưu, Nhiếp Đông Lưu gần như không có năng lực hoàn thủ.

Đương nhiên cho dù hắn có dốc lòng khổ tu thật ra cũng chẳng có tác dụng lớn. Bởi vì thiên phú bản thân Nhiếp Đông Lưu không quá mạnh. Chẳng qua nếu thực lực hắn mạnh hơn một chút tối thiểu còn có đường né tránh, không phải như hiện tại thậm chí không thể giãy dụa.

Có điều chuyện này đã không quan trọng, vì hôm nay Nhiếp Đông Lưu chắc chắn phải chết!

Hai tay đã bị phế, giờ Nhiếp Đông Lưu đã là nửa tàn phế, nhìn thân hình Sở Hưu nhanh chóng đánh tới, ánh mắt Nhiếp Đông Lưu lộ vẻ tuyệt vọng.

Hắn thật sự không ngờ bản thân lại chết tại đây, phải nói lần này hắn bại thật sự khó hiểu.


Vốn dĩ mọi thứ đều được tính toán chỉ ly thế nhưng bên mình không hiểu sao lại bị mai phục, lại không hiểu sao tên Ma đạo này lại nhảy ra, có vẻ đầy sát ý với mình.

Nhiếp Đông Lưu có thể cảm giác được sát cơ mà đối phương tỏa ra rõ ràng là muốn triệt để đẩy mình vào. chỗ chết, cứ như có thâm cừu đại hận vậy.

Nhưng mấu chốt là Nhiếp Đông Lưu không nhớ mình có ân oán gì với người trước mắt. Vì sao đối phương khăng khăng muốn giết mình như vậy?

Có điều giờ đã không phải lúc suy nghĩ chuyện này, trong đầu Nhiếp Đông Lưu chỉ hiện lên một suy nghĩ, trốn!

Nhưng hai tay Nhiếp Đông Lưu đã bị phế, bản thân lại đã thiêu đốt tinh huyết! Cho dù hắn có muốn trốn cũng trốn đi đâu được chứ?

Chứng kiến bóng người toàn thân đầy ma diễm tiếp cận, ánh mắt Nhiếp Đông Lưu đã tràn ngập tuyệt vọng.

Lúc này thật ra ai ai xung quanh cũng thấy được tình huống của Nhiếp Đông Lưu, có điều không ai ra tay cứu viện cho hắn được.

Trước đó người của liên minh Tụ Nghĩa Trang nhiều hơn, nhưng giờ nhân số của cả Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành cùng Kỳ Liên Trại lại vượt xa liên minh Tụ Nghĩa Trang.

Bình Luận (0)
Comment