Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 502

Trong trận đấu tất nhiên là không chỉ né tránh mãi được, trong lúc đang di động, Mễ Già giơ tay lên, oanh một pháo về phía Bối Bối. Chỉ thấy một đoàn quang cầu màu trắng bay nhanh trên không trung, phi hành không có quy tắc gì, lấy Bối Bối làm mục tiêu. Quỷ dị hơn nữa là quang cầu này không phát ra bất cứ âm thanh gì.

Sắc mặt Bối bối ngưng trọng, cước bộ chợt dùng lại, tay phải chém ra, Hồn Hoàn đầu tiên của vũ hồn Phách Vương Long đã sớm lóe sáng, Lôi Đình Long Trảo sẵn sàng nghênh đón.

Hồn Đạo Pháo kia chỉ là một trong những phương thức công kích của đối thủ, hắn phải biết được năng lực công kích của đối thủ rốt cuộc là gì.

Lôi Đình Long Trảo nắm một cái, chuẩn xác bắt lấy quả cầu ánh sáng kia, có điều một màn quỷ dị cũng lập tức xuất hiện.

Khi điện quang của Lôi Đình Long Trảo tiếp xúc với quả cầu ánh sáng, trong nháy mắt ánh sáng của nó mất đi, sau đó liền đình trệ ở không trung, tiếp theo ánh sáng lại bừng lên rực rỡ hơn.

Ở dưới đài, đột nhiên Hòa Thái Đầu đứng phắt dậy, hoảng sợ nói:

- Đây là Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo. Bọn hắn thậm chí có cả thứ này.

Hoắc Vũ Hạo cũng từng nghe Phàm Vũ nói qua về loại Hồn Đạo Khí này, đây là một loại Hồn Đạo Khí mà trước mắt học viện Sử Lai Khắc chưa có được.

Cái gọi là Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo, chính là chỉ một loại Hồn Đạo Pháo mà khi phát động công kích, đạn pháo trúng mục tiêu hoặc bị ngăn cản thì sẽ tự động hấp thu hết thảy năng lượng xung quanh sau đó phát nổ. Đáng sợ nhất chính là thời gian kích nổ lại có thể khống chế được.

Nói cách khác, Mễ Già có thể thông qua việc điều chỉnh Hồn Đạo Khí, khiến cho đạn pháo sau khi phóng ra, sau khi bị đụng chạm vài giây liền nổ mạnh. Có điều cũng không thể nhiều hơn năm giây, vì dù sao đạn pháo là hồn lực nén lại thành năng lượng thể, cũng không thể kéo dài hàng giờ được.

Có điều chỉ cần năm giây này thì đã đủ quyết định rất nhiều chuyện.

Ví dụ như hiện tại, lúc phát hiện ra đoàn hào quang kia đột nhiên dừng lại, tỏa sang trên không trung, Bối Bối đang chuẩn bị tiếp tục lao tới trước không thể không dừng lại, sau đó tránh sang bên cạnh.

Quang cầu kia sau một giây liền nổ tung. Sức nổ khủng bố làm cho sàn đấu xuất hiện một cái quang đoàn đường kính hơn một thước. Tại chỗ đó, không khí trong phạm vi ba thước toàn bộ đều bị vặn vẹo.

Sắc mặt Bối Bối trắng bệch, rất muốn chửi thề một câu. Uy lực của Hồn Đạo Khí cũng quá mạnh đi, chẳng cần gì nhiều, chỉ cần đứng gần chút nữa chỉ sợ mình cũng phải bị thương nặng a!

May mắn ở chỗ, với uy lực lớn thì tốc độ phóng ra của Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo cũng không nhanh, bởi vì nó cần ngưng tụ đại lượng Hồn Lực mới có thể công kích được.

Sau khi phát pháo thứ nhất nổ mạnh, Mễ Già mới oanh tiếp pháo thứ hai, đây là pháo ở trên tay còn lại.

