Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 500

Nháy mắt sau khi công kích trúng mục tiêu, Trần An cười tươi rạng rỡ, lòng thầm nói, ca, em đã báo thù cho anh được rồi.

Nhưng, cũng ngay khoảnh khắc đó, nụ cười hắn đông cứng lại.

Bên ngoài người Từ Tam Thạch xuất hiện vô số điểm sáng, nhưng điện quang vẫn còn nhiều lắm. Mà trong tích tắc Trần An ngây người, một luồng hơi nước ấm áp bỗng xuất hiện một cách êm ả.

Huyền Vũ Thuẫn cứng rắn trên tay Từ Tam Thạch đột nhiên trở nên mềm mại, giống hệt như một làn nước rẽ sóng bao trọn lấy cơ thể hắn.

Từ Tam Thạch đợi giây phút này đã quá lâu. Đối thủ cùng là Hồn Đạo Sư nhưng hắn biết với một Hồn Đạo Sư Cận Thể thì Huyền Minh Trí Hoán chẳng mang đến được ích lợi gì, kéo đối phương đến gần thì hắn chỉ càng thất bại sớm hơn thôi. Cho nên, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chịu đựng, đợi thời cơ thích hợp.

Những gì ban nãy mọi người trông thấy là sai lầm sao? Không, dĩ nhiên là không. Đó là do Từ Tam Thạch cố ý để lộ sơ hở. Vì hắn biết, hơi thở Huyền Vũ trên người hắn không còn bao nhiêu, hắn phải chờ, và sử dụng một kích tất thắng, hắn bắt buộc phải lựa chọn phương án mạo hiểm. Nguồn

Làn nước xuất hiện từ Huyền Vũ Thuẫn bao phủ lấy Trần An một cách chính xác. Nháy mắt sau, một ảo ảnh Huyền Vũ thật lớn xuất hiện sau lưng Từ Tam Thạch.

Thuẫn bài hóa thành thể lỏng? Toàn bộ đều biến hóa quá bất ngờ, trong nháy mắt thay đổi thắng bại.

Cho dù Bối Bối là người quen thuộc Từ Tam Thạch nhất cũng không biết, chính người bạn thân này của mình lại có năng lực như vậy. Càng không ai biết rằng, hồn kỹ này trong tương lai sẽ trở thành hồn kỹ trọng tâm của Từ Tam Thạch, gần như có năng lực bá đạo không thể chống lại. Tên của nó là Huyền Vũ Hàng Lâm.

Đây chính là đại năng lực mạnh mẽ có sẵn của Huyền Vũ Thuẫn. Nhưng bởi vì Từ Tam Thạch không thể hoàn toàn thao tác thuẫn bài này, cho nên nó chỉ phát huy một phần năng lực, hơn nữa phạm vi rất nhỏ, và chỉ có cơ hội một lần. Một khi bị đối thủ phát hiện điểm yếu này, chắc chắn hắn phải giương cờ trắng.

Vì thế, hắn một mực chờ đợi, đợi cho Thiểm Kiếm của đối thủ vào ngực, nơi mà hắn cố ý để sơ hở thì đây chính là cơ hội.

Đắc thủ trong nháy mắt, Trần An chậm một nhịp, lúc này Từ Tam Thạch phản kích toàn lực.

Tốc độ của thiểm kiếm giống như tia chớp nhưng không tạo ra cho Từ Tam Thạch chút thương tổn nào, chỉ có mũi kiếm đâm vào người hắn gây ra đau đớn kịch liệt.

Nước vốn dẫn điện, huống chi Từ Tam Thạch chính là Huyền Vũ Thuẫn Hồn Sư. Tại trên Vũ Hồn, hắn có thể hoàn toàn áp chế đối thủ. Bởi vậy, lúc Thiểm Kiếm bùng nổ Thiểm Điện, đã bị Hồn Lực thuộc tính thủy từ bên trong cơ thể dẫn xuất. Muốn thương tổn một gã Chiến Hồn Sư hệ Phòng Ngự cũng không phải là dễ dàng.

Bị gợn nước như hòa bao phủ, phản ứng đầu tiên của Trần An chính là lao ra, nhưng Thiểm Kiếm muốn thu hồi cũng đã muộn. Cơ thể Từ Tam Thạch kẹp chặt, đồng thời hai tay nắm ở mũi kiếm, giống như hai bàn tay sắt giữ chặt lấy mũi kiếm.

Trong tình huống bất đắc dĩ, Trần An chỉ có thể buông thiểm kiếm ra, dùng tốc độ ma đuổi cũng không kịp, tính bài bỏ của chạy lấy người.

