Chương 200: Cơ hội
Ninh Dịch Phàm tính toán thất bại, Caesar đối với bàn đồ ăn tinh xảo trước mắt không có lấy một chút hứng thú, đôi mắt đen sâu thẳm của nam nhân nhìn Cố Thanh Yến, môi mỏng khẽ nhếch: "Tôi đói bụng, muốn ăn thịt nướng em làm, chúng ta trở về đi."
Chủ nhân dáng vẻ như vậy, tinh thần thể cũng học theo, ngồi xổm một góc, đôi đồng tử thẳng đứng màu vàng kim nhìn Cố Thanh Yến, cái đuôi vừa dài vừa lớn duỗi lên trên bàn, cuốn những đồ ăn muốn ăn đến trước mặt cậu, ý bảo Cố Thanh Yến làm cho nó.
Cố Thanh Yến dở khóc dở cười, cậu cũng chỉ mới ăn chút trái cây, giờ có hơi đói bụng, liền nói: "Vậy về thôi."
Vì e ngại hai người Caesar và Cố Thanh Yến có giá trị vũ lực quá cao, không ai không có mắt mà tự rước lấy phiền phức, chủ nhân buổi tiệc Đại công Uy Khoa Lực tiến lên nâng ly rượu kính lễ trước khi Caesar rời. Thấy Caesar và Cố Thanh Yến phải đi, mọi người vội vàng cung tiễn, chờ khi hai người ngồi lên phi thuyền rời đi, mọi người trong buổi tiệc mới buông lỏng, nâng chú chén anh.
Ninh Dịch Phàm khó khăn lắm mới có cơ hội đến được loại tiệc đẳng cấp thế này, và quả thực cũng nắm bắt được cơ hội để thể hiện trước giới thượng lưu quyền quý của Đế quốc, giành được danh tiếng, nhưng điều hắn để ý nhất là liệu Hoàng Đế có ăn đồ mình làm hay không.
Một bàn đồ ăn hắn làm ra thế nào, hiện tại vẫn y nguyên như vậy, Caesar một chiếc đũa cũng không thèm cầm.
Ninh Dịch Phàm nén giận trong lòng, nắm chặt tay, xoay người mắt đỏ hoe vừa xấu hổ lại tức giận mà bắt lấy tay áo thiếu gia Nạp Duy Cách khóc lóc kể lể: "Duy Nạp Cách thiếu gia, có phải Ninh An điện hạ thấy em không vừa mắt mới không cho bệ hạ ăn đồ ăn em làm không?"
"Ngài xem em cực cực khổ khổ làm nhiều món như vậy mà bị lãng phí! Em khổ quá mà! Sao nó có thể không quý trọng thức ăn như vậy chư?"
Ban đầu Duy Nạp Cách vốn đã bất mãn việc Cố Thanh Yến phóng thích tinh thần thể làm bị thương tinh thần thể của em gái mình là Gloria và những người khác, giờ thấy Caesar đi rồi cũng không thèm nhịn nữa, ôm lấy bả vai Ninh Dịch Phàm an ủi: "Phàm cưng, Ninh An kia không phải người tốt lành gì, nhất định là nó mê hoặc Bệ Hạ, em đừng buồn nữa, chúng tôi đều rất thích những gì em làm."
Trong lời nói của hắn không hề giấu đi sự chán ghét và khinh thường với Cố Thanh Yến, trong lòng Ninh Dịch Phàm vui vẻ, nhưng trên mặt lại ra vẻ tủi thân, "Em biết, em chỉ là lo lắng cho Bệ Hạ, Ninh An quá nham hiểm ác độc, nếu Bệ Hạ thật sự đưa nó lên ngôi Hậu, vậy thì rất không ổn!"
Đã chứng kiến qua sự hung tàn của tinh thần thể Tuyết Hồ của Ninh An, Duy Nạp Cách cũng hết cách, cho dù hắn là người thừa kế duy nhất của phủ bá tước Bạch Kim, Lính gác có tinh thần lực cấp S cũng không dám cam đoan dưới sự bảo hộ của Caesar, còn là Người dẫn đường tinh thần lực cấp S+ có thể làm gì Cố Thanh Yến.
