Chương 227: Hoàn chính văn
"Đúng vậy."
"Hệ thống muốn anh chọn một người để công lược, nhưng em đã chết, vốn dĩ không thể làm mục tiêu công lược, nhưng hệ thống kiểm tra phát hiện linh hồn của em chưa tan biến, mà bị trói buộc với một hệ thống khác, xuyên qua các thế giới đi thực hiện nhiệm vụ."
"Vì thế anh và hệ thống làm một giao dịch, đem sinh mệnh của anh cộng hưởng với em, nhắm em làm mục tiêu của nhiệm vụ. Nếu nhiệm vụ thất bại, anh sẽ hoàn toàn tan biến."
Trước nay Cố Thanh Yến chưa nghĩ tới trên thế giới sẽ có một nam nhân yêu cậu hơn cả sinh mạng, thậm chí sau khi cậu chết không tiếc hy sinh mạng sống của mình mà đánh một canh bạc khổng lồ.
Cảm động cùng đau lòng chồng chất ở lồng ngực, mắt Cố Thanh Yến ngấn lệ: "Vậy tại sao anh lại chọn cách xuất hiện bên cạnh em dưới hình dạng từng mảnh nhỏ linh hồn?"
Trong mắt Lệ Kiêu xuất hiện vẻ cố chấp mà Cố Thanh Yến đã quen thuộc.
"Vậy cứ xem như là phân thân của anh đi, anh không thể chấp nhận được Yến Yến thân mật với nam nhân khác."
"Nhưng ở một số thế giới anh và em không cùng thời gian, chẳng phải anh đi cùng em khi em dịch chuyển đến thế giới kia sao?"
"Không phải. Bởi vì hệ thống của anh không chắc hệ thống của em có phát hiện ra sự hiện diện của nó hay không, để tránh những rắc rối không đáng có, trước nay tụi anh chưa bao giờ xuất hiện bên cạnh em, mà thay vào đó sau khi xác định vị trí của em, mới tiến hành thả từng mảnh nhỏ linh hồn xuống."
"Bởi vì sức mạnh ý chí nguyên thủy của mỗi thế giới khác nhau, việc thả những mảnh nhỏ linh hồn xuống đã khiến ý chí của thế giới ấy bị quấy nhiễu, thế giới càng mạnh tính bài xích càng cao, đặc biệt là thế giới tu chân, khả năng phát hiện linh hồn quá nhạy bén, cho nên không thể không đem những mảnh nhỏ linh hồn xuống sớm hơn thời gian đã định, cũng chọn thả xuống trong Thiên Huyền Bí Cảnh có thể che chắn ý thức của Thiên Đạo trong thế giới tu chân."
Cố Thanh Yến hiểu rõ, nhưng vẫn có vài chỗ không rõ. "Các thế giới khác anh đều lấy hình thức mảnh nhỏ linh hồn để xuất hiện, chỉ thể hiện ra một thân phận, nhưng ở trong thế giới này, bọn họ tại sao lại liên tục thay phiên nhau xuất hiện?"
"Bởi vì anh ở đây, nên anh đã gọi họ về." Nhắc tới cái này, trong mắt Lệ Kiêu lóe lên vẻ kiêu ngạo lẫn vinh dự, "Yến Yến đã loại bỏ hệ thống đúng không? Hệ thống của anh kiểm tra thấy hệ thống của em không xuất hiện, cho nên anh mới cho phép bọn họ làm càn."
"Sao anh biết được em thoát khỏi hệ thống chứ không phải hoàn thành nhiệm vụ và thoát khỏi trói buộc với nó?"
"Đây không phải thế giới ban đầu của chúng ta." Lệ Kiêu nói với ngữ khí khẳng định, "Nếu Yến Yến hoàn thành nhiệm vụ chắc chắn sẽ chọn trở về thế giới ban đầu chứ không phải chọn ở lại nơi này."
