Chương 114: Ý của Tuý Ông không phải ở rượu
"Thư quý phi muốn tổ chức sinh thần, mời phu nhân quý nữ trong kinh tới hoa viên dạo chơi?"
Thư quý phi ở hậu cung an phận thủ thường, từ trước đến nay không thích làm nổi bật, lần này đột nhiên muốn tổ chức sinh thần có hơi đột ngột, nhưng cũng may lý do có thể thuyết phục mọi người, Hoàng Đế niệm tình bà ôn nhu hiểu chuyện, nhiều năm không tranh không đoạt, giáo dưỡng Tam hoàng tử cũng rất xuất sắc, ở trong triều có danh tiếng rất tốt, liền phân phó Hoàng Hậu, tổ chức cho Thư quý phi đủ thể diện.
Hoàng Hậu trong lòng cười lạnh sắc mặt kính cẩn nghe theo, Thư quý phi nào phải tổ chức sinh thần gì, rõ ràng chính là muốn gài bẫy Thái Tử!
Ngày trở thành mục tiêu trong cái bẫy của bọn họ mà Cố Thanh Yến vô cùng mong chờ đã đến.
Hiện tại cậu không đến hậu cung, đến cái bóng của cậu Liễu Vân Khê cũng không thấy, từ khi phát hiện kỳ nguyệt san không tới đến bây giờ đã qua nửa tháng, Liễu Vân Khê gấp không đợi được, phản ứng thai kỳ đến quá sớm, lại phải ứng phó với ma ma giáo dưỡng, không dám để đối phương biết mình không thoải mái, nếu không y nữ đến sẽ lòi ra, Liễu Vân Khê trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, lo lắng sợ sệt, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt.
Dưới đủ loại áp lực, trong lòng Liễu Vân Khê sinh ra hận ý.
Hận Hoàng Hậu nhốt ả trong cung không cho ả tự do, hận Thái Tử vô năng không sớm nạp ả làm phi, hận Thư quý phi dung túng Tam hoàng tử làm xằng làm bậy, nhưng hận nhất chắc chắn là Tam hoàng tử đã đẩy ả vào hoàn cảnh như vậy!
Gã nam nhân đầu tiên ả yêu , từng chút một nghiền nát mộng đẹp của ả, đẩy ả vào vực sâu, làm ả sống trong sợ hãi! Nếu có thể ả nhất định trả hết mối hận này!
Đến gần ngày sinh thần của Thư quý phi, Liễu Vân Khê càng khẩn trương.
Đây là cơ hội cuối cùng tới gần Thái Tử, nếu lại bỏ lỡ, đứa bé trong bụng ả sẽ càng lớn lên, cuối cùng sẽ không dựa được vào Thái Tử!
Liễu Vân Khê không phải không nghĩ tới phá bỏ đứa nhỏ này, nhưng thân đang ở hậu cung, ả chạy đi đâu tìm thuốc phá thai?
Hơn nữa ả cũng sợ sau khi uống thuốc phá thai xảy ra vấn đề cần phải tìm đại phu, đồng thời cũng sẽ có nguy cơ bại lộ việc mang thai!
Lui một vạn bước để nói, dù không dựa được vào Thái Tử, hài tử trong bụng ả là của Tam hoàng tử, Thư quý phi sẽ không thể mặc kệ!
Có Hoàng Thượng chỉ thị, Hoàng Hậu cho mặt mũi, sinh thần của Thư quý phi nhanh chóng được bố trí thỏa đáng.
Ngày đó phu nhân và quý nữ trong kinh thành được mời đến đều ăn diện lộng lẫy tiến cung, vai chính Thư quý phi tự nhiên phong cảnh vô hạn, nhưng trong yến hội Thư quý phi không dám tự cao tự đại, vẫn mời Hoàng Hậu ngồi ghế trên.
Thư quý phi là Quý phi cao quý, là nữ nhân đứng thứ hai hậu xung, địa vị tuy không theo kịp Hoàng Hậu, nhưng với địa vị của mình vẫn có thể làm một Thái Tử tôn quý gọi bà một tiếng Thư nương nương. Nguyên nhân là Hoàng Thượng muốn cho Thư quý phi thể diện, mấy hoàng tử công chúa đều phải đến vấn an Thư quý phi, mà thân là Thái Tử Cố Thanh Yến tất nhiên cũng sẽ tham dự, bày ra biểu hiện giả dối về tình cảm huynh hữu đệ cung của hoàng gia cho các phu nhân trong kinh thành và chủ mẫu tương lai của nhà quyền quý xem.
Khi Cố Thanh Yến xuất hiện trong yến hội, lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người. Lần này yến hội tuy không giống lần trước Hoàng Hậu tổ chức ngắm hoa yến tìm kiếm Thái Tử Phi, nhưng Hoàng Hậu và Thái Tử đều ở trước mặt, vạn nhất lọt vào mắt Hoàng Hậu hoặc Thái Tử, vậy trở thành Thái Tử Phi cũng không phải không thể nào, cho nên các quý nữ đều cố hết sức thể hiện, người này trang điểm càng diễm lệ hơn người kia, người này lại càng hào phóng tử tế hơn người kia, Hoàng Hậu tâm tình nặng nề sau khi nhìn thaays tốt lên không ít.
Quý nữ có mặt muốn gia thế có gia thế, muốn dung mạo có dung mạo, đều là được chủ mẫu nhà quyền quý dạy dỗ ra, tri thư đạt lý, hoặc bát diện linh lung* hoặc hiền huệ dịu dàng, ai không thể so được với thứ nữ Lễ Bộ thị lang kia? Hoàng Hậu ngắm ngía không khỏi liệt ra một danh sách người được đề cử chức vị Thái Tử Phi.
