Conan Đồng Nhân - Mộng Cảnh Nhân Sinh

Chương 25

"Mày....."

" Chiếc gương trên ngôi mộ Yuko ngày đó cũng chính là linh hồn của Yuko lưu luyến oán hận nhân gian cùng với quỷ khí ngàn năm lưu lại trong mảnh gương tàn theo chị suốt bốn năm qua chờ đợi cái ngày mà mối thù với Sakara được trả.

Đêm hôm đó, chị đã chia chiếc gương làm 2 phần . 1 phần chính là hung khí giết người hủy hoại thi thể của Sakara vì phẫn uất căm hận. Mảnh gương còn lại chị để trong hộp trang điểm của mình. Bởi vì được cắt gọt rất gọn gàng cho nên cảnh sát chỉ cho rằng đó là một tấm gương trang điểm không hơn không kém. Đêm hôm ấy, linh hồn Yuko trong tấm gương đã đánh lừa người đại diện của chị khiến anh ta cho rằng chị chưa từng rời khỏi phòng ngủ.

Còn chị, chị sau khi giết chết Sakara đã để con quỷ phẫn nộ trong mảnh gương ở lại hiện trường vụ án dàn dựng từng chi tiết để tạo bằng chứng ngoại phạm cho chị. Tất nhiên , điều hoà trong nhà ấm là trước khi chị rời đi đã bật nó lên để làm sai lệch thời gian tử vong của Sakara . Trong khi hiện trường vụ án được dàn dựng chị đã tới phòng Sakara , mặc đồ của chị ta tìm kiếm những bức ảnh năm đó. Chị cố tình để người đại diện nhìn thấy mình đang ngủ để khẩu cung của hai người đại diện cùng có thể bảo vệ chị an toàn. Không có ai nghĩ tới việc chị có khả năng để giết Sakara trong khoảng thời gian chặt chẽ không hề có kẽ hở như thế."

Yue nói xong, Yoko cũng phá lên cười

"Câu chuyện sáng tạo đấy, hết kiến thức chuyên ngành hình sự lại chuyển sang thể loại huyền nghi rồi hay sao? Cảnh sát các người hồ đồ hết rồi hả không tin chứng cớ rành rành trước mắt lại tin lời hồ ngôn loạn ngữ của con ranh miệng còn hôi sữa này?"

Yue không thèm phản ứng trước lời lăng mạ của chị ta khẽ cười

"Chị đã làm những gì bản thân chị rõ ràng nhất. Tôi có hồ ngôn loạn ngữ hay không chị cũng rõ ràng mà đúng không Yoko san?"

Yuu Ogasawara đặt khay vật chứng vừa nhận được từ cảnh viên bên ngoài lên bàn trước mặt Yoko , cô ta nhìn chằm chằm mảnh gương vỡ nát trong khay bàn tay hơi run lên

"Nhóm giám định pháp chứng của chúng tôi đã phát hiện trong đống gương vỡ ở hiện trường có mảnh vụn của hai loại gương khác nhau. Nếu không phải có người chỉ điểm hung khí là mảnh gương chúng tôi sẽ không cho giám định đống gương vỡ nát này vì tất cả chúng đều có dính máu của Sakara , giám định chúng quả thật là một việc vô nghĩa. Thế nhưng, dù vô nghĩa chúng tôi vẫn đem chúng về giám định và cuối cùng cho ra kết luận. Chị giải thích thế nào về việc có hai loại gương khác nhau trong đống vụn gương này đây ? "

Yuu Ogasawara đặt giấy giám định trước mặt Yoko . Đồng thời lấy ra hộp trang điểm của cô ta. Bên trong hộp chứa rất nhiều đồ trang điểm đắt tiền nhưng có vẻ đã cũ lắm rồi . Chúng có dấu vết được dùng qua nhưng có thể thấy số lần sử dụng chúng cực ít . Akito nhạy bén quan sát thấy khi Yuu Ogasawara đem chiếc hộp ra , Yoko vươn tay có ý định ngăn cản nhưng cô ta rất nhanh chóng rụt tay về, che giấu vẻ mặt thất thố của mình . Ở dưới tận cùng của chiếc hộp Yuu Ogasawara quả nhiên tìm được một mảnh gương khác nhỏ bằng bàn tay được mài nhẵn nhụi dường như rất vô hại. Yoko phá lên cười

