Conan Đồng Nhân - Mộng Cảnh Nhân Sinh

Chương 33

Xoạch !

Cánh cửa đột ngột mở ra, Tadashi Aman đứng ở bên ngoài nhìn vào trong đại sảnh cười như điên dại. Ông ta liếc mắt nhìn thi thể con trai mình khinh miệt nhạo báng như thể đó chẳng phải cốt nhục của ông ta. Thái độ của một người cha đối với thi thể con trai mình như vậy khiến cho Akito cảm thấy ông ta thật đủ ghê tởm. Có câu nói : hổ dữ không ăn thịt con thế nhưng Tadashi Aman này lại khiến cho anh triệt để lạnh lòng. Nếu không phải bị ép buộc Shuu Tadashi đã không cùng quỷ kiếm xuất hiện ở nơi này, nếu không phải còn có một người cha dã tâm bừng bừng như ông ta , Shuu Tadashi đã không phải nhận lấy cái chết tức tưởi như vậy. Tadashi Aman dường như đã cười đủ đưa mắt chế nhạo Akito.

"Thế nào đây thanh tra Hattori ? Em trai cậu trở thành hung phạm giết người, em gái cậu bị thương gần chết . Thậm chí là toàn bộ thập đại gia tộc trong phút chốc trở thành oan hồn. Cảnh tượng này thật quá sức tưởng tượng của cậu đúng không nhỉ? "

Akito tay nắm chặt thanh kiếm nghiến răng .

"Ông rút cuộc muốn làm cái gì đây Tadashi Aman? "

"Haha, cái ta muốn chính là Hattori gia tộc các người toàn bộ xuống địa ngục đi. Đáng tiếc , Hattori Heizo lại là con rùa đen rụt cổ chỉ biết trốn tại cục cảnh sát và cả vợ hắn đã trốn thoát. Nhưng mà không lâu đâu, cả gia đình ngươi sẽ sớm được đoàn tụ thôi."

Tadashi Aman toàn thân đều bị bao bọc bởi quỷ khí, đôi mắt ánh lên sự oán độc và điên cuồng khủng khiếp. Quỷ khí đã khống chế lý trí của ông ta khiến cho Tadashi Aman trở nên điên điên khùng khùng như thế .

Tadashi Aman nhếch môi nhìn cảnh tượng thảm hại trong phòng ; nhìn bọn họ từ trên cao xuống giống như đang nhìn một đám kiến nhỏ đang cố chống lại số phận

"Xem nào xem nào, cảnh sát sắp tới rồi. Nếu như để bọn họ thấy thám tử trung học nổi tiếng miền Tây cầm kiếm giết người thì thế nào nhỉ? Hattori Heizo có thể vì đại nghĩa diệt thân không đây? Ha hả. Suýt nữa đã quên mất, lễ vật ta dành tặng cho hắn cũng đã đủ để hắn thân bại danh liệt rồi a. Đường đường là giám đốc sở cảnh sát Osaka lại tàng trữ ma tuý để khống chế người khác, đuổi cùng giết tận người của thập đại gia tộc hòng thâu tóm quyền lực tuyệt đối và còn.... tiếp tay với trưởng tử của gia tộc Tadashi hòng kéo cả gia tộc Tadashi xuống nước . Ha ha. Thật phấn khích đúng không? Danh vọng, địa vị của gia tộc Hattori sẽ không cánh mà bay, cảm giác chìm sâu vào bùn lầy nhơ nhớp không thoát ra được....ta cũng muốn người của Hattori gia tộc nếm trải."

"Ông...."

Tadashi Aman đột nhiên ngừng cười, cúi xuống nhặt một thanh kiếm trên mặt đất rạch một đường lớn trên cánh tay mình. Ông ta dường như không cảm thấy đau đớn, máu đỏ thẫm chảy xuống từ cánh tay ông ta cùng với tiếng cười khản đặc quỷ dị.

" Cảnh sát sẽ tin lời của một kẻ giết người hay tin lời của một nạn nhân đáng thương đây Hattori Akito?"

Trừ phía xa đã nghe thấy tiếng xe cảnh sát mơ hồ hú còi inh ỏi, sắc mặt Akito rất ngưng trọng nhưng Anh hoàn toàn không hề hoảng hốt. Dường như lời hù doạ của Tadashi Aman không hề có chút ảnh hưởng nào tới suy nghĩ của anh. Akito nâng người Yue dậy để cô tựa vào tường, anh chống kiếm cố gắng đứng thẳng dậy chắn trước mặt Hattori Heiji .

"Anh tạm thời sẽ ngăn Heiji ra khỏi căn phòng này, Kazuha hãy nghĩ cách lấy thanh kiếm ra khỏi tay Heiji . Chỉ cần Heiji thoát khỏi khống chế của quỷ kiếm chúng ta liền an toàn rồi ."

