Công Chúa Hành: Tuế Tuế Dung An

Chương 24

Ngày ta rời kinh thành, Tam hoàng tỉ và Tam tỉ phu cùng đến tiễn ta.

Bụng nàng to rồi, tính tình càng trở nên nóng nảy

Nhưng mà chỉ cần dăm ba câu tam tỉ phu đã biến lửa giận của nàng thành nụ cười hờn dỗi.

Bọn họ không trở nên xấu đi.

Thật là tốt!

Hoàng hậu rõ ràng là nói sai rồi, Tam hoàng tỉ mới là đứa trẻ may mắn nhất trong toàn bộ hậu cung.

Tam hoàng tỷ bảo ta phải chăm chỉ viết thư cho nàng.

Viết một phong thư sẽ cho ngân phiếu một trăm lượng, muội đừng có mà lười biếng!”

Trời ạ, ta có thể viết khiến cho nàng phá sản.

“Nhất định không nhục mệnh!” Ta lập quân lệnh. 

Tam hoàng tỷ nghĩ ngợi một chút, “Một tháng nhiều nhất chỉ mười phong thư thôi, nhiều quá sẽ ảnh hưởng đến việc chăm sóc con cái của ta.”

Ta không nhịn được mà bật cười, ôm nàng, sau đó tiêu sái lên xe. Ở trên xe lại chảy nước mắt, móc khăn tay trong túi để lau nước mắt, lại sờ vào một ngân phiếu một vạn lượng bạc.

Ta vội vàng dừng xe lại.

Tam hoàng tỉ cười nói: “Trả trước mười tháng, muội từ từ viết, đừng có qua loa lấy lệ!”

Ta nhét tiền vào túi.

Người ở trên đường, tiền chính là lòng can đảm của ta.

“Yên tâm đi, tỉ hãy giữ gìn sức khoẻ! Nếu bị bắt nạt thì nhớ nói cho muội biết.”

“Tỉ biết bản lĩnh của muội rồi… A, không phải, tỉ biết bản lĩnh của tỉ tỉ của muội rồi.” 

Tam hoàng tỉ không nhịn được mà bật cười.

“Yên tâm đi! Cùng lắm là ta học theo Trấn An.”

Trấn An đang ầm ĩ đòi hoà ly với Lục Kinh Hoài.

Nàng đã quyết tâm, đã dọn về phủ Trấn Quốc Công rồi.

Cho dù ai khuyên cũng mặc kệ.

Nàng thành công hoà ly chỉ là việc sớm hay muộn mà thôi.

Ta ở trên xe, mở ra thư mà Hoàng Hậu ban cho ta, trong sách có rất nhiều vàng lá, chói mù mắt ta.

Ta vội vàng thu lại vàng lá, trong lòng cảm thấy thật may mắn, người thân thích của ta ai cũng giàu.

Ta thấy lời nhận xét của Hoàng hậu trong sách.

“Quá sai trái! Sao phụ nữ có thể nạp thị quân?”

“Đam mê xác chết là gì? Nghe mà rợn cả người!”

“Không có gì lạ!”

“Kết cấu bình thường!”

“Không tệ, loại này viết nhiều hơn!”

Ta không nhịn được cười.

An cô cô cũng cười, “Chúng ta đi tìm Tuế An à?”

“Đúng thế, đi tìm tỉ tỉ, tỉ ấy nói là đã mở ra được một đế quốc thương nghiệp, chúng ta đi thăm tỉ ấy, hưởng phúc cùng tỉ ấy!”

“Đi thôi!”

“Đi!”

Vó ngựa xuất phát, một mạch về phương nam.

Bên ngoài Thập Lý Đình, ta gặp Tống Trí.

Ta không xuống xe, vẫy tay với hắn, hắn cũng vẫy tay với ta.

Chúng ta đã từng có một khoảng thời gian làm bạn, nhưng cũng chỉ là làm bạn trong một khoảng thời gian thôi.

Ta có ý nghĩ của riêng mình, cũng có người mình muốn gặp.

Chỉ có thể làm bạn cùng với hắn một đoạn đường, tiếp theo thì đường ai nấy đi.

Bởi vì phía trước có người tốt việc tốt đang chờ ta tới.

Hỡi non sông gấm vóc, ta tới đây!

*

Nhật ký một câu của Dung Bảo Nhi:

Năm Kiến An thứ mười sáu, gặp Tuế An, tỉ ấy giàu quá!

Năm Kiến An thứ mười bảy, lang thang với Tuế An, tỉ ấy biết chơi thật đấy, trong cung thật sự đã hạn chế tỉ ấy!

……, Tuế An không mang ta đi chơi cùng, hoá ra là tỉ ấy đi dạo thanh lâu!

……, Tuế An bảo ta đi chơi đi, nàng bảo ta tránh xa một chút, không được gây ảnh hưởng đến việc yêu đương của nàng, ta muốn giết thằng nhóc kia!

……, Tuế An bảo ta đừng quá thân cận với các thiếu niên, ha ha, đến phiên tỉ lo lắng rồi à, hừ hừ.

……, ta thất tình, Tuế An tìm cho ta mười tên đàn ông.

……, tỉ tỉ, ta lại yêu đương rồi.

……, xong con ong, cha ta mất rồi, ta phải vội vàng về chịu tang.

……, woa, thật vất vả mới quay về sau khi chịu tang, gặp lại Tuế An ta quá vui mừng.

……, xong con ong, tân hoàng lại chết, haizz, lại phải vội vàng về chịu tang, không muốn trở về lắm, nhưng Thái hậu thực đáng thương.

Năm Khôn Nguyên thứ nhất, ấu đế lên ngôi, Thái Hậu nhiếp chính, nàng trở thành một Thái Hậu vô cùng lợi hại.

Thái Hậu vạn tuế!

 

Bình Luận (0)
Comment