"Chỉ vì hai mẩu gương có thể truy ra tao là kẻ giết chết Sakara tuy hoang đường thật đấy nhưng có vẻ không chối bỏ được rồi nhỉ? Dù sao thì các người cũng không thể nào bắt giam tao được. "

Yoko hất tung vụn gương trong khau vật chứng và mảnh gương trong tay Yuu Ogasawara xuống sàn khiến chúng vỡ nát. Tiếng thủy tinh vỡ giòn tan vang lên cùng nụ cười lạnh lẽo thê lương của chị ta trong căn phòng nghe chói tai vô cùng .

"Đúng . Tao đã giết Sakara. Chính tay tao đã đưa con quỷ đó xuống địa ngục . Nhưng chúng mày cũng không thể bắt tao. Bằng chứng đâu? Chứng cớ đâu . Ha ha. Mảnh gương gì? Vỡ nát rồi. Ha ha ha....."

Yue cảm nhận được quỷ khí vừa thoát ra khỏi đống vụn gương , cô kéo Yuu Ogasawara về phía mình bản thân đồng thời nắm chặt lấy tay Akito ngăn cản anh lao về phía Yoko . Tuy không thể nhìn thấy nhưng Yue cảm nhận được sát ý cùng bi thương đang bao phủ quanh người của Yoko và dường như chúng định nuốt chửng cô ta.

Yoko phá lên cười , đôi mắt không có một tia sáng nào. Cô ta vồ xuống mặt gương vỡ không ngừng gào lên từng hồi thảm thiết.

"Nó đã hủy hoại cuộc đời em gái tao. Đồng thời đã hủy đi cuộc đời của tao. Tao từ bỏ tất cả những gì thuộc về tao để báo thù thậm chí ngay cả cái tên cũng là dùng cái tên của một người đã chết. Ước mơ của em gái tao, hạnh phúc của nó, cuộc sống của nó và cả những gì thuộc về tao đều bị Sakara cướp đoạt trắng trợn. Cô ta có quyền gì được sống tiếp trên đời này trong khi cả tao và em gái đáng thương của tao chưa từng có giây phút nào thoát khỏi địa ngục? Tao không cam lòng vì thế tao muốn nó phải chịu đựng cái chết đau khổ hơn em gái tao gấp trăm ngàn lần. Trong trắng của em gái tao bị nó chà đạp không thương tiếc; nỗi đau của nó Sakara phải trả lại toàn bộ.

Tao đã dùng chính thân thể này giết chết Sakara. Máu của nó cũng dơ bẩn y như thân thể và linh hồn của nó. Gương mặt kia thật khiến người ta ghê tởm, thân thể kia so với kỹ nữ còn thối nát gấp trăm ngàn lần. Nó phải chết, chết dưới tay tao. Chết trước gương mặt em gái tao......"

Yoko điên điên khùng khùng tự độc thoại . cô ta không ngừng bị mảnh gương vỡ cứa lên máu tươi tung toé văng đầy đất. Cả Yuu Ogasawara và Akito đều muốn xông lên ngăn lại nhưng bị Yue kéo trở về "Chị ta đã hủy đi tấm gương nhốt linh hồn của em gái mình. Quỷ khí trong đó đang nuốt mất sinh mạng và linh hồn chị ta. Yoko phải chết là kết cục không thể nào tránh khỏi. Nhưng mà không phải là ngày hôm nay. Định mệnh của chị ta....còn chưa chấm dứt. Cho nên chị ta chưa thể chết ngay được."

Yoko phát điên không bao lâu cũng lịm đi vì mất máu khá nhiều. Akito không có cách nào khác đành dùng xe cứu thương đưa cô ta vào bệnh viện. Cảnh sát rất nhanh đã thu đội trở về sở cảnh sát. Cũng trong ngày hôm đó, người đại diện của Sakara phát hiện trong vali của Anh ta xuất hiện những tấm ảnh lạ. Tất cả chúng đều là những hình ảnh dâm loạn do bị cưỡng bức của Yuko . Chuyện Sakara bị Yoko giết chết và thân phận thực sự của Yoko cũng được phơi bày ra trước ánh sáng. Vụ án nhanh chóng khép lại.