"Ở nơi này, Yến Yến rất thoải mái, còn chọn học lại chuyên ngành trước đây." Lệ Kiêu nói ra những gì mình đã quan sát được, "Em đang nghiêm túc lên kế hoạch cho việc học và sự nghiệp của mình, em định sẽ ở lại thế giới này."
Cố Thanh Yến gật gật đầu, lại hỏi: "Hiện tại anh đã dung hợp tất cả mảnh nhỏ linh hồn của mình chưa? Nốt ruồi son sau lưng anh là dấu hiệu mảnh nhỏ linh hồn của anh đúng không? Bây giờ có phải là con người thật của anh không?"
"Yến yến cảm thấy thế nào? Bây giờ anh còn chưa đủ chân thật sao?" Nam nhân đã bình tĩnh lại bắt đầu tiếp tục làm chuyện đang dang dỡ vừa rồi, "Yến Yến thông minh như vậy chắc chắn đã sớm tìm ra đáp án."
Cố Thanh Yến bị đâm cho hừ một tiếng, ôm lấy cổ anh: "Việc em bị thương có phải đã k*ch th*ch đến anh không?"
Lúc ấy Giang Thiên Ngữ lái xe đâm đến, cậu đã kéo Lệ Kiêu qua, che chắn phía trước Lệ Kiêu, may mắn cậu có năng lượng trong người, cho nên bị thương cũng không nghiêm trọng, chỉ bị gãy một chân.
Ngày hôm sau cậu tỉnh lại trong cơn chấn thương, Lệ Kiêu canh bên cạnh cậu như một người rơm ngồi trong bóng tối. Sau khi tỉnh lại cậu hỏi Lệ Kiêu một loạt câu hỏi cũng chứng thực được suy đoán của cậu là chính xác, nam nhân trước mắt là bản thể thật, Lệ Kiêu có được toàn bộ ký ức giữa cậu và Lục Vọng bọn họ.
Lệ Kiêu không trả lời, chỉ rầu rĩ nói: "Anh không nỡ lòng nào nhìn em bị thương."
"Đều đã qua rồi, bây giờ không phải em đã tốt hơn rồi sao?" Cố Thanh Yến hôn hôn anh, "Anh đã rất lợi hại rồi, vậy mà đều có thể tìm được em."
Lệ Kiêu không cảm thấy được an ủi: "Cho dù không có anh, Yến Yến cũng sẽ tốt lên."
Đây là điều anh thất bại nhất cũng là điều anh kiêu ngạo nhất.
Yến Yến của anh thoát khỏi sự kiềm kẹp của hệ thống, dựa vào chính mình bắt đầu cuộc sống mới ở thế giới này.
"Nhưng em đã quên mất anh. Nếu anh không đến tìm em, rất có thể em sẽ sống cuộc sống độc thân đến hết quãng đời còn lại."
Cậu tất nhiên có thể sống tốt ở nơi này, nhưng bên cạnh không có tâm hồn nào có thể làm cậu rung động, sau khi trải qua vị ngọt của tình yêu sẽ là một hồi dày vò thật dài và nhàm chán.
Đáy mắt đen láy của nam nhân lấp lánh, "Hệ thống giải trừ trói buộc với anh, ký ức về anh mà em đã mất sẽ từ từ khôi phục lại."
Cố Thanh Yến hơi kinh ngạc, thì ra cậu không nhớ ra được nam nhân là bởi vì hệ thống?
"Trước đây chúng ta quen nhau, hệ thống vì muốn đảm bảo hiệu quả của quá trình công lược, cho nên sau khi anh chọn em làm mục tiêu công lược, nên đã phong ấn ký ức của em."
"Nói như vậy, hệ thống của anh cao cấp hơn hệ thống của em rất nhiều nha. Có thể đàm phán còn có thể kiểm tra và phòng thủ trước hệ thống khác, thậm chí còn có thể thao túng ký ức của người khác nữa." Sau khi xác nhận hệ thống của mình là một sản phẩm lỗi, Cố Thanh Yến rất háo hức muốn gặp được hệ thống cao cấp này.