*Bát diện linh lung: để hình dung người tính tình linh hoạt, khôn khéo, biết đối nhân xử thế.
Cố Thanh Yến không có hứng thú với nữ nhân, chỉ lịch sự gợi ý với các phu nhân quý nữ có mặt, Thư quý phi vội gọi cậu lại. Cố Thanh Yến cũng bày đủ trò, rất nể mặt ngồi một hồi, sau đó dựa theo sắp xếp của Thư quý phi đi theo kịch bản cũ kỹ —— tỳ nữ không cẩn thận đổ nước trà lên người cậu, Thư quý phi quát mắng tỳ nữ, cậu khoan hồng độ lượng tha thứ cho tỳ nữ, bảo tỳ nữ dẫn cậu đi thay quần áo.
Trong phòng đốt mê hương, cậu thuận lợi bị mê hương làm choáng ngất đi, sau đó Tam hoàng tử và thái giám cùng nhau khiêng cậu lên giường, Liễu Vân Khê trốn trong góc phòng đi ra......
Nhìn thiếu niên tuấn mỹ xuất chúng trên giường, nội tâm Liễu Vân Khê vui buồn lẫn lộn.
Ả sẽ lập tức trở thành người của Thái Tử, nhưng ả lại mang thai con của Tam hoàng tử!
Nếu ả và Tam hoàng tử chưa từng phát sinh quan hệ thì tốt rồi, kia ả có thể an tâm trở thành nữ nhân của Thái Tử! Cho dù sau này không đảm đương nổi vị trí Thái Tử Phi, lấy sủng ái dành cho ả, ngày sau nhất định cũng có thể làm một Quý phi người người ngưỡng mộ!
"Đợi lát nữa mẫu phi ta dẫn người lại đây, ngươi diễn giống một chút biết chưa?" Tam hoàng tử nghiêm túc dặn dò ả.
"Vâng." Liễu Vân Khê cắn cắn môi, vì để đánh lừa các cặp mắt khác, Tam hoàng tử mặc kệ ả đang mang thai, vẫn lưu lại rất nhiều dấu vết trên người ả, đợi lát nữa ả chỉ cần dựa theo lời ma ma thân tín của Thư quý phi đã dạy, để lại một chút dấu vết trên người Thái Tử, chờ khi Thái Tử tỉnh lại nhất định sẽ cho rằng cậu cưỡng h**p ả, đến lúc đó trước mắt bao người, cho dù Hoàng Hậu không muốn đi chăng nữa, cũng chỉ có thể thu nhận ả cho Thái Tử!
"Ngoan, ngày tháng tốt đẹp sau này đang chờ đợi chúng ta!"
Tam hoàng tử vuốt mặt ả, cho thái giám lui ra ngoài.
Liễu Vân Khê hít sâu một hơi, cầm một chiếc khăn tay dính máu, trái tim đập thình thịch vì khẩn trương.
Ả từng bước đến gần Cố Thanh Yến, một đôi tay trắng trẻo dừng lại trên đai lưng Cố Thanh Yến, muốn c** q**n áo cậu ra.
Thiếu niên hai mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, ánh mắt lạnh băng như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tim ả.
"A!" Liễu Vân Khê trong lòng có quỷ hét ra tiếng.
Tay bị Cố Thanh Yến kẹp chặt, sức lực lớn đến nỗi muốn đem đôi tay không có quy củ của ả bẻ gãy!
"Thái, Thái Tử điện hạ......" Liễu Vân Khê sợ tới mức mặt không còn giọt máu, nói chuyện cũng không rõ ràng, "Ngươi, vừa rồi ngươi không có hôn mê?"
Cố Thanh Yến ném tay ả ra, cười như không cười nhìn ả, "Ngươi cảm thấy thế nào?"
"Ta, ta......" Liễu Vân Khê hoảng sợ, khuôn mặt trắng bệch lùi về sau.
Ả lảo đảo té trên mặt đất, rồi sau đó đột nhiên phục hồi tinh thần lại, liều mạng dập đầu: "Thái Tử điện hạ! Không liên quan đến ta! Là Tam hoàng tử điện hạ và Thư quý phi ép ta!"
Cần nhất là những lời này của ngươi.
Cố Thanh Yến hừ lạnh một tiếng: "Liễu Vân Khê, ngươi cảm thấy hiện tại ta sẽ tin tưởng ngươi sao?"
"Thật sự! Ta không có nói bậy!" Liễu Vân Khê khóc như hoa lê dính mưa, ý đồ dùng sự yếu đuối đáng thương khơi dậy sự đồng cảm của Cố Thanh Yến, "Nhất định phải tin ta, Thái Tử điện hạ!"
"Dựa vào đâu ta phải tin ngươi?" Cố Thanh Yến dùng ánh mắt vừa đau đớn vừa phẫn nộ nhìn Liễu Vân Khê, "Ngươi nhìn xem dáng vẻ hiện tại của ngươi! So với kỹ nữ thanh lâu hạ tiện có khác gì nhau?!"
Trước nay thanh cao, cảm thấy mình không thua kém gì những đích nữ nhà quyền quý, Liễu Vân Khê đột nhiên run rẩy, kiêu ngạo tự tôn gì đó thoáng cái đều rách nát.
"A a a! Ta không có! Ta không phải!" Liễu Vân Khê ôm đầu không chấp nhận Cố Thanh Yến nhìn ả như vậy.
"Bọn họ ép ta!" Liễu Vân Khê hét lên, "Là Tam hoàng tử cưỡng h**p ta! Thư quý phi tiếp tay kẻ ác!"
"Ta muốn đi gặp Hoàng thượng! Ta muốn Hoàng Thượng trả lại sự trong sạch cho ta!"