Đoàn làm phim phải chọn lại diễn viên chính một lần nữa cho nên tới chiều hôm sau Yue mới có thể bắt đầu diễn cảnh quay của mình. Sự xuất hiện của cô không nhiều hầu hết là các phân cảnh nhỏ . Hiện tại, cô đang chuẩn bị diễn phân cảnh cuối cùng của mình , đứng trước máy quay Yue hít sâu một hơi; khi mở mắt ra cô dường như đã trở thành một con người khác.

"Action!"

Hana đứng trong căn nhà nhỏ tỉ mỉ nhìn từng đồ vật một cách đầy yêu thương. Cô áp chế ho khan cùng máu tanh trong miệng chăm chú lau sạch từng ô cửa sốt nhỏ , híp mắt nhìn lên bầu trời xanh ngắt phía xa , khoé môi khô nứt hơi cong lên

Bầu trời....thật sự rất đẹp.

Khi tiếng mở cửa quen thuộc vang lên, Hana nhào tới ôm lấy người vừa xuất hiện giọng nói mang theo vẻ hờn giận rất đáng yêu

"Chị, chị về rồi."

Yuka khẽ cười cốc đầu cô

"Ừ. Tất nhiên là phải về rồi. Hôm nay là sinh nhật của em mà chị làm sao quên được chứ?"

Yuka tất bật đặt bánh kem lên đĩa không kịp nhìn ánh mắt thoáng đỏ hoe của Hana.

"Chị Yuka , Anh Narumi nói có việc hẹn chị ở tiệm hoa . Em có nhờ Anh ấy chăm sóc giúp mấy chậu tú cầu. Chị đi mau đi rồi về ăn sinh nhật với em. Em không thể tổ chức sinh nhật mà không có chị được đâu."

Yuka hơi nghiêng đầu nghi hoặc nhưng vẫn đồng ý. Trước khi đi cô còn không quên giao cho Hana một món quà

"Chúc mừng sinh nhật em Hana"

Hana nhìn theo bóng chị gái xa dần nụ cười trên gương mặt cũng tắt mất. Nước mắt mặn chát lăn dàn trên gò má nhợt nhạt. Hana xé lớp giấy gói quà nhìn chiếc cặp tóc xinh đẹp trong tay nước mắt không ngừng rơi.

"Chị ....chị ơi.....thực xin lỗi .....sinh nhật này em không thể ở bên chị được nữa..."

Hana quỳ xuống cố nuốt dòng máu tanh vào trong cuống họng . Cô múc một muỗng bánh kem đưa lên miệng. Vị ngọt ngậy của bơ sữa hoà cùng vị tanh nồng của máu tươi. Hana buông thìa xuống , lau sạch nước mắt mở cửa phòng Yuka lặng lẽ đi vào trong.

Cô cầm kéo cắt đi mái tóc dài của mình, từng ngọn , từng ngọn rơi đầy trên đất. Hana cởi bỏ trang phục đang mặc chọn một bộ váy của Yuka mặc vào sau đó tỉ mỉ trang điểm. Gương mặt của hai chị em thật sự rất giống nhau, khi Hana cắt mái tóc dài , trang điểm đậm sẽ không ai nhận ra cô đang giả mạo chị gái mình .

Hana đốt đống tóc vương vãi trên mặt đất , khi ngọn lửa bùng lên cũng là lúc một đám người cầm theo súng ống phá cửa mà vào. Hana thản nhiên nhìn họ khoé miệng nhếch lên cười lạnh .


"Muốn tìm được bản báo cáo đó sao? Vậy thì các người đến muộn rồi."

"Yuka, tại sao ngươi lại phản bội tổ chức? Rõ ràng chúng ta không hề bạc đãi ngươi thậm chí còn lén lút giúp ngươi nhiều lần trốn ra thăm mộ cha mẹ ngươi. Phản bội tổ chức kết cục như thế nào chắc ta không cần phải nhắc nhở lại cho ngươi chứ?"

