Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 116

Chương 116: Phản bội

 

Từ lâu trong kinh đã có lời đồn đãi, nói Thái Tử điện hạ đối với thứ nữ nhà Lễ Bộ thị lang Liễu Vân Khê tình cảm đậm sâu, không phải nàng không cưới, còn đến trước mặt Hoàng Thượng cầu xin, hy vọng Hoàng Thượng hạ chỉ tứ hôn.

 

Lúc ấy có một vài nhà quyền quý dòm ngó vị trí Thái Tử Phi như hổ rình mồi đều rất bất mãn, nhưng lời đồn chỉ là lời đồn, vẫn chưa có người chính mắt thấy Thái Tử cầu xin Hoàng Thượng cho lấy thứ nữ Liễu gia, cũng không có nhà quyền quý nào lên tiếng với việc này. Sau Hoàng Hậu lại tuyên con gái Liễu gia tiến cung, vừa lúc chứng thực đồn đãi không phải vô căn cứ, những người này đang chờ xem Hoàng Hậu sắp xếp con gái Liễu gia như thế nào .

 

Điều những người này không hiểu chính là, tin tức từ cái nô tài trong cung là nàng không ở cùng Thái Tử, mà là được Hoàng Hậu phái tới một ma ma giáo dưỡng dạy lễ nghi trong cung.

 

Hoàng Hậu rốt cuộc là bởi vì bất mãn với lễ nghi của đối phương mà lệnh cho ma ma giáo dưỡng toàn lực dạy dỗ, hay căn bản là không thích Liễu Vân Khê mà nhục mạ nàng không biết phép tắc?

 

Không ai biết nguyên nhân cụ thể, chỉ cần Thái Tử không thân cận với nàng ta, chỉ cần người được chọn làm Thái Tử Phi còn chưa định bọn họ sẽ còn có cơ hội.

 

Trước mắt việc này đã hoàn toàn làm cho các phu nhân và các quý nữ yên tâm!

 

Liễu Vân Khê mang thai, hài tử hiển nhiên không phải con Thái Tử! 

 

Vậy hài tử kia là của ai? Người không rõ nguyên do đều rất tò mò.

 

Bị nghìn người chỉ trích Liễu Vân Khê đã sớm có tính toán tốt nhất, nếu sự tình bại lộ, lại không đổ được cho Thái Tử, ả sẽ đem tất cả mọi chuyện tuôn ra, bởi vì đứa con trong bụng ả cũng là hoàng tôn, ả đoán Hoàng Đế sẽ không hạ lệnh xử trảm ả!

 

Vì thế Liễu Vân Khê không chút do dự nói: "Hài tử là của Tam hoàng tử! Thư quý phi nương nương có thể làm chứng! Đại cung nữ bên người nàng cũng có thể làm chứng! Nha hoàn Quả nhi của ta cũng có thể làm chứng!"

 

Lời vừa nói ra, hiện trường đều ồ lên.

 

Không đợi Hoàng Đế lên tiếng, Thư quý phi đã sợ tới mức lạnh giọng trách cứ: "Tiện tì to gan lớn mật! Cư nhiên dám bôi nhọ bổn cung và Tam hoàng tử?! Lại......" Đang muốn ra lệnh cung nhân bắt Liễu Vân Khê lại vả miệng, Thư quý phi giật mình một cái, vội quay đầu nhìn về phía Hoàng Đế, kỹ thuật diễn xuất tuyệt hảo ép ra nước mắt khóc thút thít: "Hoàng Thượng, thần thiếp oan uổng quá!"

 

Bà vừa nói vừa ủy khuất quỳ xuống, "Liễu Vân Khê này là Hoàng Hậu nương nương triệu tiến cung, là an bài cho Thái Tử điện hạ, thần thiếp sao có thể đoạt người được chọn làm Thái Tử Phi mà Hoàng Hậu nương nương nhìn trúng chứ?"

 

"Hơn nữa là mẫu phi của Tam hoàng tử, thần thiếp nhất định phải chọn lựa kỹ càng một nữ tử phẩm hạnh đoan chính, tri thư đạt lý làm chính phi cho Tam hoàng tử, tuyệt đối sẽ không sắp xếp một nữ tử còn chưa vào cửa làm chính phi đã lé đi hầu hạ Tam hoàng tử, còn làm ra một đứa con khiến đối phương mất mặt!"

 

"Thần thiếp không biết Liễu Vân Khê này vì sao phải bôi nhọ thần thiếp và Tam hoàng tử, xin Hoàng Thượng điều tra rõ!"