Loại Hồn Đạo Khí này ưu điểm rõ ràng, có điều nhiệt độ của nó cũng dễ dàng làm cho ống pháo vỡ ra, thế nên không thể bắn liên tục. Vì thế Mễ Già mới phải dùng đến hai khẩu. Đúng như Mã Như Long đã nói, cận chiến cũng không phải là sở trường của hắn. Một đôi Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo mới chân chính là con bài chưa lật của hắn. Đương nhiên còn có viên cầu bắt đầu sáng lên ở lồng ngực hắn, không cần nói cũng biết không phải là thứ gì tốt lành!

Mễ Giả vừa công kích vừa di động thân thể liên tục, bảo trì một khoảng cách nhất định với Bối Bối.

Mục tiêu quả đạn pháo thứ hai phóng ra chính là chỗ mà Bối Bối định tránh qua.

Trong mắt Bối Bối hàn quang lóe lên, đối mặt với với quả đạn pháo thứ hai, hắn đành chủ động phóng lên, dùng hồn kĩ chặn lại.

Mễ Già cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng: Muốn né tránh công kích của ta sao? Đạn pháo của ta là loại tập trung, có chạy kiểu gì cũng vô dụng. Hơn nữa, một khi trúng mục tiêu sẽ dính chặt vào, đến lúc đó thì … hắc hắc, các huynh đệ, ta nhất định sẽ báo thù cho các ngươi.

Mắt thấy quả đạn pháo kia muốn bắn đến mình, Bối Bối liền giơ tay trái lên, làm ra động tác cầm nắm.

Hắn muốn bắt quả đạn pháo này sao? Đây là suy nghĩ của mọi người đang xem, trong mắt của Nhật Nguyệt chiến đội, chỉ cần hắn bắt lấy thì cho dù không chết cánh tay này cũng nhất định bị phế đi.

Bối Bối động tác thi triển liên tục, đồng thời với lúc tay trái làm ra động tác cầm nắm, bước chân liền nhanh lên vài lần. Bước lướt một cái, thân thể có chút hư ảo, khiến cho quả đạn pháo lướt ngay qua hắn, mà quả đạn pháo kia ngay lập trức liền đuổi theo hắn. Bạn đang đọc truyện tại

Nhưng đúng lúc này, Bối Bối làm ra động tác cầm nắm, quả đạn pháo kia đang cách tay hắn một thước liền bị kéo xuống dưới, dính ở trên mặt đất.

Bối Bối liền nhún chân một chút, cả người vọt tới trước, trong nháy mắt cách xa khỏi đạn pháo tầm ba thước.

Tiếng nổ kịch liệt liền vang lên sau lưng hắn, giống như là mặt trời chói chang, làm thân ảnh hắn nổi bật lên.

- Đến mà không đáp lại cũng bất lịch sự, ngươi cho ta hai quả trứng, ta liền trả lại cho ngươi một cái.

Nói xong cổ tay Bối Bối liền run lên, một viên cầu màu ngăm đen liền bay thẳng về phía Mễ Già.

Đồng dạng là hình trứng, khỏa cầu này thậm chí vận động cũng giống như đạn pháo của Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo, vẽ một đường cong trên không trung, bay thẳng đến Mễ Già đang ở xa xa.

Lúc này pháo thứ ba mới bắn ra, pháo thứ hai bị Bối Bối dùng một phương pháp không biết tên dẫn nổ, Mễ Già cũng chấn động vô cùng. Có điều, hắn liền nhanh chóng điều chỉnh pháo thứ ba, đem thời gian phát nổ trở thành ngay lập tức. Nếu như Bối Bối dám dùng lại phương pháp vừa rồi, quả pháo này nhất định sẽ nổ tung khi rơi xuống đất. Đáng tiếc là có vẻ như Bối Bối sẽ không dùng lại hồn kĩ của mình để cho đạn pháo hấp thu năng lượng.

