Con Rể Chiến Thần

Chương 1862

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trong bệnh viện tư nhân của nhà họ Văn, Đoàn Lê Nguyên đang ra tay giết người vô cùng khủng khiếp.

Hầu như người bên cạnh Richard đã ngã xuống.

Richard cũng xác định được tương đối rồi.

Người trước mắt không phải là Đoàn Lê Nguyên, cũng không phải Hứa Chính Kiệt.

Tính cách cô thay đổi quá lớn.

Cô đã biến thành một ác ma, một con quái vật.

Hoàn toàn không ngăn cô lại được! “Rút lui! Mau rút đi!”

Richard vội vàng hét to lên.

Anh ta và hai người chủ chốt khởi động cơ giáp bỏ chạy vào thời khắc quan trọng nhất.

Cho dù có điều hối tiếc, nhưng Richard đã đạt được mục đích rồi.

Anh ta kích thích Đoàn Lê Nguyên biến thành một con quái vật thế này, bất kể là đối với Dương Hạo Quân hay Lạc Việt, đây đều là tai họa lớn! Bây giờ Văn Hi đã nhìn rõ bộ mặt của Richard rồi.

Nhưng cô ta không thể bỏ đi.

Cô ta phải ngăn Đoàn Lê Nguyên lại! “Ầm”

“Âm!”

“Ầm!”

Đoàn Lê Nguyên đã điên cuông một cách triệt để, cô quậy cái bệnh viện này rối tung cả lên.

Chỗ nào cũng là đống đổ nát! Văn Hi dùng toàn bộ sức lực đi ngăn cản Đoàn Lê Nguyên.

Người cô ta máu me be bét, trên cơ thể có vô số vết thương.

Nhưng cũng may Văn Hi có siêu năng lực phục hồi vết thương nhanh chóng, vết thương sẽ khỏi rất nhanh.

Chỉ có như thế, cô ta mới miễn cưỡng giằng co với Đoàn Lê Nguyên.

Đúng lúc đó, Dương Hạo Quân dẫn Chuột Đồng tới bệnh viện.

Anh bị cảnh tượng phía trước làm giật mình.

Lại thấy hai người đánh nhau túi bụi, Dương Hạo Quân càng hoảng hốt hơn.

Đây không phải Văn Hi và Đoàn Lê Nguyên sao? Hai người họ, một người là người bình thường, người kia là võ giả hơi mạnh một chút.

Sao lại trở nên lợi hại như vậy? Thế này thì quá khủng bố rồi...

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Dương Hạo Quân hét lớn.

Văn Hi lập tức đáp lại: “Dương Hạo Quân, mau ngăn cô ấy lại! Cô ây biến thành quái vật rồi!" con-re-chien-than-1862-0con-re-chien-than-1862-1con-re-chien-than-1862-2con-re-chien-than-1862-3con-re-chien-than-1862-4
Bình Luận (0)
Comment