Con Rể Là Thần Y

Chương 269

Căn cứ tâm pháp bên trong sách mà tu luyện, anh cảm giác được chung quanh là một mảnh hư vô, tất cả không gian được bao phủ bởi một màu trắng xóa, cái gì cũng không nhìn tới, cũng không cảm giác được.

Anh phảng phất giống như bị thiếu hụt ngũ quan, toàn bộ đại não mông lung.

Anh không thể tập trung tinh lực, bị một loại lực lượng cường đại phá hoại, trong giây lát đánh tan.

Anh từ trong đả tọa bừng tỉnh, trái tim có chút không chịu khống chế bang bang nhảy không ngừng, nhịp tim thế mà đạt tới 200 nhịp một phút, đã vượt qua phụ tải của trái tim.

Đồng thời trong lúc hoảng hốt, anh châm xuống tay trái mình mấy châm, mạnh mẽ ngăn chặn nhịp đập của tim khiến cho nó khôi phục trạng thái bình thường.

Tâm pháp này cũng quá tà môn rồi?

Nhưng mà bà lão kia trông cũng không giống người tà ám, công pháp tu luyện hẳn là chính đạo, không có khả năng là tà môn ma đạo.

Bởi vì lúc linh hồn bà lão rời đi, anh có thể cảm giác được một mạt thuần tịnh, sự thuần tịnh này không có bất kỳ ngôn từ nào có thể miêu tả được, tinh khuyết không có bất kỳ tạp chất nào.

Phàm là có một chút tà niệm, linh hồn đều sẽ không sạch sẽ như vậy.

Chẳng lẽ là do phương pháp anh tu luyện không đúng?

Lâm Thần vội vàng mở sách ra, đọc lại từng câu từng chữ, dấu chấm câu cũng không muốn buông tha.

Không có sai mà!

Nóng vội ăn không hết đậu hủ nóng, tu luyện không thành anh cũng không nóng nảy, trước khi không tìm được nguyên nhân xác thật, anh tuyệt đối sẽ không tiến hành tu luyện lần hai.

Lúc nãy nếu không phải anh tránh thoát được sự trói buộc kia, có lẽ hiện tại đã biến thành một bộ xương khô.

Khó trách trong mắt bà lão lại chứa nhiều sự không cam lòng như vậy, có thể tu luyện đến tình trạng này lại không bước vào Tu Tiên giới, thật sự vô cùng đáng tiếc.

Chỉ là đáng tiếc mà thôi, trên thế giới này lại có rất nhiều sự tình, vận mệnh sớm đã chú định.

“Cốc cốc!”

“Vào đi!”

Lâm Thần cất sách, thấy Bạch Cốt đẩy cửa vào.

“Kẻ lần trước ám sát người của cậu, đã tìm được rồi manh mối, ở ngay trên đảo Thiên Kim!”

Bạch Cốt đưa ra mấy tấm ảnh chụp, trong ảnh là bóng dáng của một người đàn ông mà cho dù hắn ta có hóa thành tro thì Lâm Thần vẫn nhận ra được.

“Phỏng chừng là cùng tổng bộ gặp mặt!”

Bạch Cốt nói ra phỏng đoán của anh ấy.

Năng lực phản trinh sát của người này rất mạnh, nếu không phải bọn chúng xuất hiện ở các địa phương được xếp vào nhãn tuyến, thì đã bị tên này chơi chiêu kim thiền thoát xác.

“Chọn mấy người có khả năng khôn khéo đi tìm hiểu nguồn gốc, đừng rút dây động rừng.”

Lâm Thần đem ảnh chụp ném ra ngoài.

Anh hiện tại còn chưa thoát thân được nên tạm thời cho bọn chúng tiêu dao một chút.

Chờ sau khi anh đem sự tình bên phía bệnh viện an bài tốt thì bọn chúng sẽ không còn dễ chịu được lâu nữa đâu.

Lâm Thần dựa vào ghế, mấy năm nay nhẫn cũng nhẫn đủ rồi, nên bố trí cũng bố trí không sai biệt lắm, tuy rằng không lay động được những kẻ thù kia, nhưng mấy tên binh tôm tướng cua này anh muốn bóp chết bóp nhiêu thì bóp chết bấy nhiêu.

“Vâng!”

Bạch Cốt đáp.

Công ty giải trí đi vào quỹ đạo, công ty giải trí Tinh Thần mà mọi người đã từng không xem trọng, lại chỉ trong ngắn ngủn nửa tháng đã có được bốn vị minh tinh nổi tiếng.

Diện mạo dáng người không thể chê, tuổi tác lại như nước đọng trên người các nàng, lại tựa như vàng mà phát sáng.

Lại thừa dịp đoạn thời gian này, trong công ty chiêu vào một lượng lớn người mới, các ngôi sao đều quy tụ về đây, đương nhiên nếu muốn giảm bớt phiền toái, cũng có thể trực tiếp đi ký hợp đồng với những minh tinh đã nổi tiếng.

Nhưng loại này lại không dễ khống chế, đại đa số cũng không thích ký hợp đồng.

Hoặc là tự mình mở văn phòng, hoặc tự mình mở chi nhánh công ty, rất nhiều minh tinh tham gia vào cổ phần của công ty, đây đã là chuyện thường ngày, nương theo lưu lượng của bản thân mà hô mưa gọi gió.