Một người đàn ông già nua mặc áo blu trắng từ trên cao nhìn xuống cô nói. Hana nghe ông ta nói vậy chỉ cười nhạt

"Lén lút giúp ta về thăm mộ? Các người đúng là buồn cười. Cha mẹ ta vì cái gì phải chết chắc các ngươi phải rõ ràng hơn ta chứ? Hơn nữa , ta là có mắt không tròng mới tham gia nghiên cứu cùng các người. Các người sử dụng thành quả nghiên cứu của bao nhiêu con người , sau đó lại dùng chính thành quả ấy giết chết đồng loại của mình. Các người đúng là không còn nhân tính nữa rồi. Tội ác của các người....nhất định sẽ phải trả giá."

Vừa dứt lời, cô chỉ cảm thấy thân thể đau nhói. Tiếng súng chói tai vang lên rất nhanh. Hana nhìn khẩu súng bốc khói trắng cùng với vết thương trên bụng mình vẫn cười tươi không hề suy giảm

Người đàn ông già nua kia nhận lấy kim tiêm từ tay thuộc hạ , bên trong bơm kim tiêm đựng đầy dung dịch màu trắng ngà chậm rãi tiêm vào cánh tay cô. Hana nhìn theo bóng ông ta rời đi lại nhìn vết thương đổ máu không ngừng trên bụng mình cười khổ. Ông ta cần gì phải tiêm thuốc độc cho cô nhỉ? Chỉ với viên đạn này đã có thể khiến cho cô chết vì mất máu .

Hana nhắm mắt lại, chậm rãi cảm nhận đau đớn đến xé gan xé ruột lại cắn môi không kêu la lấy một tiếng. Máu tươi từ ổ bụng không có cách nào cầm lại được vẫn chảy tuôn giống như sinh mệnh yếu ớt của cô đang nhanh chóng trôi đi mất. Hana cũng không quan tâm tới vết thương đó nữa, cô ngước nhìn bầu trời trong xanh trước mắt đang dần bị khói đen che phủ tay nắm chặt lấy chiếc kẹp tóc thủy tinh

Chị ơi. Hãy sống tốt . Hãy thay em ngắm nhìn thế giới này, thay em...yêu anh ấy bằng tất cả con tim và linh hồn của chị. Chị Yuka ...em xin lỗi. Xin lỗi vì đã trót yêu anh ấy, đã trót yêu người yêu của chị. Xin lỗi vì đã không thể nói ra tình yêu này. Cái chết là sự trừng phạt duy nhất mà em có thể trả lại cho chị . Chị Yuka ..... Em biết tất cả những gì chị đang làm, cũng biết rõ lí do cha mẹ chúng ta phải chết. Em từ đầu tới cuối chỉ là gánh nặng của chị; chị phải báo thù đồng thời nghĩ cách cứu sống em. Chị Yuka , ngày hôm nay là ngày chết của Yuka cũng là ngày chết của em. Trên thế gian này chỉ còn chị mang theo cái tên Hana còn sống.

Cầu xin chị hãy tiếp tục sống, tiếp tục ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm này, tiếp tục chăm sóc những đóa hoa tươi . Và thay em.... Sống thật tốt. Ở bên anh Narumi cho tới cuối cuộc đời. Hãy thay em...yêu anh ấy.....

Một giọt nước mắt lăn dài, Hana nhắm lại mi mắt từ từ chìm sâu vào bóng tối. Trong khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời cô chợt nhìn thấy hai bóng người quen thuộc lao về đây nhưng cô chẳng còn cách nào nghe được tiếng khóc nức nở nghẹn ngào của họ , cứ thế chìm vào giấc ngủ mãi mãi.

"Cắt. Tuyệt lắm Hattori."

Đạo diễn hô dừng một lúc lâu mới có người phản ứng lại, Yue nằm trên mặt đất cũng ngồi dậy tháo tóc giả trên đầu . Biên kịch Sakamura cùng trợ lý đang lau khoé mắt hiển nhiên đều đã khóc một trận. Vai diễn của Yue không cần nhiều lời thoại nhưng tất cả tâm trạng của nhân vật Hana đều thể hiện rõ trên gương mặt cô. Nỗi bi thương đau khổ da diết ấy khiến cho mọi người đều cảm thấy rung động.

