*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Hả?”
Đoàn Lê Nguyên đơ ra. Ông Lâm muốn nhận cô làm con gái nuôi thế nhưng lại hỏi cô ông còn có tư cách không? Chuyện này là thế nào vậy? Ông ấy làm sao vậy? Đoàn Lê Nguyên nghĩ mãi mà không hiểu được.
Lúc trước, trong lúc cô nguy hiểm nhất thì ông Lâm từ chối, thế nhưng bây giờ thái độ của ông lại thế này.
Cô vừa định đồng ý thì ông Lâm thở dài: “Bỏ đi, là do tôi không xứng.”
“Tôi chỉ đến thăm cô thôi, không dám có suy nghĩ gì khác”
Ông Lâm thực sự không dám. Vốn đĩ ông muốn nhận Đoàn Lê Nguyên làm con nuôi thì thôi, thế nhưng nếu bây giờ muốn nhận cô làm con gái nuôi thì chẳng phải vị kia cũng phải gọi ông là bố nuôi sao? Vậy thì ông không dám tin đâu.
Sau đó, ông Lâm rời đi. Đoàn Lê Nguyên nhìn xong thì muốn đơ ra, ông ấy làm cái gì thế này? Không chỉ như vậy, Đoàn Lê Nguyên còn nghe nói các gia đình giàu có, quyên lực bây giờ đều tập hợp ở Giang Bắc, đến cả nhà họ Dương cũng đến rồi. “Không phải là vì chuyện bé Quân đổi họ đó chứ? Bà nội tối qua vừa nói mà hôm nay nhà họ Dương đã đến rồi sao?”
Nghe thấy tin này, Đoàn Lê Nguyên chạy thẳng về nhà. “Nhà họ Dương đến rồi, có lẽ là muốn nhằm vào bé Quân”
Sắc mặt Đoàn lê Nguyên rất trầm trọng. “Sợ gì chứ? Con anh họ gì bọn họ quản được à?”
Dương Hạo Quân cực kỳ bình tĩnh, anh đang đếm máy bay trên trời với bé Quân. “Nhưng chỉ sợ nó là sự thật thôi”
“Nhưng mà cũng may, nếu xảy ra chuyện thật thì em có thể xin bố nuôi.
Ông ấy ra mặt thì nhà họ Dương chắc cũng sẽ bỏ qua cho bé Quân thôi.”
Vừa hay hôm nay ông Lâm đến tìm cô, thái độ của ông thay đổi rất nhiều.
Xin ông ấy giúp chắc cũng được thôi, vậy nên Đoàn Lê Nguyên không lo lắng lắm. Dương Hạo Quân chẳng thèm quan tâm, một đám người nịnh bợ thôi mà. Lúc này, càng ngày càng nhiều gia tộc lớn tụ tập tại Giang Bắc. Trong nhà của nhà họ Dương ở Giang Bắc.
Bỗ mẹ nuôi của Dương Kiện Sâm và Dương Hạo Quân đều rất tò mò về chuyện này.
Đặc biệt là hai vợ chồng Nguyễn Mỹ Lệ, Dương Nhật Long phụ trách điều tra chuyện này lại càng không hiểu gì. “Không biết đã xảy ra chuyện gì, chúng tôi không điều tra ra được.”
Đúng lúc này, bên ngoài khuôn viên của nhà họ Dương đột nhiên có những tiếng ù ù rất lớn. Mọi người đi ra ngoài thì thấy mấy chục chiếc xe dừng ở ngoài cửa.
Một người lớn tuổi bước từ trên xe xuống, rất nhiều người đứng xung quanh ông. “Ông tố Dương ở kinh thành đến!”
Nghe thấy nhân vật này, bọn người Dương Kiện Sâm bị dọa sợ hết cả.
Nếu truy ra thì nhà họ Dương ở Giang Bắc cũng là một nhánh của nhà