Chương 196: Ninh An điện hạ
Thời điểm Caesar mang Cố Thanh Yến bay về hoàng cung, hai người Tần Vũ Phi và Ninh Dịch Phàm cũng đã đến Hoàng thành Cybes của Đế quốc, dưới sự dẫn dắt của đội hộ vệ do Nham Sâm sắp xếp họ tiến vào hoàng cung hướng về trại huấn luyện hộ vệ Hoàng Gia.
Cung điện cao lớn tráng lệ trước mặt, đội hộ vệ chỉnh tề xếp thành hai hàng, mặc quân phục đen thống nhất đang tiến hành luyện tập hằng ngày, khí thế hùng hậu, rất gây chú ý.
Ninh Dịch Phàm kích động nhìn sự hùng vĩ xa hoa tứ phía, kiến trúc đan xen khéo léo, nội tâm đang gào thét chói tai.
Nơi này chính là hoàng cung sao? Sao lại hoa lệ tinh xảo như vậy?
Ninh Dịch Phàm giống một gã nhà quê, nhìn đông nhìn tây không ngừng, thị vệ dẫn đường thấy dáng vẻ không có tiền đồ ấy của hắn thì nhíu mày.
Khi đến trại huấn luyện, Tần Vũ Phi sau khi báo cáo liền tham gia huấn luyện hộ vệ, xem như là một bài kiểm tra tân binh cũng là một đòn ra oai phủ đầu người mới, mà Ninh Dịch Phàm được đưa vào tòa nhà trắng nơi Người dẫn đường ở.
Bởi vì muốn đảm bảo an toàn của Hoàng Đế, đội hộ vệ hoàng gia được huấn luyện rất khắc nghiệt, nhưng hoàng gia cũng không bạc đãi các hộ vệ, đặc biệt là về phương diện ăn uống.
Ninh Dịch Phàm lợi dụng thân phận Người dẫn đường của mình cùng với vẻ ngoài yếu đuối ngoan ngoãn nghe ngóng ra phòng bếp, sửa sang lại một chút liền dã tâm bừng bừng đi đến phòng bếp.
Sau khi tiết lộ mình là Người dẫn đường của Tần Vũ Phi là Lính gác tân binh cấp S mới được vào đội hộ vệ Hoàng Gia, Ninh Dịch Phàm bày tỏ với người phụ trách nhà bếp muốn làm chút gì đó, hỏi có thể ở lại phòng bếp trợ giúp không.
Sau khi người phụ trách biết được thân phận của hắn cũng đồng ý nể mặt một tân binh có tiềm năng lớn, liền nói: "Ngài là Người dẫn đường cao quý, loại việc nặng nhọc này ngài không cần làm, nhưng nếu ngài thật sự muốn hỗ trợ, vậy ngài có thể hỗ trợ đóng gói hoa quả sau bữa ăn."
"Vì tôi cũng là một đầu bếp, tôi biết làm rất nhiều món ăn. Tuy rằng tôi là một Người dẫn đường, nhưng tôi càng thích nấu cơm hơn. Tôi hy vọng đồ ăn tôi làm ra cũng có thể trấn an tinh thần Lính Gác, trước mắt tôi đang nỗ lực ở phương diện này! Ngài có thể cho tôi cơ hội thử không?"
Lý do này người phụ trách không cách nào từ chối, dù sao nếu Người dẫn đường làm đầu bếp có thể làm ra được món ăn xoa dịu được cảm xúc của Lính gác chắc chắn là một sự kiện lớn gây chấn động toàn đại lục Ayer Sophie.
"Đây thật sự là một ý tưởng vĩ đại, vậy ngài có thể thể hiện tài nghệ của ngài không?"
"Đương nhiên!" Ninh Dịch Phàm vui sướng trong lòng, sau khi xem qua nguyên liệu nấu ăn phong phú trong phòng bếp, lợi dụng bàn tay vàng, làm ra tám món ăn cùng lúc!