"Xin lỗi Phàm cưng, nó là bạn đời được Bệ Hạ lựa chọn, ta......"
"Vậy thì chúng ta thay đổi lựa chọn của Bệ Hạ!" Ninh Dịch Phàm ánh mắt mong chờ nhìn về phía Duy Nạp Cách, "Em có cách, nhưng em cần ngài trợ giúp, Nạp Duy Cách thiếu gia!"
Nạp Duy Cách thở dài: "Phàm cưng, em quá lương thiện!"
"Em chỉ là vì mọi người, vì tương lai của Đế quốc, vì Bệ Hạ, hy vọng có thể dùng sức lực nhỏ bé của mình để vạch trần bộ mặt ác độc của Ninh An!"
"Giúp em đi mà, Duy Nạp Cách thiếu gia!" Ninh An yếu đuối đáng thương nói, biết rằng chỉ với lời nói và thức ăn ngon là chưa đủ ảnh hưởng để Nạp Duy Cách mạo hiểm, hắn hạ quyết tâm, ám chỉ: "Chỉ cần ngài đồng ý giúp em, ngài muốn em thế nào cũng được."
Công tử Nạp Duy Cách vốn là tay chơi lập tức ngầm hiểu, bàn tay đặt trên vai hắn trượt xuống eo, Ninh Dịch Phàm thuận thế dựa vào sát hơn......
Tần Vũ Phi nhìn căn nhà trống rỗng, giận dữ chân đá vào cửa, "Rầm" một tiếng lớn.
"Lại đi đâu nữa rồi?!"
Sân huấn luyện không thấy người, cũng không ở phòng bếp, y không biết rốt cuộc Ninh Dịch Phàm đã đi đâu!
Trại huấn luyện hộ vệ Hoàng Gia là nơi quản lý nghiêm ngặt, nhưng Ninh Dịch Phàm lại được phó đội trưởng đặc biệt phá lệ, dễ dàng đồng ý cho hắn ra ngoài!
Buồn cười nhất là là vị hôn phu của Ninh Dịch Phàm y lại không biết Ninh Dịch Phàm ra ngoài có mục đích gì!
Từ sau khi Ninh Dịch Phàm đến trại huấn luyện nấu vài bữa cơm cho mọi người, tất cả mọi người đều đặc biệt thích hắn, từng người một đều vây quanh hắn! Mà Ninh Dịch Phàm cũng không tránh né, y thì đứng bên cạnh, còn Ninh Dịch Phàm thì đang được những tên đàn ông khác v* v*n!
"Một lát nữa Bệ Hạ và Điện Hạ sẽ đến kiểm tra thành quả huấn luyện của chúng ta trong khoảng thời gian này, mọi người đều tới sân huấn luyện tập hợp!" Máy truyền tin truyền đến âm thanh của phó đội trưởng, Tần Vũ Phi vội vàng đáp lại, sửa sang lại quần áo rồi đến sân huấn luyện.
Caesar ăn uống no nê rồi thì lôi kéo Cố Thanh Yến đi tiêu thực, đúng lúc ở gần trại huấn luyện đội hộ vệ Hoàng Gia nên ghé qua xem.
Trên đường đi Nham Sâm kể vắn tắt về tân binh mới được chiêu mộ ở đội hộ vệ, nghe hắn nhắc tới người mới có tinh thần lực cấp S là Tần Vũ Phi, Cố Thanh Yến liền thấy hứng thú.
Trong nguyên tác, Tần Vũ Phi và Ninh An trải qua nhiều chuyện cuối cùng cũng ở bên nhau, trước không nói về cảm tình của hai người, chỉ nói về ý chí nghị lực, tâm trí Tần Vũ Phi xem ra vẫn rất kiên định, nhưng sau vài bữa cơm của Ninh Dịch Phàm con người liền thay đổi, còn có những thôn dân và giới quý tộc đêm tiệc hôm đó, biểu hiện đều giống nhau, đều là sau khi ăn đồ ăn do chính tay Ninh Dịch Phàm làm mọi người đều thay đổi thái độ đối với Ninh Dịch Phàm, kết hợp với bàn tay vàng của Ninh Dịch Phàm, Cố Thanh Yến nghi ngờ Ninh Dịch Phàm trở nên vạn người mê là nhờ ràng buộc của món ngon, thao túng thực khách!