 

Hoàng Thượng sắc mặt cực kỳ khó coi, ở đây nhiều phu nhân quý nữ nhìn như vậy, nếu việc này không điều tra rõ, thể diện hoàng gia bỏ vào đâu?!

 

Nhưng Cố Thanh Yến là sợ Hoàng Thượng vì bận tâm thể diện hoàng gia mà không tra rõ, không định tội, lập tức vô cùng đau đớn nói với Liễu Vân Khê nói: "Tam hoàng đệ từ trước đến nay luôn kính trọng ta, hắn biết ta đối xử với ngươi khác biệt, sao có thể làm ra loại sự tình này với ngươi?! Ngươi luôn miệng nói hài tử trong bụng người là của Tam hoàng đệ, ngươi có chứng cứ gì không?"

 

"Xét tình cảm ngày xưa, ngươi thành thật nói ra ta còn có thể cầu tình với phụ hoàng, cho ngươi một đường lui! Nếu không......"

 

Liễu Vân Khê nháy mắt đã bắt được trọng điểm trong lời cậu nói, nước mắt giọt ngắn giọt dài, đem những lời đã nói với cậu trước đó dập đầu lặp lại cho Hồng Đế: "Là Tam hoàng tử ép thầnh! Thư quý phi trợ giúp kẻ tàn bạo!"

 

"Bọn họ muốn cho thần hoài thai con của Tam hoàng tử sau đó gả cho Thái Tử điện hạ!"

 

"Dấu vết trên người thần đều là do Tam hoàng tử làm ra! Chính là để vu hãm Thái Tử điện hạ!"

 

"Hắn tra tấn thần như thế, trên người thần lưu lại không ít dấu vết của hắn! Mông bên trái của Tam hoàng tử có một nốt ruồi màu đen nhỏ!"

 

"Trong phòng này này đốt mê hương, Thái Tử điện hạ mới vừa vào đã bị hôn mê, chỉ cần thần c** q**n áo ngài ra lại làm ra chút dấu vết, vậy Thái Tử điện hạ dù có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không thoát tội!"

 

"Vừa rồi chính là Tam hoàng tử và thái giám thân cận cùng nhau đỡ Thái Tử điện hạ lên giường, nhưng thần còn chưa kịp động thủ, Thái Tử điện hạ đã tỉnh lại!"

 

"Tam hoàng tử nhất định còn ở Chiêu Đức cung, chỉ cần Hoàng Thượng phái người đi tìm, nhất định có thể tìm được hắn!"

 

"Thần nữ nguyện ý lấy tánh mạng ra thề! Những lời thần nữ nói tuyệt không có nửa điểm giả dối! Nếu không thiên lôi đánh xuống, cả nhà thần nữ không được chết tử tế!"

 

Hoàng Đế càng nghe sắc mặt càng sầm xuống, quát lớn: "Đi tìm Tam hoàng tử!"

 

"Hoàng Thượng!" Thư quý phi sợ tới mức hét chói tai, "Ngài hoài nghi Tam hoàng tử sao? Một con tiện nhân tùy tiện nói hươu nói vượn đã có thể đem chậu phân thối đổ lên đầu Tam hoàng tử, ngài muốn Tam hoàng tử đối mặt với các hoàng tử hoàng muội khác như thế nào?"

 

Hoàng Hậu lạnh lùng nói: "Thư quý phi, ngươi không muốn tìm Tam hoàng tử tới đối chất, đó là muốn để Tam hoàng tử đeo nỗi oan trên lưng?"

 

"Nếu không phải Tam hoàng tử làm, hai người gặp mặt đối chất không phải sẽ rõ ràng chân tướng sao?"

 

"Cây ngay không sợ chết đứng, nhiều người nhìn như vậy, không ai có thể bôi nhọ Tam hoàng tử!"

 

Cố Thanh Yến cũng hát đệm theo: "Không sai, ta không tin Thư quý phi sẽ làm loại chuyện hồ đồ này, càng không tin Tam hoàng đệ dưới tình huống biết rõ ta đối xử khác biệt với Liễu Vân Khê mà làm nhục ả trong hậu cung!"

 

"Đây chính là dâm loạn hậu cung là tội lớn!"

