Con Rể Là Thần Y

Chương 18

Phòng bệnh vào buổi chiều rất chi là yên tĩnh, thế nhưng tình hình bên trong lại hoàn toàn không biểu hiện ra được bình tĩnh như vậy, Kim Kiệt dù sao cũng là hội trưởng của hiệp hội y dược tỉnh Kim Xuyên, ít nhiều gì thì cũng có chút khôn ngoan, ngoại trừ lúc đầu có hơi căng thẳng ra, thì rất nhanh đã điều chỉnh lại được trạng thái.

Sau khi ông ta nhận ra Từ Ly, biết được hai người này hẳn là cũng không có ác ý với mình, thì bèn bình tĩnh lại: “Nói thử xem, các cô cậu đột nhiên đến thăm phòng bệnh của tôi là có chuyện gì? Đừng nói là chỉ ghé thăm tôi thôi đó!”

Kim Kiệt rất khó hiểu với chuyến viếng thăm đột ngột này, rõ ràng là rất khó chịu với việc Lâm Thần và Từ Ly không hẹn trước từ sớm hoặc là không báo trước một tiếng liền đã đi vào phòng bệnh của ông ta, còn dọa ông ta sợ hãi không nhẹ, nếu mà là vào thời gian trước, còn chưa có uống thuốc, thì đoán chừng Kim Kiệt cũng không chống đỡ được nổi rồi!

Tiếc là Lâm Thần lại như hoàn toàn không nghe rõ ý trong lời nói của ông ta mà mở miệng nói với vẻ lo lắng: “Hội trưởng Kim, ông có biết thuốc mà ông uống lúc trước là đơn thuốc do ai cung cấp không?”

Đối với người như Kim Kiệt, Lâm Thần ít nhiều gì cũng có chút hiểu biết, cho dù là người vô cùng đứng đắn, thì những dạng người này có đôi lúc lại càng dễ hợp tác hơn, còn trái lại phải thân với một số người quá đứng đắn, thì đó là lí do mà Lâm Thần trực tiếp ném ra mồi câu của mình.

Kim Kiệt không ngốc, vừa nghe Lâm Thần nói như thế thì đã biết ngay đơn thuốc là do ai cung cấp rồi, chẳng qua ông ta cũng không có cắn câu ngay như vậy, mà là nhíu mày lại.

“Nếu cậu đã tìm đến cửa thì cũng chứng tỏ cậu là người hiểu rõ tôi, thế nhưng tôi cảm nhận được rất rõ ràng là đơn thuốc của cậu đã không còn có hiệu quả gì với bệnh của tôi nữa, nếu chỉ dựa vào cái gọi là ân tình lúc trước mà liền muốn tôi làm việc cho cậu, thì sợ rằng còn xa lắm mới đủ được!”

Kim Kiệt này vẫn là rất có đầu óc, thảo nào mà có thể trở thành hội trưởng của hiệp hội y dược tỉnh, chẳng qua như thế lại càng phù hợp với sự mong đợi về bạn hợp tác trong lòng mình của Lâm Thần hơn: “Tôi có thể trị khỏi bệnh cho ông, mà chuyện tôi muốn ông làm thực ra đối với ông mà nói cũng không được xem là khó khăn gì!”

Giao dịch một việc đổi với một việc, sự quả quyết của Lâm Thần khiến cho hứng thú của Kim Kiệt được dâng cao, ông ta vừa cười cừa hỏi: “Cậu nói cậu có thể trị khỏi cho tôi, vậy thì chúc mừng cậu, tôi lựa chọn tin cậu, vì tôi bỗng phát hiện ra cậu rất giống một người tôi đã quen biết từ lâu, còn về chuyện mà cậu muốn tôi làm thì tôi nghĩ tôi cần phải nghe trước rồi...”

“Rất đơn giản! Cũng không làm hội trưởng Kim phải đau đầu nhiều đâu, chỉ là một dấu chấm câu mà thôi!”