Thấy động tác rửa thái cào của hắn cũng không được khéo léo như đầu bếp chuyên nghiệp, ban đầu người phụ trách không ôm hy vọng gì về tài nghệ của hắn, nhưng khi đồ ăn được bày ra, nếm thử, người phụ trách kinh ngạc mở to hai mắt, nhịn không được lại gắp thêm một miếng.
Càng ăn càng ngon, người phụ trách càn quét như con nghiện.
Thấy hắn ăn không dừng lại được, Ninh Dịch Phàm cong khóe miệng, lòng tràn đầy đắc ý.
Sắc mặt các đầu bếp khác trong phòng không tốt lắm, thực sự có ngon như vậy không? Các đầu bếp không phục cầm đũa ăn một miếng, sau đó liền không còn biết kiểm soát!
Tình huống giống như bệnh dịch lây lan, không tin một Người dẫn đường từ một ngôi làng miền núi xa xôi có thể làm ra được mỹ vị tuyệt thế gì, nhưng chỉ cần ăn một miếng, liền lộ ra biểu tình sắp khóc đến nơi vì quá ngon.
Đám người trong phòng bếp giống như quỷ chết đói thiếu điều muốn l**m sạch cả đĩa, Ninh Dịch Phàm cực kỳ hài lòng, còn rất khiêm tốn lo lắng hỏi người phụ trách: "Xin hỏi hương vị ăn được chứ?"
Người phụ trách vội gật đầu không ngừng, những người khác cũng sôi nổi phụ họa: "Quá là ngon! Trước nay tôi chưa từng được ăn món nào ngon như vậy!"
Nhận được khen ngợi của mọi người, Ninh Dịch Phàm ra vẻ biết ơn: "Cảm ơn mọi người đã khẳng định tài nấu ăn của tôi! Tôi sẽ tiếp tục cố gắng!"
Nói xong nhìn về phía người phụ trách, hỏi: "Vậy hiện tại tôi có thể nấu cơm không?"
Người phụ trách sờ sờ cái bụng căng tròn, "Đương nhiên! Các hộ vệ vất vả huấn luyện cả ngày, nếu có thể ăn được món ngon như vậy, chắc chắn chính là phần thưởng tốt nhất!"
"Vậy có thể nhờ họ phụ giúp không?" Nhiều hộ vệ ăn như vậy, không có người hỗ trợ chắc chắn không thể lo liệu hết, Ninh Dịch Phàm có người phụ trách ủng hộ liền lớn mật mở miệng hỏi.
Nhóm đầu bếp đều rất vui lòng, hơn nữa còn khen Ninh Dịch Phàm đủ kiểu, còn có người kiến nghị hắn đi tham gia cuộc thi đầu bếp toàn quốc.
Nếu đã vào đến hoàng cung, tầm mắt của Ninh Dịch Phàm càng cao hơn, hắn mới không thèm tham gia cuộc thi đi bếp toàn quốc gì đó, hắn chỉ cần thu phục chủ nhân của Hoàng Cung, còn cái gì phải sợ nữa?
Ninh Dịch Phàm nhắm ngay đến Nham Sâm đội trưởng đội hộ vệ Hoàng Gia, hắn chỉ là một Người dẫn đường nho nhỏ không có cách nào tiếp cận Caesar Đại đế, nếu Nham Sâm vì hắn mà tiến cử thì mọi chuyện sẽ khác!
Đội trưởng đội hộ vệ chắc chắn là tâm phúc tâm đắc nhất của Hoàng Đế, lời hắn nói Hoàng Đế sẽ không thể không nghe!
Trong lòng có kế hoạch, Ninh Dịch Phàm định ra thực đơn, chinh phục trái tim Lính gác đội hộ vệ Hoàng Gia trong vòng một nốt nhạc.
Hắn ở bên này miệt mài khổ cực, Cố Thanh Yến bên kia cũng không nhàn rỗi.
Caesar mang cậu về tẩm cung của Hoàng Đế, xa hoa vô mỗi nơi trong cung điện đều lộng lẫy tôn quý, bồn tắm suối nước nóng bể, giường lớn khảm đầy đá quý, đồ vật đúc từ vàng ròng, còn có rất nhiều nội thất quý giá khác. Nam nhân còn đem chìa khóa tư khố giao cho cậu, bảo cậu có thời gian thì đi xem bộ sưu tập và chiến lợi phẩm của anh.
