Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 202

Chương 202: Thân phận thật sự

 

"Buông tôi ra! Buông tôi ra!" Ninh Dịch Phàm hoảng loạn quay đầu nhìn về phía Caesar, "Bệ Hạ, tôi không phải gián điệp! Ngài không thể vu oan cho tôi!"

 

"Tôi chỉ là muốn nấu cơm cho ngài, sao ngài lại có thể hiểu lầm tâm ý của tôi?!"

 

Hắn vừa khóc vừa la, hai mắt đẫm lệ đáng thương làm bốn Lính gác cùng những giám khổ vừa ăn xong đồ hắn nấu đều vì hắn mà cầu xin, thậm chí có người còn dùng cả tính mạng để đảm bảo hắn không phải gián điệp!

 

Khán giả có mặt lúc này đều nhìn ra được đồ ăn của Ninh Dịch Phàm có vấn đề, ồn ào bàn tán.

 

"Gian lận! Nhất định trong lúc hắn nấu ăn đã bỏ thêm thuốc mê hoặc lòng người vào!"

 

"Chắc chắn là do những ánh sáng đỏ tà ác kia quấy phá! Chỉ cần ăn đồ ăn hắn làm sẽ bị hắn mê hoặc! Người này quá nham hiểm!"

 

"Hắn nhất định là gian tế do địch quốc phái tới! Tuyệt đối không thể buông tha cho hắn!"

 

Ninh Dịch Phàm căn bản không biết bọn họ nói ánh sáng đỏ độc ác là cái gì, vừa khóc lóc giãy giụa vừa quay đầu về hướng Nạp Duy Cách xin giúp đỡ: "Nạp Duy Cách thiếu gia xin ngài hãy cứu em!"

 

Sắc mặt Nạp Duy Cách vô cùng khó coi,  những nhà quyền quý từng mời Ninh Dịch Phàm đến phủ làm khách nấu ăn đều vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.

 

Khó trách bọn họ càng ăn càng muốn ăn thêm, ăn bao nhiêu cũng không thấy đủ, còn sinh ra một loại hảo cảm khó nói với Ninh Dịch Phàm! Nếu không phải hôm nay đứng ở chỗ này nhìn thấy thủ đoạn nham hiểm của Ninh Dịch Phàm, bọn họ cũng không thể phát hiện cơ thể có điều gì bất thường!

 

Không dám tưởng tượng nếu tiếp tục ăn đồ ăn Ninh Dịch Phàm làm sẽ biến thành bộ dạng gì, nhóm quyền quý ai ai cũng nghiến răng nghiến lợi hung tợn chờ Ninh Dịch Phàm. Sắc mặt của nhóm Lính gác của đội hộ vệ Hoàng Gia cũng không được đẹp lắm, đặc biệt là Tần Vũ Phi.

 

Bất chấp tất cả, y xông lên nắm lấy cổ áo Ninh Dịch Phàm đỏ mắt hỏi: "Ninh Dịch Phàm, rốt cuộc mày đã cho cái gì vào đồ ăn? Trước kia tao vẫn luôn thích Ninh An, nhưng từ sau khi ăn thức ăn do mày làm đột nhiên sinh ra hảo cảm với mày! Còn bị mày dụ dỗ mà cùng mày kết hợp! Mày đã cho tao ăn phải thuốc mê gì?!"

 

Nghe được lời này, sắc mặt Nạp Duy Cách càng đen, hắn là người thừa kế duy nhất của phu công tước Bạch Kim vậy mà lại đi nhặt lại chiếc giày cũ rách của kẻ khác mà mang? Đúng là vô cùng nhục nhã!

 

"Thằng khốn nạn! Đã là Người dẫn đường của người khác mà còn dám tới mê hoặc tao?" Nạp Duy Cách giận không nhịn nổi, tát một cái vào mặt Ninh Dịch Phàm, đầu Ninh Dịch Phàm lệch sang một bên, mặt lập tức sưng vù.

 

Sức mạnh tay của một Lính gác cấp A khi tức giận là không hề nhỏ, Ninh Dịch Phàm đau đến nước mắt tuôn trào. Lúc này hắn cũng không thể giả vờ đáng thương nữa, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

 

Tại sao lại như vậy? Nạp Duy Cách sao tự nhiên lại đánh hắn? Nạp Duy Cách đáng lẽ phải xem hắn như báu vật, hận không thể đem hết tất cả những thứ tốt đẹp nhất trên đời dâng lên trước mặt hắn mới phải!