Nếu kịch bản của Sakamura chỉ là phần xương thô cứng, cái chết của Hana chỉ là nguyên nhân để khiến cho thù hận trong Yuka dâng lên đến đỉnh điểm thì qua diễn xuất của Yue , nhân vật Hana hoàn toàn đã lột xác. Trở thành điểm nhấn , tô đậm sự ác nghiệt trong số phận , nhấn mạnh sự cay độc của cuộc đời. Và hơn cả là sự bất hạnh trong tình yêu của các nhân vật.

Hana vốn không thể sống lâu. Cô ấy ngày đêm chống đỡ với bệnh tật, giành giật sự sống với tử thần. Cô ấy yêu một người mà trong mắt chàng trai kia chỉ có hình bóng của chị gái cô ấy. Cho tới cuối cùng, tình yêu của Hana không hề được biết tới . Khi nhìn thấy thi thể của Hana, Yuka đã nhận ra được phần nào đó của sự thật. Món quà sinh nhật mà Hana dành tặng cho chị gái mình là sự thật , là tiếng lòng và lời cầu chúc cô đã viết và để lại dưới đáy chậu hoa lưu ly trong cửa tiệm . Chính vì thế, nó đã đốt lên ngọn lửa thù hận trong lòng Yuka. Cho tới cuối phim, Yuka vẫn điên cuồng yêu Narumi như thể đang thay cả mình, cả em gái đã chết cùng yêu một người con trai. Tuy kết thúc có thể xem là có hậu nhưng lại khiến khán giả đau lòng không nhịn được bởi số phận và tình yêu của các nhân vật - ai cũng đầy rẫy nỗi đau.

Hơn hai tháng sau , bộ phim được công chiếu. Tuy không có diễn viên nổi danh, bộ phim "nguyện ước bồ công anh" chỉ nằm trong danh sách ít ỏi được truyền thông chú ý tới. Thế nhưng, không rõ vì lý do gì số lượng người xem lại rất đông . Khán giả đa số đều khá thỏa mãn với cái kết cuối cùng nhưng có một vài người đã gửi thẳng thư điện tử cho biên kịch Sakamura ; họ cho rằng nhân vật Hana có một kết cục quá bi thảm. Tuy chỉ là một nhân vật phụ xuất hiện không nhiều nhưng lẽ ra cô bé phải có quyền được sống hạnh phúc không nên phải chấm dứt sinh mệnh một cách tang thương vô ích như vậy. Bộ phim đã lấy đi nước mắt của rất nhiều người đồng thời đem lại doanh thu khổng lồ cho đoàn làm phim. Nhân vật Hana được đề cử trở thành nhân vật phụ được yêu mến nhất. Danh tiếng của Yue cũng tăng lên đáng kể sau khi cô tham gia đóng phim khiến cho cuộc sống vốn an bình của cô trở nên xáo trộn không hề nhỏ.

Yue được mời tới tham dự buổi công diễn của phim . Khi xem tới phân cảnh cuối cùng cô đã đóng Yue nhíu mày. Kỳ thực cô không thích nhân vật Hana mình diễn cho lắm. Một cô gái yếu ớt nhưng lại đầy dã tâm. Cô ta yêu Narumi - người yêu của chị gái mình . Cô ta cũng biết chị gái đã âm thầm làm những gì để cứu vớt sinh mạng của mình vậy mà kết quả thì sao? Cô ta hi sinh thật đấy nhưng cô ta để lại trong tâm hồn chị mình một nỗi đau đớn không thể xoá nhoà. Một người chị thương em gái hết mực khi phát hiện em gái mình yêu người mình yêu sẽ đau đớn và phẫn nộ thế nào? Vậy mà Hana lại dùng cái chết của mình để khắc sâu nỗi đau ấy trong trái tim Yuka . Cô ta chết nhưng tình yêu dành cho Narumi vẫn sống. Nó sống cháy bỏng trong trái tim của Yuka . Và Yuka cũng coi đó là nhiệm vụ quan trọng nhất của đời mình - dùng cái tên của một người đã chết , thay em gái sống tiếp , thay em gái yêu chính người mình yêu. Như vậy tình yêu của Yuka thì sao? Cuộc sống của chính cô ấy thì sao. Ai sẽ làm chủ? Kết cục cuối cùng người đã chết lại chính là kẻ hưởng lợi nhiều nhất. Tuy không được sống tiếp nhưng lại khiến những người đang sống chìm trong địa ngục do chính họ dệt nên.