"Hệ thống của anh cũng đến từ nền văn minh cao tầng phải không?" Cố Thanh Yến có chút tò mò, "Gặp được là do ngẫu nhiên, hai chúng ta đều gặp được đó chính may mắn."
"Đó là bởi vì chúng ta đều có được nội tâm mạnh mẽ hơn người khác, đây là yếu tố hệ thống phải cân nhắc kỹ khi lựa chọn ký chủ." Lệ Kiêu thấp giọng giải thích, "Theo hiểu biết của anh về hệ thống kia, khoa học kỹ thuật của nhân loại phát triển vượt xa trí tưởng tượng của chúng ta, nhưng về phương diện tình yêu lại càng ngày càng lãnh đạm, tình yêu dần dần tan biến, để ngăn chặn cho nhân loại không trở thành cỗ máy lạnh lẽo theo thời gian, các nhà khoa học nghiên cứu phát minh ra hệ thống trí năng có thể xuyên qua thời không thu thập cảm xúc loài người, ràng buộc họ với người phù hợp để hoàn thành nhiệm vụ, thu thập dữ liệu tình yêu, sau đó phân tích hành vi tình yêu của nhân loại......"
Nói như vậy, Cố Thanh Yến liền hiểu rõ. Nền văn minh phía sau hệ thống có kỹ thuật này, nhất định đã không ngừng phát minh ra nhiều hơn một loại hệ thống, hệ thống của cậu có lẽ là một hệ thống sơ cấp chưa được thu về để thăng cấp, cho nên các công năng đều không hoàn thiện, chỉ biết chấp hành một mục tiêu. Mà hệ thống của Lệ Kiêu xử lý hạng mục phức tạp và cao cấp hơn về tình yêu, cho nên cũng càng phải thông minh hơn!
"Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em, trong thế giới ban đầu của chúng ta, anh có phải vì cứu em mà chết không."
Vấn đề này đối với Cố Thanh Yến rất quan trọng.
Lệ Kiêu lại đổi đề tài: "Yến Yến vẫn còn nghĩ ra nhiều câu hỏi như vậy, xem ra anh vẫn chưa đủ cố gắng rồi."
Được rồi, việc anh né tránh câu hỏi cũng là gián tiếp trả lời rồi.
Trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi đau đớn, Cố Thanh Yến đỏ hốc mắt, "Anh không sợ sau khi em nhớ lại sẽ tức giận sau?" Cậu chỉ có thể sống ở thế giới này, vỗn dĩ cậu không có gia đình, sống ở thế giới nào cũng không sao cả, nhưng Lệ Kiêu thì sao? Anh vì mình mà mất đi tất cả!
Lệ Kiêu cười vừa dịu dàng vừa thỏa mãn: "Anh chọc Yến Yến giận, vậy Yến Yến phạt anh đi, phạt anh làm đến khi em vui vẻ mới thôi."
"Nhưng hiện tại, Yến Yến làm ảnh vui vẻ trước có được không?"
Thật là ngốc mà.
Nhưng chỉ có kẻ ngốc như vậy, mới có thể nguyện ý dâng lên trăm phần trăm giá trị tình yêu cho cậu.
Cố Thanh Yến theo bản năng quấn lấy eo anh, nhiệt tình đáp lại anh.
"Yến Yến, anh yêu em."
Tất cả hoài niệm, yêu thương, h*m m**n cầu mà không được, đều hóa thành dòng suối đêm xuân róc rách triền miên.
Hoàn rồi hoàn rồi, chân thành cảm ơn các bồ đã theo dõi truyện đến ngày hôm nay nhé! Mặc dù t làm lâu ơi là lâu luôn, nhưng cuối cùng cũng hoàn thành rồi nè hehe, chờ thêm truyện mới của t, có gì thì góp ý t với nhé chứ đừng bỏ t đi nha! Moaz moazz! Yêu nhiều nè! Một lần nữa cảm ơn các bạn, cảm ơn vì tất cả!
28-08-2025
Mặc dù tui vẫn hơi hụt hẫng về cái kết :((