Hai quả cầu lần lượt bay qua nhau. Quang cầu nháy mắt đi đến trước mặt Bối Bối. Đang trong lúc vọt tới trước, Bối Bối lập tức làm ra một động tác Thiết bản kiều không thể tưởng tượng được, người lao về phía trước nhưng nửa người trên lại ngửa về phía sau. Quang cầu kia liền bị một cỗ lực lượng đặc thù đẩy về phía sau. Bay ra được tầm ba thước mới một lần nữa truy về hướng Bối Bối.

Nhưng ngay lúc đó, một quả ám tiễn trong nháy mắt phóng ra từ tay áo Bối Bối, chuẩn xác đánh trúng quang cầu.

Xúc Phát Thức Đạn Pháo một khi bị chạm đến liền lập tức sinh ra hiệu quả, dĩ nhiên là không thể tiếp tục truy tung. Đồ chơi này tất nhiên là không có khả năng có trí tuyệt đi.

Kết quả là nổ vang kịch liệt vang lên sau lưng Bối Bối, mà bởi vì đang lao lên phía trước nên hắn không bị ảnh hưởng gì.

- Hay!

Ngay cả Huyền lão thấy một màn như thế cũng không nhịn được khen hay, trong mắt lộ ra vẻ khen ngợi mãnh liệt. Không thể không nói sự ứng đối của Bối Bối đối với Hồn Đạo Khí của đối thủ khỗng đạt gần như đến đỉnh cao.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc nhìn nhau, cả hai đều nhận thấy được vẻ kinh diễm trong mắt đối phương.

Bối Bối đối kháng với Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo không phải đến từ năng lực của Phách Vương Long Vũ Hồn, mà đến từ ám khí Đường Môn à! Là Đại sư huynh Đường Môn, rốt cuộc trong lúc thi đấu trận chung kết cũng đã xuất ra năng lực ẩn giấu của mình, chính là Đường Môn tuyệt học!

Ngay lúc Bối Bối đã đối phó được với Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo, quả kim cầu của hắn cũng đã đến trước người Mễ Già.

Mễ Già ngoài mặt thì không khinh thường, thế nhưng trong tiềm thức của hắn thì có. Là Hồn Đạo Sư đứng đầu Học viện Nhật Nguyệt, hắn hiểu rất rõ về lịch sử của Hồn Đạo Khí. Thủ Phao Thức Hồn Đạo Khí đã tồn tại từ rất lâu rồi, hơn nữa hắn cũng nhớ rằng trong loại Thủ Phao Thức Hồn Đạo Khí này không có điều gì mạnh mẽ cho lắm.

Trước mặt một Hồn Đạo Sư cấp năm sử dụng Thủ Phao Thức Hồn Đạo Khí, điều này không khác gì múa rìu qua mắt thợ.

Có điều, trong lòng nghĩ thế nhưng hắn vẫn không chút nào khinh thường mà ứng đối. Tay phải hắn nhấc lên, chuôi Lôi Đình Hồn Đạo Kiếm từng dùng khi đối mặt với Khương Bằng liền xuất hiện trên tay.

Một đạo lôi điện trong nháy mắt oánh ra, hóa thành một chiến roi điện đánh về phía quả cầu kim loại.

Lôi Điện có sức hấp dẫn tự nhiên với kim loại, hắn sẽ không để cho quả cầu kim loại này lại gần, ở khoảng cách này dù có nổ mạnh cũng sẽ không ảnh hưởng đến hắn, huống chi ngay lúc chém ra một kiếm này hắn đồng lời lại lui nhanh về sau. Ngoài ra, tay kia hắn cũng chuẩn bị bắn ra pháo thứ tư. Bối Bối tuy né tránh rất xảo diệu nhưng thực tế thì Mễ Già cũng không hề sợ bị hắn cận thân, hơn nữa hắn cũng nhìn ra được rằng Bối Bối né được ba pháo của mình cũng có chút miễn cưỡng. Pháo thứ tư của hắn liền oanh về phía mặt đất mà Bối Bối vọt tới, không hề chậm trễ.