Sau khi kết thúc bộ phim, Akito cũng tới đón Yue về cảnh cục một chuyến. Nhưng khi xe của Anh vừa vào tới gara đã nhận được điện thoại từ Yuu Ogasawara thông báo Yoko vừa được chuyển tới bệnh viện . Cô ta đột nhiên ngất xỉu trong phòng giam khiến cho Yuu Ogasawara vừa nhận được tin đã thiếu chút nữa lầm tưởng cô ta đã chết vì Yue đã từng nói sự trừng phạt của Yoko đã tới rất gần trước đó.

Yoko được kiểm tra thân thể toàn diện nhưng kết quả từ bệnh viện lại khiến cho Yuu Ogasawara và Akito kinh hãi không nói thành lời. Yoko đã có thai hơn 2 tháng mà cô ta khẳng định chưa từng quan hệ với người đàn ông nào. Hai tháng , đó cũng chính là khoảng thời gian vụ án Sakara diễn ra. Yoko bị giam trong nhà giam nữ , quản giáo cũng là nữ cô ta có thai kiểu gì chứ?!

Thế nhưng, cái thai là tác phẩm của ai cũng không quan trọng. Yoko đã bị phán tử hình ; thế nhưng, việc cô ta mang thai lại đem lại hi vọng sống tiếp cho cô ta. Sở cảnh sát không có cách nào để giải quyết ổn thỏa việc này chỉ có thể hạ hình phạt từ tử hình xuống tới án chung thân cho Yoko. Cô ta cũng được đặc cách chuyển sang phòng giam riêng , có người theo dõi chặt chẽ 24/24h . Khi Yue tới thăm Yoko nhìn gương mặt toát lên niềm vui vẻ khi tránh thoát được án tử của cô ta Yue nhịn không được nói một câu

"Hi vọng bao giờ cũng sáng lên trong lúc tuyệt vọng nhất đúng không Yoko san?"

Yoko nghiêng đầu nhìn Yue , đôi mắt tràn ngập thách thức và chế giễu

"Chúng mày chẳng làm gì được tao cả. Yuko cùng con quỷ đó nhất định sẽ bảo vệ tao. Tới cuối cùng chúng mày chẳng phải đều trơ mắt nhìn tao sống sót hay sao?"

Yue thương hại nhìn cô ta qua tấm kính dày lắc đầu

"Sự trừng phạt của chị mới chỉ bắt đầu thôi Yoko. Con đường tới địa ngục rất dài đấy. Hi vọng chị đã chuẩn bị sẵn tinh thần"

Nói rồi Yue rời khỏi đó không hề ngoảnh mặt lại nhìn Yoko sắc mặt xám như tro tàn. Ra khỏi phòng giam đặc biệt Yue ngước lên nhìn bầu trời xanh thẳm. Cô cố xua tan hình ảnh hai bóng đen không ngừng quấn quýt lấy thân thể Yoko vừa rồi trong lòng trở nên nặng nề rất nhiều.

Quỷ khí trong mảnh gương và linh hồn ma hoá của Yuko nhất định không để cho Yoko còn sống thế nhưng bọn chúng muốn làm gì? Khiến cho Yoko mang thai quả thật sẽ khiến cho Yoko sống tiếp. Nhưng hậu quả của việc mang thai lần này không biết sẽ kinh hãi thế nào đây?

-------------------------------------

9 tháng sau

Yoko chuyển dạ trong một ngày đông lạnh giá. Cảnh sát nhanh chóng đưa cô ta tới bệnh viện phụ sản để sinh con. Yoko mang thai là một đôi song sinh. Tuy nhiên , khi cô ta nhìn thấy hai đứa trẻ đã thét lên kinh hãi rồi ngất lịm. Hai đứa trẻ đó , một đứa giống Sakara hồi còn bé như hai giọt nước. Một đứa lại giống gương mặt của Yuko . Chúng ngay từ khi ra đời đã không hề khóc không hề nháo chỉ bám lấy Yoko không rời.