Lôi trên thân kiếm, từng đạo lôi quang sáng lên, ngay tại thân kiếm kịch liệt nổ vang.

Bên trong Huyền Vũ Thuẫn biến thành quang mang, ẩn chứa bên trong nó không phải là thủy nguyên tố thì là cái gì chứ?

Chất lỏng keo đặc, thế nhưng Trần An đường đường là cấp năm Hồn Đạo Sư, Hồn Vương lại không thể chuồn ra được.

Máu tươi, từ ngực cùng hai tay Từ Tam Thạnh chảy ra, hắn dứt khoát rút mũi kiếm từ lồng ngực, ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần An trước mặt đang bị vây trong hắc quang do Huyền Vũ Thuẫn biến thành.

- Tạm biệt.

Hắc quang trong mắt chợt lóe, hư ảnh Huyền Vũ từ sau lưng Từ Tam Thành chợt hóa thành một mặt Huyền Vũ Thuẫn khác, trong đôi mắt đại xà trên thuẫn bài chợt phát ra hồng quang. Ngay trong khoảnh khắc đó, hắc sắc đang vây khốn Trần An liền biến thành hồng sắc.

- Dừng tay.

Thiên Sát Đấu La vọt tới, muốn ngăn lại công kích của Từ Tam Thạch.

Nhưng Huyền Vũ Thuẫn là Vũ Hồn cao cấp nhất, phương thức công kích bá đạo vô đối. Thiên Sát Đấu La bố trí một tang quang mạc che giữa hai người, đồng thời một bàn tay muốn đem Trần An từ trong hắc mang lôi ra. Nhưng tay hắn vừa chạm vào tầng chất lỏng màu đỏ, liền bị điện giật vội vã thu tay lại.

Loại cảm giác khủng bố này, làm cho sắc mặt Thiên Sát Đấu La lập tức thay đổi.

Cảm giác run rẩy này từ trong linh hồn phát ra, chính là khí tức đến từ Huyền Vũ Hồng Hoang. Sau đó, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần An đang tiêu thất bên trong chất lỏng hồng sắc, nói đúng hơn là tan chảy.

Một kích này phát huy toàn bộ lực lượng của Từ Tam Thạch, mà hắn chỉ có tác động dẫn lực, đem lực lượng thủy, thổ mạnh nhất từ Huyền Vũ truyền tới. Muốn tránh thoát một kích này chỉ có ba biện pháp. Một là không nên bị hắc mang của Huyền Vũ Thuẫn chộp được. Phạm vi công kích của hắc mang chỉ có ba thước, hơn nữa số lần thi triển cũng chỉ như dung hợp Vũ Hồn của Vương Đông cùng Hoắc Vũ Hạo, nghĩa là trong ba ngày chỉ có thể sự dụng một lần. Ngoài ra, còn dưới tình huống Huyền Vũ được thức tỉnh.

Loại phương thức thứ hai chính là lúc Huyền Vũ Hàng Lâm toàn diện bộc phát trực tiếp đánh cho Từ Tam Thạch nhừ đòn, chỉ có như vậy mới có thể làm hắn không thể tiến hành nghi thực triệu hoán Huyền Vũ Hàng Lâm.

Cuối cùng, đó là sử dụng Vũ Hồn áp chế Huyền Vũ, nhưng phương pháp này vô cùng khó khăn.

Đây là lần đầu tiên Từ Tam Thạch sử dụng kỹ năng thiên phú này hoặc có thể nói là kỹ năng huyết mạch. Trần An cũng vinh dự trở thành tế phẩm đầu tiên của Huyền Vũ.

- A…

Dưới đài, từng tiếng thét lớn vang lên. Người trong chiến đội Nhật Nguyệt điên cuồng, cầm đầu là lão sư, tất cả đều muốn lên sàn đấu.

Người thứ ba, đây đã là đội viên thứ ba chết trận. Tại sao, tại sao lại có thể như vậy? Lão sư dẫn đầu toàn đội lâm vào trạng thái điên cuồng. Ba tên chết đi cũng không phải là rơm rạ, tất cả đều là thiên tài. Sau này trở về làm sao có thể đối mặt được với học viện.

Từ Tam Thạch cũng không biết điều này. Lúc Trần An bị đoàn hồng quang đồng hóa, chính hắn cũng ngã nhào trên mặt đất, lập tức hôn mê. Lúc này, áp lực hắn thừa nhận lớn hơn lần trước gấp nhiều lần.

Lấy thực lực của một gã Hồn Tông, lại có thể thắng liên tiếp hai gã Hồn Đạo Sư cấp năm, cấp Hồn Vương. Vì quang vinh của học viện Sử Lai Khắc, hắn có thể trả giá hết thảy. Đừng quên, hắn là một vị Hồn Sư hệ Phòng Ngự.