Yue suy yếu ừ một tiếng , máu chảy không ngừng khiến cho thân thể cô nhanh chóng có dấu hiệu suy kiệt. Cô đã không còn nhìn rõ những thứ đang diễn ra nữa. Trước mắt cô chỉ còn lại những hình ảnh nhạt nhoà mờ ảo.

"Xin lỗi....Akari .....xin lỗi "

Kazuha khóc nức nở , sự hối hận trong lòng cô dâng lên rất cao, Yue chỉ cười nhẹ , nụ cười nhợt nhạt dường như có thể tan biến bất cứ lúc nào.

"Không phải lỗi của Kazuha, cậu không cần xin lỗi mình. Đâu phải Kazuha cố ý làm mình bị thương đâu? Một mình anh Akito không thể nào chống đỡ nổi đâu , chỉ cần thanh kiếm đó rời khổ người Hattori Heiji , cậu ta sẽ trở lại bình thường thôi mà. Kazuha , cậu mau đi giúp hai người họ đi . Mình vẫn ổn , thật đấy."

Kazuha lau nước mắt còn vương lại nơi khoé mắt , dường như đã hạ quyết tâm rất lớn. Cô bỏ xuống thanh kiếm vô danh trên tay cùng Hattori Akito chặn Heiji lại. Kazuha không quen dùng kiếm, cô đã buông vũ khí, sử dụng những chiêu thức cơ bản mà cô am hiểu nhất . Chỉ khi cô là chính cô lúc bấy giờ năng lực của Kazuha mới đạt được đỉnh cao. Hattori Heiji vốn dĩ có dư sức để đấu lại Akito đã bị thương thế nhưng khi phải đối mặt với cả Kazuha thì cậu ta không có cách nào giải quyết nhanh chóng cả hai người được. Quỷ khí trong thanh kiếm tuy rất muốn tiến lại chỗ Yue cắn nuốt linh hồn cô nhưng lại luôn bị ngăn cản.

Yue mất khá nhiều máu, một vùng tường đã bị thấm đỏ bởi máu tươi. Vết thương tuy không quá sâu nhưng dù sao cũng là do quỷ khí làm thương tổn không có cách nào liền lại. Máu không thể đông , từng chút từng chút chảy đầm đìa; quỷ khí không ngừng ăn mòn da thịt khiến cho Yue phải chịu đựng nỗi đau thể xác một cách khủng khiếp. Giống như có hàng vạn con kiến đang gặm cắn xác thịt cô vậy. Yue tựa lưng vào tường thở dốc , toàn thân phát lạnh nhưng vết thương lại bỏng rát một cách đáng sợ. Cảm giác băng hỏa tập kích như vậy khiến cho thần kinh và xác thịt cô như đang bị tra tấn từng phút từng giây một. Tầm mắt cô mờ dần rồi triệt để rơi vào bóng tối.

[Yue....Yue ....con có nghe thấy không? ....Yue ....]

Tiếng nói đó ....mơ hồ vọng về từ một nơi rất xa .....cô không thể nghe rõ tiếng nói ấy bởi những đợt sóng rì rào hoà lẫn trong đó nhưng sao vẫn cảm thấy thân thuộc quá.

[......Yue.....nhiệm vụ của con chưa hoàn thành....con không thể ngủ mất....Yue ]

Nhiệm vụ ư? Phong ấn kiếm quỷ?! Nhưng mà, con đâu thể làm gì chứ?

[Chỉ có con .....mới cứu được bọn họ. Mau tỉnh dậy , Akito , Kazuha và Heiji sẽ chết.....bọn họ sẽ chết!]

Chết ?!

Yue cô độc một mình trong bóng tối, bên tai cô còn văng vẳng thanh âm quen thuộc đó vọng về từ rất xa....rất xa , thế nhưng chính nó lại đánh thức lí trí của cô.

Cô không thể để bọn họ chết được. Tương lai của những con người đó còn rất dài. Cô không thể để sự xuất hiện của mình phá hỏng đoạn đường tương lai được dự báo phía trước.

[Yue, nghe ta nói đây. Tạm thời con phải phong ấn quỷ kiếm. Máu thịt của con, năng lực phong ấn của Akito Hattori . Linh lực từ chiến thần hộ vệ và ....lưỡi hái thần chết có thể phong ấn kiếm quỷ. Làm đi nào!]

Yue với tay về phía âm thanh ấy nhưng đổi lại chỉ có tiếng sóng dữ dội ập về. Cô chợt tỉnh , mở choàng mắt kinh ngạc phát hiện vết thương trên lưng chỉ còn là một vết sẹo nhạt . Vết thương được chữa lành , quỷ khí bám trên vết thương cũng biến mất. Còn có...âm thanh thân thuộc kia....đó là của Thần số mệnh đúng không? Tiếng sóng là sóng của biển thời không.....Thần từ không gian hư vô cứu cô ư?! Vậy là...... Thần chưa từng bỏ rơi cô.

RẦM!!!!!!!