 

Mà Tần Vũ Phi người cùng hắn kết hợp càng phải là yêu hắn tận xương tủy mới đúng, tại sao lại ở trước mặt nhiều người như vậy làm cho hắn xấu hổ?

 

"Nham Sâm." Caesar lạnh giọng phân phó, "Tất cả những ai bị ánh sáng đỏ bào mòn đều phải đưa đi giám sát."

 

"Vâng!"

 

Nạp Duy Cách luống cuống, hô lớn: "Bệ Hạ! Thần vô tội! Tên khốn này đã lừa tất cả mọi người chúng tôi!" Nếu tội danh gián điệp của Ninh Dịch Phàm được chứng thực, vậy thì hắn người cùng Ninh Dịch Phàm qua lại thân thiết nhất định sẽ bị liên lụy! Đến lúc đó phủ công tước Bạch Kim của chắc chắn sẽ bị Hoàng Đế đàn áp!

 

Không chỉ có Nạp Duy Cách lo lắng, những giám khảo, phu nhân tiểu thư, thậm chí đội hộ vệ Hoàng Gia bao gồm cả Tần Vũ Phi đều bị đưa hết về Bạch Tháp để giám sát.

 

Cuối cùng Ninh Dịch Phàm cũng hoảng loạn, nếu người thừa kế duy nhất của phủ công tước không cứu được hắn, còn có ai có thể cứu hắn đây?

 

Trong cơn hoảng loạn chợt đối diện với một ánh mắt, Ninh Dịch Phàm đột nhiên ôm mặt con ngươi trợn tròn: "Là mày! Là mày động tay động chân đúng hay không!"

 

Dưới cơn kích động, Ninh Dịch Phàm thả ra tinh thần thể của mình —— một chú sóc con với cái đuôi lông xù! Sóc con cực kỳ linh hoạt, vừa xuất hiện liền nhanh chân chạy về phía Cố Thanh Yến.

 

Vẻ mặt Cố Thanh Yến thản nhiên như đang xem một trò hề, ngay thời điểm móng vuốt của sóc con duỗi ra cào mặt cậu, một móng vuốt màu trắng đã vươn ra trước, hất văng sóc con!

 

Tuyết Hồ xinh đẹp cao quý lạnh lùng quyến rũ đứng trên vai Cố Thanh Yến, đôi mắt đỏ tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm sóc con bị hất văng trên mặt đất, chiếc đuôi dài trăng tinh không tỳ vết quấn quanh Cố Thanh Yến, làm thiếu niên với gương mặt tuyệt trần càng thêm hút mắt.

 

Ninh Dịch Phàm kinh ngạc nhìn cáo trắng toàn thân toát ra hơi thở người sống chớ gần, khó có thể tin mà nói: "Đây là tinh thần thể của mày?" Con Tuyết Hồ này hắn từng gặp qua, lúc ấy còn ganh tỵ vì sao một con vật xinh đẹp như vậy lại thân thiết với Ninh An!

 

Cố Thanh Yến vươn tay v**t v* Tuyết Hồ, khẽ cười: "Rất kinh ngạc hả?"

 

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!" Ninh Dịch Phàm điên cuồng hét, "Tinh thần thể của mày không phải là một con bồ câu trắng sao?"

 

"Ai nói cho mày biết tinh thần thể của tao là bồ câu?" Cố Thanh Yến đứng lên, trên cao nhìn xuống, "Sao mày lại biết tao là một Người dẫn đường?"

 

Người khác không biết, nhưng Caesar và Nham Sâm lại biết rõ, Cố Thanh Yến là sau khi vào cung mới làm kiểm tra đo lường và được xác nhận là Người dẫn đường, trong khoảng thời gian cậu rời thôn quê đến Hoàng Cung, căn bản không hề tiếp xúc với Ninh Dịch Phàm, Ninh Dịch Phàm từ đâu mà biết được?

 

Nghi vấn này càng làm hiềm nghi Ninh Dịch Phàm là gián điệp càng lớn hơn nữa!