 

Cố Thanh Yến đơn giản rõ ràng chỉ ra tội danh của hai người, đẩy cả hai cùng thượng đài, để những người đang hiện diện đều có tính toán trong lòng họ. Hoàng Đế còn đang có mặt, mọi người không dám lén nghị luận, nhưng trao đổi ánh mắt lẫn nhau có thể nhìn ra thái độ của mọi người đối với việc này—— khinh thường,

 

Thư quý phi cố nén hoảng loạn, môi run run còn muốn nói gì đó, đã nghe bên ngoài truyền đến một trận ầm ĩ, ngự tiền thị vệ cầm kiếm mang theo Tam hoàng tử Nam Cung Kỳ sắc mặt đỏ bừng tiến vào.

 

"Hồi bẩm Hoàng Thượng, Tam hoàng tử không màng mệnh lệnh định rời khỏi Chiêu Đức cung, bị đại tướng quân ngăn lại, đại tướng quân bảo thần đem Tam hoàng tử vào!"

 

"Phụ Hoàng minh giám! Nhi thần cũng không biết không thể rời khỏi cung mẫu phi! Chỉ cảm thấy nữ quyến quá đông ở lại đây không tiện, sau khi nói với mẫu phi một tiếng liền rời đi!" Tam hoàng tử chảy ròng ròng mồ hôi lạnh sau lưng, trên mặt thì giả vờ bình tĩnh, thập phần nghi hoặc hỏi: "Đây là đã xảy ra chuyện gì?"

 

"Tam điện hạ! Ngài còn muốn làm bộ làm tịch tới khi nào?" Liễu Vân Khê giống như bắt được cọng rơm cứu mạng nhìn chằm chằm Nam Cung Kỳ, "Ngài vừa mới cùng thái giám bên cạnh ngài cùng nhau đem Thái Tử điện hạ lên giường, còn cảnh cáo ta rằng lát nữa mẫu phi ngài sẽ dẫn người đến bắt gian, ra lệnh cho ta diễn phải giống một chút! Những điều này ngài đều quên mất rồi sao?!"

 

"Nếu ngài quên mất ta có thể nhắc cho ngài nhớ, mẫu phi ngài sắp xếp một ma ma cho ta nói cho ta biết làm tư thế như thế nào mới dễ thụ thai, mấy đêm trước ngài đã tra tấn ra như thế nào, cho đến khi ta mang thai mới buông tha ta!"

 

Liễu Vân Khê khóc thảm thiết, những gì không chịu nổi đều nói ra, những quý nữ chưa xuất giá nghe chuyện giường chiếu đều đỏ mặt, các phu nhân nhìn về phía Thư quý phi bằng ánh mắt một lời khó nói hết.

 

"Câm miệng! Con tiện tì nhà ngươi!" Thư quý phi hãi hùng khiếp vía, nếu không phải nhiều người nhìn như vậy, bà đã muốn nhảy dựng lên xé nát miệng Liễu Vân Khê.

 

"Đủ rồi!" Hoàng Đế nổi cơn thịnh nộ, cảm thấy mặt mũi hoàng gia đều mất hết, vừa rồi đã mở miệng nói, nếu không đem sự tình làm sáng tỏ, các phu nhân và quý nữ này trở về cũng không biết sẽ lan truyền đến mức nào.

 

Hoàng đế có chút tiến thoái lưỡng nan, đành phải hướng ánh mắt về phía Hoàng Hậu, ẩn ý khiển trách nàng. Hoàng Hậu chưởng quản hậu cung, xảy ra cớ sự như vậy không thể thoái thác trách nhiệm của mình, đặc biệt Liễu Vân Khê là do nàng triệu tiến cung, Liễu Vân Khê ở trong cung nàng xảy ra chuyện cũng cần được một lời giải thích.

 

Thái Tử là vẩy ngược của Hoàng Hậu, hai mẹ con Thư quý phi Tam hoàng tử tính kế Thái Tử, Hoàng Hậu không có khả năng sẽ buông tha cho hai mẹ con họ, nàng hiểu Hoàng Thượng biết ý của ông, liền quát hỏi Liễu Vân Khê: "Bổn cung có lòng tốt sắp xếp ma ma giáo dưỡng dạy dỗ ngươi quy củ trong cung, không ngờ ngươi coi thường cung quy, tự tiện đi lại! Bổn cung hỏi ngươi! Ngươi vì sao xuất hiện ở chỗ này?"

 

"Hoàng Hậu nương nương minh giám, là Thư quý phi phái người đón thần tới!" Liễu Vân Khê chính là muốn nói tới điều này, kể lại kỹ càng tỉ mỉ tình huống Thư quý phi phái người đến liên lạc với ả.

 

Thư quý phi mặt trắng như tờ giấy, xiêm y sau lưng Tam hoàng tử ướt đẫm một mảng.

Bình Luận (0)
Comment