Chiến thuật tiếp theo đã thành hình trong đầu Mễ Già, có điều hắn không ngờ được rằng khỏa kim cầu bị Lôi Đình hồn đạo kiến đánh trúng sẽ mang cho mình phiền toái như thế nào.

Bùm!

trong nháy mắt kim cầu bị lôi điện bổ trúng liền nổ bung ra.

So với tiếng nổ của đạn pháo hồn đạo pháo phát ra, tiếng nổ của nó đúng là nhỏ bé không đáng kể, chỉ như một quả dưa hấu bị ném phá vậy, chẳng làm cho người ta chú ý đến mấy.

Nhưng ngay lúc nó nổ tung ra, một cỗ sương mù mang theo vị ngọt liền tản ra trong không trung. Lôi điện xẹt qua chỉ làm cho nó tản ra một chút mà thôi.

Có độc?

Đây là phản ứng đầu tiên của Mễ Già, hắn cũng không thẹn là Hoàng gia Hồn Đạo Sư tinh anh của Học viện Nhật Nguyệt, cảm thấy không đúng thì ngay lập tức một tầng hồn đạo hộ tráo liền sáng lên trên người hắn.

Hắn là cấp năm Hồn Đạo Sư, tự nhiên vòng bảo hộ cũng là cấp năm. Tuy cái này không thể ngăn cản được công kích của cường giả như Mã Tiểu Đào, cũng không thể so với Huyền Vũ hàng lâm mà Từ Tam Thạch thi triển, thế nhưng Hồn Vương thông thường muốn phá vỡ được cũng phải tốn không ít công phu.

Theo như hắn nghĩ, phòng ngự của mình như thế đã ổn rồi, một chiêu này của đối thủ độc khí có chút cao minh, nhưng cùng lắm chỉ làm cho công kích của mình chậm đi một chút mà thôi, không có tác dụng gì lớn lắm.

Có điều, chỉ có mỗi độc khí thôi sao?

Từng tiếng "xèo xèo" rất nhỏ vang lên, với thời tiết âm u không có mấy ánh mặt trời như thế này, Mễ Già mơ hồn chứng kiến một bóng đen lóe lên, tiếng xèo xèo kia là vang lên từ Hồn Đạo Hộ Tráo của mình. Nguồn truyện:

Sau đấy, hắn cảm thấy người tê dại một cái, cứ như bị cái gì châm trúng vậy, thân thể cứng lại. Bi kịch nhất chính là đạn pháo của Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo vừa bay ra khỏi nòng sung thế quái nào lại dừng trước mặt hắn.

Sao thế được? Tiêu rồi!!!

Hai ý niệm xuất hiện cơ hồ cùng một lúc trong đầu Mễ Già, hắn vạn lần không ngờ rằng sẽ gặp tình huống như thế này, thậm chí hắn còn không biết Bối Bối sử dụng thủ đoạn gì.

Nhưng ngay một khắc này, một đạo ánh sáng từ trên trời giáng xuống, đem thân thể hắn bao phủ ở bên trong. Ngay lúc đó, đạn pháo của Xúc Phát Thức Định Thì Hồn Đạo Pháo liền nổ mạnh, phát ra ánh sáng chói mắt.

Sắc mặt Mễ Già liền trở nên trắng bệch, ánh mắt dại ra, da đầu run lên, sau lưng mồ hôi ướt đẫm. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng rằng nếu đạo ánh sáng này đến muộn dù chỉ một giây thôi, lúc hắn chưa kịp phản ứng, thì hắn đã bị vụ nổ nuốt chửng rồi. Lúc đấy, hắn cũng theo bước các bằng hữu của mình, ngắm củ tỏi từ dưới đất, không có khi không còn xác mà ngắm nữa ấy. Có thể nói rằng đấy là sinh tử trong nháy mắt.
Bình Luận (0)
Comment