Phòng ngự sàn đấu ngăn cách so với bên ngoài, vì dự phòng lực lượng mạnh mẽ trong chiến đấu tràn ra ngoài, nhưng nó chỉ ngăn cản một hướng từ bên trong. Bởi vậy, những người chiến đội Nhật Nguyệt cố gắng xông lên sàn đấu, nhằm hướng Từ Tam Thạch, quả thực vô cùng thuận lợi.

- Đứng lại.

Thiên Sát Đấu La hét lớn một tiếng. Tuy rằng hắn cũng rất buồn bực, nhưng thân là trọng tài, hắn nhất định phải ngăn chặn ác động của chiến đội Nhật Nguyệt.

Toàn bộ đội viên trong chiến đội Nhật Nguyệt đã không thể kiềm chế, ngay lập tức đã có vài chục đạo Hồn Đạo Xạ Tuyết hướng thẳng tới Từ Tam Thạch đang bất động. Bạn đang đọc truyện tại

Nhưng ngay lúc đó, một đạo thân ảnh ngang nhiên xuất hiện trên sàn đấu, đem toàn bộ Hồn Đạo Xạ Tuyến đánh bay.

Trong không khí phẳng phất một tầng hoàng sắc lan tràn ra, chính là do Thiên Sát Đấu La tạo ra. Mọi người trên sàn đấu đều đình chỉ toàn bộ động tác.

Một thân ảnh đứng ở trên đài cầm hồ lô rượu trong tay, bình tĩnh nhấp một ngụm, ánh mắt chậm dãi nhìn về đội viên chiến đội Nhật Nguyệt phía đối diện.

- Muốn tạo phản sao?

Đơn giản bốn chữ, nhưng giống như bốn thanh cự chuỳen oanh kích toàn bộ đội viên học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư cùng lão sư. Giờ khắc này, bọn chúng không ai dám lên tiếng.

Không thể nghi ngờ, người xuất hiện trên đài chính là huyền lão Thao Thân Thiết Đấu La.

Huyền lão thản nhiên nói:

- Lịch sử Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện Hồn Sư cấp cao toàn đại lục từ vạn năm trước cho đến nay, cho dù là Vũ Hồn Điện nắm trong tay Hồn Sư đại lục cũng chưa bao giờ phá hư trận đấu. Người đã chết, các ngươi muốn tính sổ, đến tìm trọng tài giải quyết. Dựa theo quy tắc trận đấu, vì phải xuất ra thực lực chân chính, đội viên dự thi phải toàn lực ứng phó. Khi đã xuất ra toàn lực có thể thu tay lại được sao? Mà người không chế trận đấu chính là trọng tài. Có người chết, chỉ có thể nói trọng tài không làm tròn chức trách. Cùng với đội viên có quan hệ gì? Nếu ai muốn phá hư quy củ vạn năm qua, liền hướng về phía lão phu.

Nói xong, hắn xoay người bước tới trước mặt Từ Tam Thạch, khẽ cong eo, đem Từ Tam Thạch bế lên. Hoàng ác sắc quang lập tức rót vào trong cơ thể Từ Tam Thạch, chạy dọc toàn thân hắn, đồng thời phong bế vết thương chỗ huyết mạch của hắn.

Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự thực sự sầu não. Trên trán cũng xuất hiện ba đạo hắc tuyến.

Lão gia hỏa này, tại sao lại còn không chết? Nhưng thực sự một câu hắn cũng không dám phản bác.

Đi đến bên cạch sàn đấu, huyền lão đang ôm Từ

Tam Thạch xoay người lại lần nữa:

- Trận đấu còn phải tiếp tục, trừ khi các ngươi muốn cho mấy chục vạn người chế giễu. Đúng rồi, ta còn muốn nói một chút. Những người khác đã chết ta mặc kệ, nhưng những hài nhi bảo bối của ta mà chết, lão phu không thể cam đoan sẽ không nổi điên. Tựa hồ, tại chỗ này còn không có lực lượng nào có thể ngăn cản được lão phu nổi điên.

Uy hiếp, đây rõ ràng là uy hiếp trắng trợn Nhưng lão già hổ báo như thế, không một ai dám lên phường ý kiến.

Cho đến lúc huyền lão ôm Từ Tam Thạch rời khỏi sàn đấu, lão sư học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư mới khôi phục được năng lực hành động.

Các học viên còn muốn chống lại, nhưng lão sư toàn đội khẽ vươn tay, ngăn bọn họ lại.
Bình Luận (0)
Comment