Quản gia lâu đài cũng là đại tổng quản của hoàng cung, phái người đi triệu quản sự lớn nhỏ trong cung, bảo bọn họ đến nhận diện người.
Người phụ trách phòng bếp của Trại huấn luyện hộ vệ Hoàng Gia cũng tới, hắn nhìn một phòng đủ quản sự lớn nhỏ, phô trương lông trọng như vậy cũng tò mò tự hỏi liệu có phải có mệnh lệnh quan trọng nào đó chuẩn bị phát xuống không, cửa lớn Huyền Kim màu đen chậm rãi mở ra, Cố Thanh Yến trong bộ y phục mới xuất hiện trước mặt mọi người.
Áo choàng trắng hoa lệ ưu nhã phác họa ra dáng người mảnh khảnh uyển chuyển của thiếu niên, làn da trắng nõn như sữa bò được hồng bảo thạch điểm xuyết, trên mắt cá chân thon gầy mang một chiếc lắc vàng được làm từ vàng hiếm...... Thiếu niên cao quý tuyệt mỹ được nam nhân tuấn tú lạnh lùng bao bọc, mọi người quỳ xuống đất hành lễ.
"Miễn lễ."
So với ngữ khí lạnh băng của ngày xưa giọng nói lúc này rõ ràng đã nhiều thêm vài phần vui sướng từ tính, Caesar ôm người ngồi trên vương tọa.
Mọi người bên dưới khó tin nhìn Cố Thanh Yến, không rõ vì sao Hoàng Đế lãnh khốc tuyệt tình lại thân mật với thiếu niên xinh đẹp này như vậy.
Thiếu niên xinh đẹp này là ai?
Caesar giải đáp nghi hoặc của bọn họ: "Đây là Ninh An bạn đời của ta, thấy em ấy như thấy ta, nếu có người dám bất kính với em ấy, giết không tha."
Một câu khiến tất cả quản sự sững sờ.
Thiếu niên này thì ra là Hoàng hậu tương lai của bọn họ? Mọi người lại lần nữa quỳ xuống hành lễ: "Tham kiến Ninh An điện hạ!"
Hai người còn chưa cử hành hôn lễ và đăng cơ, Cố Thanh Yến hiện tại vẫn chưa thể được gọi là Hoàng hậu, nhưng gọi Điện Hạ thì không thành vấn đề.
Cố Thanh Yến mỉm cười bảo mọi người đứng dậy, sau đó quản gia bảo bọn họ từng người đi lên giới thiệu thân phận của mình.
Sự xuất hiện của Hoàng Hậu tương lai nhanh chóng truyền khắp hoàng cung, khi người phụ trách phòng bếp cho đội hộ vệ trở lại trại huấn luyện, kích động thốt lên: "Thật sự là quá tốt! Đại Đế nhanh như vậy đã tìm được một nửa của mình! Ninh An Điện Hạ nhất định là một Người dẫn đường cực kỳ lợi hại!"
Ninh Dịch Phàm đang nấu cơm ngây ngẩn cả người.
Ninh An? Hoàng hậu? Sao có thể?!
"Tổng quản, Hoàng hậu điện hạ vừa nói gọi là Ninh An sao?"
"Phải! Đó là một thiếu niên vô cùng xinh đẹp! Có tinh thần lực sánh ngang với Đại Đế!"
Nhất định là có người trùng họ trùng tên! Trong lòng Ninh Dịch Phàm ghen ghét. Hắn vừa mới vào cung, còn định bắt lấy Hoàng Đế, kết quả trùng hợp đối phương đã tìm được Hoàng hậu rồi! Thật là làm người ta tức chết đi được!
Ninh Dịch Phàm cũng không nản chí, mà dụng tâm nấu cơm. Chỉ cần một ngày Hoàng Đế chưa cử hành hôn lễ đăng cơ cho đối phương, hắn vẫn còn có cơ hội!