Bất quá trong quá trình này, Lâm Thần chú ý tới một nữ minh tinh từng nổi một thời, hình thức tác phong sạch sẽ lưu loát là sở thích của cô.

Trước khi cô tiến vào giới nghệ sĩ, cô là một tay quyền anh bởi vì lấy được danh hiệu quán quân thế giới, lúc này mọi người biết đến cô.

Tuổi còn trẻ liền lăn lộn giành được một vị trí, chỉ là đáng tiếc sau đó lại đột nhiên biến đổi lớn, trực tiếp bị mọi người trong giới giải trí chôn vùi.

Qua một khoản thời gian cũng biến mất trong tầm mắt đại chúng.

Mãi cho đến một tháng trước, cô phát một tin trên Weibo, lên thẳng hot search, lên án công ty hãm hại cô, cùng với tin tức chính thức giải ước với phía công ty.

Quần chúng ăn dưa rất nhiều, nhưng cũng không có người muốn ký hợp đồng với cô, một nữ minh tinh đã hết thời, muốn nổi tiếng lại thì phải đạp tiền vào, đây là sự thật không thể chối cãi.

Lâm Thần tiếp nhận.

Anh đem nữ minh tinh này dẫn tiến cho Tiền Đại Vỹ, sự tình trong giới giải trí anh cũng từng lướt qua vài lần, nhưng phần lớn thời gian đều là do Tiền Đại Vỹ xử lý.

Ông ấy rất có kinh nghiệm, sau khi không còn nữ nhân mê hoặc cũng đến được vị trí hô mưa gọi gió.

Đối với những thân thích kỳ ba kia, có thể đoạn tuyệt trên cơ bản đã đoạn tuyệt giao tiếp.

Dùng lời ông ấy mà nói, trên thế giới này chỉ có Lâm Thần thân nhân duy nhất, cũng quý nhân duy nhất của ông ấy.

Bệnh viện lớn đã được đưa vào khởi động, trong vòng ba ngày, các bác sĩ hộ sĩ trong bệnh viện đã đông đủ, công nhân vệ sinh bảo an cũng có mặt toàn bộ.

Các thiết bị chữa trị của bệnh viện đều là đứng đầu, Lâm Thần chỉ dùng đồ tốt nhất, mặc cho việc số trong thẻ ngân hàng của anh cứ giảm lại giảm, anh cũng chưa từng nhíu mày một chút.

Trong giai đoạn này, anh lại theo dõi một địa phương, diện tích chỗ đó tầm mười mấy mẫu, mọi người đều cho rằng anh muốn mua để kiến tạo nhà xưởng, đến khi biết được anh muốn gieo trồng dược liệu, thiếu chút nữa cả kinh đến mức tròng mắt cũng muốn rớt ra ngoài.

Chỉ là trong lúc khai khẩn đất đai vừa mới đào một thước, lại trực tiếp đào ra một cái đầu lâu, công nhân đang công tác sợ tới mức vứt bỏ cái cuốc trực tiếp bỏ chạy.

Tin tức này cũng trong lúc nhất thời truyền ra ngoài, lúc Lâm Thần chạy tới nơi, phần lớn công nhân cũng chưa có rời đi đều ngồi ở tại chỗ chờ tin tức, dù gì họ cũng đã làm được nửa ngày đã kết thúc, nhưng cũng là tiền lương của nửa ngày.

Vừa thấy anh đã đến, toàn bộ đều vây quanh anh.

“Ông chủ à, nơi này khẳng định đã có người chết, chúng tôi cũng không thể tiếp tục thi công được, ngài đem tiền lương nửa ngày thanh toán cho mọi người đi!”

Lâm Thần thể hiện sự tôn trọng đối với bọn họ: “Mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ thanh toán tiền lương cho mọi người, sau khi mọi chuyện đã được giải quyết rõ ràng nếu mọi người muốn tiếp tục trở về công tác, mọi lúc đều hoan nghênh!”

“Cảm ơn, cảm ơn!”

Người nọ đến cảm ơn vài tiếng, sau đó cùng đồng nghiệp của mình thu thập đồ vật trở về.

Không thể quay lại được nữa, dù gì cũng đã xuất hiện mạng người, không thể tiếp tục làm việc được.

Lâm Thần liếc mắt xem xét bộ xương cốt kia, xương cốt được bảo tồn hoàn hảo như vậy, từng khúc trắng tình, hàm răng chỉnh tề, lại còn uyển chuyển nhẹ nhàng.

Ha ha…

Đây đâu phải xương cốt của người, đây rõ ràng chính là đồ vật làm bằng công nghệ.

Người sau khi chết chôn ở trong đất, yêu cầu một khoản thời gian nhất định để phân hủy, nhưng trên xương cốt này một chút thịt nát cũng không có, nếu muốn được sạch sẽ như vậy yêu cầu thời gian càng dài, nhưng mà xương cốt này một chút mùi lạ cũng không có.

Hơn nữa màu sắc thiên về màu trắng, so với xương cốt thật sự lại kém xa, loại thủ đoạn con nít này, cũng không biết xấu hổ mà lấy ra khoe khoang.

“Đi xem các camera xung quanh, tôi muốn nhìn xem là kẻ nào sống không kiên nhẫn!”

Lâm Thần đem xương cốt vứt trên mặt đất, khiến người bên cạnh sợ tới mức không ngừng quỳ lạy, sợ lây dính đen đủi mà lải nhải rời đi.
Bình Luận (0)
Comment