Khi Yoko tỉnh lại đối diện với mình là gương mặt em gái lúc nhỏ và gương mặt của kẻ thù lúc nhỏ cô ta muốn giết chết đứa con của mình thế nhưng không được. Các bác sĩ đã nhiều lần ngăn cản hành vi bóp chết đứa bé của người mẹ ấy. Cảnh sát chỉ có thể để cho những người phụ nữ khác trong tù chăm hai đứa trẻ giúp Yoko . Hai đứa trẻ tuy không được mẹ chăm sóc nhưng chúng lớn rất nhanh chẳng mấy chốc đã biết nói biết cười. Yoko càng phát điên lên khi ngày nào cũng thấy chúng quanh quẩn trước mắt mình , khi không có người hai đứa trẻ đột nhiên dùng thanh âm lạnh lẽo như đá thì thầm vào tai Yoko . Ma âm ấy quanh quẩn bên tai Yoko cả ngày không dứt khiến cho thần kinh của cô ta càng ngày càng mỏng manh. Chỉ cần nhìn thấy 2 đứa con liền chạy đi rất xa không dám lại gần.

"Chị Yoko , bọn em đợi chị dưới địa ngục . "

"Yoko....ngươi là ác quỷ. Ta sẽ không tha cho ngươi......không tha cho ngươi....."

Tiếng nói đòi mạng ấy ngày đêm dày vò Yoko khiến cho cô ta sống dở chết dở. 2 đứa bé hồn nhiên quanh quẩn bên cạnh cô ta không lúc nào rời bỏ. Chỉ cần không có người nào ở gần chúng sẽ dùng thanh âm kinh khủng đó kích thích Yoko . Cho tới giây phút ấy Yoko mới cảm thấy cái chết đối với mình quý giá tới mức nào. Cô ta không thể tự tử. Hai đứa trẻ đó mỗi lần thấy cô có ý định tự sát liền gọi cảnh sát tới . Lâu dần Yoko bị chuyển tới bệnh viện tâm thần. Cả ngày điên điên khùng khùng trốn hai đứa trẻ như trốn ma quỷ.

Rất lâu sau, cảnh sát nhận được báo án từ bệnh viện tâm thần. Yoko tự sát thậm chí giết luôn hai đứa con của mình xé rách da mặt chúng , đâm nát thân thể chúng cuối cùng tự móc mắt mình ôm lấy thi thể hai đứa con nhảy từ sân thượng bệnh viện xuống . Thi thể nát tới mức không còn nhìn rõ hình dạng. Xương cốt hai đứa trẻ hoà cùng thịt nát của Yoko tạo thành cảnh tượng đẫm máu kinh hoàng. Yue tận mắt nhìn thấy hiện trường án mạng , cô không hề nhìn thấy biểu tình khi chết của Yoko nhưng từ xác thịt cô ta khói đen không ngừng tỏa ra tan vào không khí. Sự phẫn nộ của cô ta, sự phẫn nộ của Yuko và của Sakara tất cả đưa họ vào con đường tội lỗi không có lối thoát . Cuối cùng, dù là thân nhân hay kẻ thù chắc chắn họ sẽ gặp lại nhau dưới địa ngục sâu thẳm. Tới lúc đó, không biết sẽ còn hình phạt nào dành cho sự phẫn nộ của họ nữa đây?

"Con người ....không có tư cách ban cái chết cho kẻ khác. Bởi vì tất cả con người đều giống nhau. Dơ bẩn và ích kỷ. Ác độc và tàn nhẫn. Cùng là đồng loại nhưng không thể cưu mang đùm bọc lẫn nhau lại dẫm đạp lên nhau để đi về phía trước. Cuộc sống này chính là một địa ngục, địa ngục dành cho con người."

Kết thúc đại tội thứ hai - phẫn nộ
Bình Luận (0)
Comment