Lâm Thần giơ tay lên ngắt lời của Kim Kiệt, có quỷ mới biết ông ta có từng gặp qua người khác trong nhà họ Lâm chưa, Lâm Thần tạm thời vẫn chưa muốn để lộ ra thân phận chân thật của chính mình, cho nên cũng không muốn tiếp tục kéo dài đề tài này, mà ngược lại nói thẳng ra chuyện mà chính mình muốn Kim Kiệt làm cho.

“Có một công ty y dược đứng dưới danh nghĩa của tôi, nắm trong tay một số cổ phần nhất định của không ít bệnh viện và phòng nghiên cứu y dược trong và ngoài nước, hiện tại tôi muốn đặt chân vào thị trường rộng lớn trong nước, thì tôi nghĩ đối với việc này hội trưởng Kim hẳn là có thể giúp được tôi đi!”

Thực ra nếu nói chỉ đơn thuần là muốn nắm lấy một số lượng cổ phần nhất định của bệnh viện trong nước hoặc công ty y dược để kiếm tiền cho mình, thì kỳ thực Lâm Thần sớm đã làm xong tới đây rồi, chẳng qua thứ mà anh muốn cũng không có đơn giản như vậy, mà anh còn muốn sáng lập ra một thương hiệu chỉ thuộc về riêng mình ở trong nước, tạo ra thần thoại thuộc về Lâm Thần anh!

Có người sẽ hỏi điều này thì có khác gì với việc nắm giữ cổ phần khống chế của công ty khác để Lâm Thần kiếm tiền, thì thực ra điểm khác nhau vô cùng lớn, bởi vì sau này Lâm Thần sẽ đối phó với một đám kẻ thù đều đến từ những gia tộc vô cùng nổi tiếng ở trong nước, cho nên Lâm Thần không những phải có sức lực khỏe mạnh để đánh thắng bọn chúng, mà còn cần dẫn dắt bọn chúng lên đến đỉnh cao danh tiếng rồi thẳng thừng làm cho bọn chúng rơi xuống vực sâu trong khi đó.

Kim Kiệt chỉ là cảm thấy Lâm Thần có hơi giống với người mà mình quen biết lúc trước mà thôi, nên thật sự cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì chuyện ông ta quen biết người đó cũng đã là một chuyện rất lâu về trước rồi, sớm đã không còn nhớ rõ nữa, phần lớn vẫn là đang nghe một số chuyện nào đó mà Lâm Thần muốn mình làm.

Sau khi nghe Lâm Thần kể và yêu cầu, thì ông ta mới cười ảm đạm: “Quả thực là không khó, cái này đối với tôi mà nói cũng chỉ là một cái nhấc tay mà thôi!”

“Cho nên, hội trưởng Kim đây là đã đồng ý rồi sao?” Lâm Thần không cười, vì anh biết Kim Kiệt sẽ không dễ dàng như vậy mà đồng ý giúp chính mình đâu.

Đúng như dự đoán, Kim Kiệt lập tức đưa ra thêm điều kiện của chính mình: “Tôi cũng phải có cổ phần! Đừng hiểu lầm, đây cũng được xem là một quy tắc bí ẩn được ước định giữa hiệp hội y dược tỉnh Kim Xuyên và một công ty y dược khác rồi, chỉ có tôi ở mỗi một công ty y dược chiếm một phần cổ phần, thì tôi mới có thể xử lý việc một cách công bằng được không phải sao.”

Loại ngụy biện như thế này cũng mệt cho ông ta có thể nói ra khỏi miệng được, song Lâm Thần lại chẳng tức giận, mà cũng không từ chối Kim Kiệt, trái lại còn vừa cười vừa nói: “Hoàn toàn không có vấn đề gì, hơn nữa nếu hội trưởng Kim muốn, thì đến cả chức vụ thành viên hội đồng quản trị danh dự ở công ty y dược này của tôi cũng sẽ do hội trưởng Kim đảm nhiệm!”