Kazuha bị Hattori Heiji một cước đạp xuống sàn nhà. Cánh tay đang chảy máu ồ ạt hiển nhiên là bị kiếm chém phải. Akito cũng không khá hơn chút nào, anh vẫn đang dốc sức ngăn lại Hattori Heiji tiến về phía Yue.

Cô xoay người nhặt lên bộ cung tên trên mặt đất men theo tường đứng dậy. Cô không cho phép quỷ kiếm hủy hoại Hattori Heiji. Càng không cho phép Tadashi Aman coi Hattori gia tộc như một món đồ chơi thế này. Chỉ cần Hattori Heiji thoát khỏi khống chế, cảnh sát sẽ tìm được chứng minh cho thấy Tadashi gia tộc mới là chủ mưu của mọi chuyện. Máu thịt của cô, linh lực từ Kazuha , phong ấn thuộc về Akito. Và....liêm đao tử thần....chẳng lẽ là như thế?!

Yue thất thần suy nghĩ, đôi mắt xanh biếc chợt loé qua một tia dị sắc . Cô cắn môi dường như hạ quyết tâm giương cung rút mũi tên bắn về phía Hattori Heiji.

Quỷ khí trong thân thể Hattori Heiji chật vật né tránh mũi tên của cô và đòn tấn công của Akito , hắn gầm lên:

[Vu nữ?! Ngươi rõ ràng là quỷ tộc sao có thể có linh lực của vu nữ?]

Yue không trả lời hắn, tiếp tục giương cung, mũi tên lần này ngắm thẳng vào trái tim Hattori Heiji.

"Quỷ khí trốn khỏi cấm địa hắc ám cuối cùng chỉ chọn được vật đựng tầm thường là thanh kiếm vô danh nơi chiến trận. Ngươi có tư cách gì hỏi tới thân phận của ta?"

[Hahaha, quỷ tộc quả nhiên là kiêu ngạo . Nhưng với thân thể rách nát và linh lực ít ỏi của ngươi có thể làm gì được ta? Ngoan ngoãn trở thành một phần của ta không phải tốt hơn hay sao? Con nhãi như ngươi làm sao có thể so sánh với quỷ khí trăm năm như ta đây?]

Yue buông cung tên đứng thẳng chờ Heiji xông tới. Mặt Kazuha tái nhợt , cô ấy lao tới muốn đẩy cô ra nhưng không còn kịp nữa . Akito cũng rống lên

"Tránh ra, Akari."

Yue không những không tránh ra , cô còn chủ động tiến tới đón nhận mũi kiếm đâm xuyên thân thể mình.

Lưỡi hái của tử thần....chỉ xuất hiện khi con người ta sắp đi vào cõi chết. Tử thần dùng chúng để cắt đứt liên hệ của người đó đối với nhân gian.

Yue đón nhân mũi kiếm ấy vì cô hiểu được không còn cách nào giúp cậu ta thoát khỏi trói buộc và bảo đảm cậu ta vẫn an bình sinh sống cho tới khi vận mệnh của cậu ta chấm dứt nữa. Trừ khi linh hồn tử thần trong Hattori Heiji thức tỉnh và triệt để ngủ say.

Khi linh hồn tử thần trong con người Hattori Heiji chưa đến lúc thức tỉnh nó vẫn sẽ ngủ yên trong tâm thức của cậu ấy. Mà khi bị đánh thức, quỷ khí chiếm đoạt thân xác của Hattori Heiji sẽ bị khí tức hắc ám của thần chết nuốt sạch . Khi thanh kiếm đâm vào thân thể cô, máu thịt cô sẽ trở thành vật dẫn thu hút toàn bộ quỷ khí truyền sang đó. Linh lực của Kazuha sẽ bảo vệ thân thể Hattori Heiji và linh hồn cô , phong ấn của Akito sẽ khoá chặt quỷ khí vào thanh kiếm mãi mãi . Như vậy , cho dù không thể đem thanh kiếm trở lại cấm địa vẫn có thể phong ấn nó hoàn toàn rồi.

"A....aka.....ri..."

Trong khoảnh khắc mũi kiếm đâm vào thân thể Yue , Hattori Heiji đã lấy lại được quyền khống chế thân thể. Khói đen từ thân thể cậu ta không ngừng truyền qua thanh kiếm ý đồ xâm nhập cơ thể Yue lại bị một lực vô hình ngăn cản. Yue đau đớn đến hít thở không thông nhưng vẫn cố rít lên.

"Kazuha, Akito. ....nắm chặt thanh kiếm.....Mau nắm nó."

Kazuha vội vàng nắm chặt lấy lưỡi kiếm. Bàn tay nháy mắt nhiễm đỏ. Akito đỡ lấy thân thể lung lay của Yue , cô đã suy yếu tới mức không đứng thẳng được nữa , trọng tâm đều dồn lên cơ thể Akito. run rẩy nắm lấy tay anh đặt lên thanh kiếm.
Bình Luận (0)
Comment