Ninh Dịch Phàm ở trại huấn luyện một thời gian, cậu muốn xem xem có bao nhiêu người ở đội hộ vệ bị Ninh Dịch Phàm ảnh hưởng.
"Tham kiến Bệ Hạ và Ninh An điện hạ!" Ngoại trừ Tần Vũ Phi tất cả mọi người đều cúi đầu hành lễ.
"Ninh An......" Tần Vũ Phi ngơ ngác nhìn người đứng bên cạnh Caesar, thiếu niên cao quý sáng lạn, không hiểu chỉ sau một thời gian ngắn không gặp, Ninh An sao lại trở thành người bên cạnh Hoàng Đế rồi.
Nội tâm Tần Vũ Phi cực kỳ khó chịu.
Ninh An thật sự không thích hắn! Ninh An đã trở thành Người dẫn đường của người khác rồi!
Tần Vũ Phi đối diện với ánh mắt thờ ơ của Cố Thanh Yến, trái tim đau đớn giống như bị kim đâm.
Tại giờ khắc này, y ý thức được rất rõ ràng, y đã vĩnh viễn mất đi Ninh An!
"Nghe nói nơi này của các người có một Người dẫn đường có tài nghệ nấu ăn, tên là Ninh Dịch Phàm?" Cố Thanh Yến thể hiện rất hứng thú về Ninh Dịch Phàm.
"Đúng vậy! Ninh An điện hạ! Tiểu Phàm không chỉ có tay nghề giỏi, mà còn rất hiền lành lương thiện!"
"Không sai, hắn là Người dẫn đường đáng yêu nhất trên đời này!"
"Mặc kệ trong lòng buồn bực thế nào, chỉ cần ăn một lần thức ăn Tiểu Phàm nấu, cả người đều thanh tỉnh sảng khoái!"
Ngoại trừ một vài người tâm trí cực kỳ kiên định, những đội viên cũ không thích những trò mèo loè thiên hạ của Ninh Dịch Phàm cũng không bị Ninh Dịch Phàm ảnh hưởng đến, những người khác đều đang khen Ninh Dịch Phàm, Cố Thanh Yến nhảy số, túm chặt tay Caesar, ý bảo anh khom lưng.
Nam nhân tuấn tú vô tình khẽ dịu dàng cúi đầu, thiếu niên với đôi mắt đen trong trẻo dán bên tai anh nhỏ giọng nói gì đó, tư thế thân mật của hai người lọt vào mắt làm Tần Vũ Phi đau nhói.
Nếu lúc trước y không bị Ninh Dịch Phàm mê hoặc, thì giờ phút này đứng bên cạnh Ninh An chắc đã là y rồi!
Ánh mắt lạnh băng tràn ngập sát khí bắn lại đây, Tần Vũ Phi đối diện với đôi mắt màu lam gần như đen kịt ẩn chứa lốc xoáy nguy hiểm kia, đột nhiên cứng đờ, cơ bắp toàn thân cơ bắp, không dám nhúc nhích.
Lưỡi dao gió tinh thần lực bao vây y, chỉ cần nam nhân ra lệnh một tiếng, y sẽ lập tức bị lưỡi dao gió nghiền nát!
"Anh cảm thấy thế nào?" Cố Thanh Yến mỉm cười hỏi, dường như chỉ là đang dò hỏi đối phương ngày mai muốn ăn sáng món gì.
Caesar thản nhiên nói: "Em sắp xếp là được, nếu em thấy phiền, cứ đuổi y đến hoang tinh là được."
Như vậy quá hời cho Ninh Dịch Phàm, cậu muốn hắn thân bại danh liệt, hoàn toàn phá hủy bàn tay vàng mà hắn lấy làm tự hào!
Ở phủ công tước hai ngày, Ninh Dịch Phàm nhanh chóng nhận được tin tức tốt! Đế Tinh muốn tổ chức một cuộc thi ẩm thực, đạt được giải nhất sẽ được nấu ăn cho Hoàng Đế!