“Cậu không có nói đùa với tôi đó chứ?” Lời nói hùng hồn của Lâm Thần làm cho Kim Kiệt nghe đến choáng váng.

Người đứng ở bên cạnh khuyến khích cũng muốn mở miệng ngăn cản Lâm Thần, nhưng Lâm Thần lại giơ tay lên thu hút sự chú ý của họ: “Chỉ là một công ty y dược mà thôi, song hội trưởng Kim à ông phải biết mục tiêu chân chính của tôi cũng không phải chỉ là đặt chân vào thị trường trong nước không đâu!”

Lúc nói chuyện làm ăn với người khác, nhất là loại giao dịch như thế này, thì Lâm Thần sẽ bày ra một mặt ngang ngược kia của mình, còn ở lúc cần nghiêm túc chân chính bao nhiêu thì sẽ nghiêm túc bấy nhiêu, lúc cần dịu dàng thì sẽ dịu dàng, đây mới là một điều cốt yếu có được do rèn luyện hàng ngày của một người đàn ông hoàn mỹ!

“Ha ha ha ha! Thằng nhóc này giỏi lắm!” Kim Kiệt nghe vậy thì sững người trong chốc lát rồi đột nhiên cười lớn lên, ông ta rất tán thưởng thái độ làm việc của Lâm Thần, chỉ cảm thấy Lâm Thần vô cùng hợp ý với mình.

“Được thôi, vậy cái thành viên hội đồng danh dự kia tôi cũng không muốn làm nữa, cổ phần của công ty y dược kia của cậu tôi cũng không cần nữa, cậu nếu muốn giao thiệp với thị trường trong nước thì cứ ra tay đi, chẳng qua là trước đó vẫn phải dựa vào cậu trị khỏi bệnh này cho tôi đã!”

Kim Kiệt bỗng nhiên liền nới điều kiện của mình ra, Lâm Thần thì lại lộ ra dáng vẻ theo lý thì phải nên làm như thế, hai người giữa lúc đó như đang đoán đố nhau vậy, chỉ để lại Từ Ly đứng bên cạnh vẫn chìm đắm trong suy nghĩ ngổn ngang.

Thực ra thì nước cờ đi trong đó nói phức tạp thì cũng không phức tạp, nói đơn giản thì lại cũng chẳng đơn giản, nói chung chính là sự ngang ngược cùng với sự tự tin của Lâm Thần đã làm đả động đến Kim Kiệt, khiến Kim Kiệt cho rằng Lâm Thần vẫn còn có nhiều tính khả thi hơn nữa, sẽ lộ ra bản lĩnh mà càng tiến xa hơn, cho nên Kim Kiệt cũng đã dự tính sẽ đầu tư dài lâu vào Lâm Thần!

Về phần Lâm Thần, thì mọi điều cần anh cần trả giá cũng chỉ là thuật chữa bệnh của anh mà thôi, Mánh khóe này vừa không có khả năng vứt đi, lại càng không có khả năng bán cho người khác được, chính chính là kỹ thuật sống mà người khác không thể học được, mạng nhỏ của Kim Kiệt hiện tại cũng đang nằm ở trong tay anh đấy thôi!

“Từ Ly, giúp tôi trông coi ở ngoài cửa đi, tôi cần phải dùng châm với Kim Kiệt!” Sau khi hai người cùng đạt được chung nhận thức, thì Lâm Thần cũng lười phải lãng phí thời gian rồi, sau trực tiếp phân phó Từ Ly đi ra cửa trông coi, rồi liền lấy ra hộp gỗ có chứa ngân châm trừ trong người mình, tính ra thì vẫn còn chưa khử trùng, nên Lâm Thần đành phải khử trùng trước đã.

Chỉ là khi anh vừa mới lấy hộp gỗ ra lần nữa, thì Kim Kiệt bỗng hoảng sợ mà kêu kên: “Đây... đây là hộp châm hoa lê vàng sao? Không đúng, loại hoa văn này, đường gân này, cậu... cậu là người của nhà họ Lâm?”
Bình Luận (0)
Comment