 

Ninh Dịch Phàm lóe lên. Hắn không thể đem chuyện mình là người xuyên không, hơn nữa còn biết rõ cốt truyện gốc nói ra được, nếu không hắn sẽ bị bắt lại nghiên cứu!

 

"Mang đi!" Nham Sâm hô lên, bảo những thủ hạ không bị Ninh Dịch Phàm làm ảnh hưởng áp giải người đến Bạch Tháp.

 

Ninh Dịch Phàm bị liệt vào đối tượng trọng điểm phải theo dõi, bị giam giữ một mình trong phòng giam riêng.

 

Biết sự kỳ quái của hắn có liên quan đến nấu cơm, mặc kệ hắn cầu xin dụ dỗ thế nào lính canh cũng đều không đồng ý chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho hắn.

 

Lúc này nhược điểm bàn tay vàng của Ninh Dịch Phàm liền hiện ra. Hắn muốn người khác si mê hắn thì cần phải bắt họ ăn đồ hắn làm, nhưng hiện tại hắn bị nhốt trong một phòng giam vài mét vuông, ngoại trừ WC thì chính là giường, đừng nói nấu cơm, ánh mặt trời còn chẳng được chạm đến!

 

Những Lính gác và quý tộc chịu ảnh hưởng của hắn sau một thời gian dài không được ăn đồ hắn nấu, đã dần dần giảm bớt mê muội với hắn, hy vọng được ai đó giải cứu của Ninh Dịch Phàm cũng lần lượt thất bại.

 

Do bị giám sát nghiêm ngặt, những người bị hắn ảnh hưởng đều bị tách ra giam giữ, cũng không biết tình huống của đối phương như thế nào, Caesar nhân cơ hội trấn áp quý tộc củng cố hoàng quyền, mà đội trưởng Nham Sâm cũng mượn cơ hội thanh lọc một lượt đội hộ vệ.

 

Cố Thanh Yến đến gặp Ninh Dịch Phàm vào một ngày trời nhiều mây, Ninh Dịch Phàm bị nhốt trong một căn phòng nhỏ gần như sụp đổ, nhìn thấy quần áo đẹp đẽ quý giá khí sắc hồng hào của Cố Thanh Yến, Ninh Dịch Phàm bị tra tấn đến mất hết ý chí siết chặt nắm tay.

 

"Ninh An, tao muốn giết mày!"

 

Cố Thanh Yến nhẹ nhàng bắt lấy tay hắn, ánh mắt vô tình nhìn hắn thật gần: "Giết tao? Dựa vào bàn tay vàng chỉ xứng nấu ăn cho người khác của mày sao?"

 

Ninh Dịch Phàm hoảng loạn: "Mày, sao mày biết?"

 

Cố Thanh Yến cong khóe môi: "Làm sao mày biết tinh thần thể của Ninh An là một con bồ câu trắng, thì tao biết bàn tay vàng Trù Thần của mày như thế ấy."

 

"Mày cũng xuyên không?!" Ninh Dịch Phàm kinh hãi âm thanh run rẩy.

 

"Mày nói xem?" Cố Thanh Yến ý tứ sâu xa nhìn hắn, "Thần may mắn cũng không phải chỉ ưu ái một mình mày, cái mày có người khác chưa chắc không có."

 

Ninh Dịch Phàm nghiến răng nghiến lợi: "Khó trách tao nói tại sao cốt truyện lại lệch nhiều như vậy! Thì ra là tại mày đang làm trò quỷ! Bàn tay vàng của mày là gì?"

 

"Không thể rêu rao. Nhưng mà tao khá hứng thú với việc mày làm thế nào xuyên đến. Nếu mày thẳng thắn khai nhận, tao sẽ giữ lại mạng cho mày, nếu không đừng trách tao tàn nhẫn độc ác!"

 

Cố Thanh Yến đang thử Ninh Dịch Phàm, cũng là đang thử hệ thống, thử xem hệ thống có vì lời nói tiết lộ thân phận lúc này của cậu mà bắt cậu im lặng hay tiến hành trừng phạt hay không. Nhưng lời cậu nói đã xong, mà hệ thống không hề phản ứng, như vậy lời nói việc làm vào giờ phút này của cậu vẫn được xem là trong phạm vi báo thù cho nguyên chủ.

 

Một khi đã như vậy, cậu không cần khách sáo nữa!

Bình Luận (0)
Comment