Công Khai

Chương 76

Dịch: Thiên Thiên

“Cây khô gặp mùa xuân, mây đen gặp trăng sáng, Hạ Linh Tễ gặp Tần Mang. Khi gõ xuống dòng chữ này, trái tim nhỏ bé của tui đập thình thình luôn! Hạ thần quá biết thả thính rồi!!!! ”

“Tui không có văn hóa nên tui không hiểu, có ai làm lớp trưởng giải thích hộ với??”

“Ý của Hạ thần là: Tần Mang là ánh sáng của anh ấy a a a a a a a chị em ơi!!!”

“Đờ mờ đờ mờ, thật sự là cái ý này sao?”

“Xin lỗi chị em, lần này tui điên thật rồi a a a a a!”

“ May mắn làm sao khi tui còn có thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng “tảng băng tan chảy, ngày tận thế sắp đến” này.”

“Từ từ….ai còn nhớ bức ảnh chụp chiếc du thuyền “Nhìn Thiên Quang” mà Hạ thần đã đăng trên weibo mấy năm trước không? Cái “nhìn” ở đây không phải là ngước lên nhìn ánh sáng mặt trời, mà là ngước lên nhìn ánh sáng của anh ấy a a a a a a!!”

“Bây giờ tui mới hiểu cái ôm trong lễ trao giải hôm ấy. Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, đứng trên hàng nghìn người, anh ấy đích thân trao giải thưởng cho vợ mình! Đích thân đưa ánh sáng vốn chỉ thuộc về một mình anh ấy lên thần đàn, từ đó tỏa sáng rực rỡ vạn trượng. Huhuhu, tui cảm động chết mất!!!”

Top comment:

[ Ai nói “Thần chỉ rủ lòng thương hồng trần”, rõ ràng là thần đã tự tay ôm lấy ánh sáng của mình!]

Không một ai nghĩ đến, ngay dưới bình luận này.

Hạ Linh Tễ vậy mà đã trả lời lại.

Hạ Linh Tễ V: [Là ánh sáng rủ lòng thương tôi.]

Fans CP khóc ngất.

“A a a  a a!!!! Là ánh sáng rủ lòng thương anhh!!!”

“@Tần Mang, ánh sáng của thần, chị nhanh nhanh trả lời anh ấy đi a a a a!”

“@Tần Mang, Tần nữ thần mau rep anh ấy.”

“Các chị em, chẳng lẽ chị gái Tần rất để ý thể diện nào đó, chưa trả lời là đang không nghĩ ra được áng văn này hay chăng?”

“Mòe, đây là nụ cười như điên đầu tiên của tui trong hôm nay, bạn đúng là hiểu cách để giữ “thể diện” đấy hahahaha.”

“@Tần Mang, chị nghĩ văn nhanh đi, chúng em tuyệt đối sẽ không cười chị đâu!!”

“….”

Tần Mang còn chưa trả lời.

Nhưng—

#Ánh sáng rủ lòng thương tôi# đã xông lên top 1 hot search.

Top 2 là #Hạ Linh Tễ gặp Tần Mang#.

Top 3 là #Ánh sáng của thần#.

Top 4 là #Đợi Tần Mang trả lời#.

Top 5 là #CP không xứng đôi nhất thế giới công khai rồi#.

Top 6 là #Tảng băng và ánh mặt trời rực lửa#.

Top 7 là #Nhìn Thiên Quang Hiệu#.

Top…..

Tóm lại, hàng loạt những hot search đều do cặp đôi có thể nói là gây chấn động cấp vũ trụ đột nhiên công khai này ôm trọn.

Các cư dân mạng đã chứng kiến lịch sử weibo sập hết lần này đến lần khác với 7 cái hot search này.

Cứ sập đi sập lại.

Rồi sửa đi sửa lại.

Sau đó mới dần dần ổn định.

Kể từ khi cái ôm thần thánh trở thành tâm điểm chú ý tại lễ trao giải hôm đó, siêu thoại Cực Quang đã điên cuồng tăng lên hàng trăm nghìn fans.

Mà lúc này.

Cùng với bài đăng và comment trả lời của Hạ Linh Tễ.

Sự tăng lên về dân số càng thêm bùng nổ.

Chỉ vỏn vẹn nửa ngày.

Đã vượt 1 triệu người, vẫn còn có xu hướng tiếp tục tăng vọt.

Siêu thoại Cực Quang đã xông lên top 1.

Trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Hạ thị.

Hạ Linh Tễ, người dẫn đến cơn bão này, đang thản nhiên dựa người vào ghế da, đôi mắt xanh xám bình tĩnh và vô cảm thường ngày của anh, lúc này lại hiện lên một tia hài lòng hiếm có.

Đường nét khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, dưới ánh sáng chiếu lên, dường như được phủ lên một tầng lớp màu sứ rất mỏng, rất sắc sảo và tỉ mỉ.

Đội ngũ marketing hàng đầu của tập đoàn Hạ thị đứng bên cạnh chứng kiến tất cả, cũng chỉ dám cúi gằm mặt xuống.

Không dám nói, cũng không dám cử động.

Cứ để đại boss tung hoành ngang dọc trên weibo.

Bọn họ vẫn phải phối hợp đến cùng.

Giám đốc bộ phận marketing mạnh dạn hỏi: “Phu nhân vẫn chưa trả lời, hay là ngài hỏi phu nhân bên kia….”

Nếu không, chỉ có mỗi bài đăng weibo của Hạ tổng trên đó……

Hạ Linh Tễ thản nhiên nhìn xuống điện thoại của mình.

Giọng nói lạnh lùng tràn đầy sự thong dong: “Không cần.”

“Cô ấy rất bận.”

Mọi người đồng loạt nhìn về phía chồng văn kiện cao ngất trên chiếc bàn đen kia.

Chẳng lẽ ngài không bận sao?

Chỉ đăng một bài weibo thôi mà, cũng có mất nhiều thời gian mấy đâu.

Sự thật chứng minh—-

Rất cần!

Khi Tần Mang biết Hạ Linh Tễ đăng weibo, là cô đã chụp xong cho bìa tạp chí tháng 9 năm nay, cũng sắp hoàn thành giải Grand Slam của 5 tạp chí lớn dành cho phụ nữ, hơn nữa toàn giành được những khoảng thời gian quan trọng nhất như tháng 9 tháng 10.

Có thể thấy cô đã được các hãng thời trang sủng ái như thế nào.

Đương nhiên, tài nguyên thời trang của cô cũng khác biệt hoàn toàn so với các nữ minh tinh cùng lứa.

Vào thời điểm các nghệ sĩ nữ không thể mượn được các loại váy áo cao cấp để đi thảm đỏ, thì Tần Mang giờ đây lại có thể thỏa sức chọn phong cách mình muốn, thậm chí các thương hiệu, nhãn hàng còn chủ động gửi trang sức phù hợp với trang phục đó.

Xin Tần Mang đeo lên cùng.

Nửa năm trước, cô không hề nhận được sự đãi ngộ này.

Nhưng bây giờ, lưu lượng và thực lực đều được công nhận.

Lúc trước vẫn còn trông đợi để được hợp tác với các nhãn hiệu đó, mà bây giờ các nhãn hiệu thi nhau gửi cành ô liu mong cô hợp tác.

Đây không phải là lần đầu tiên Phó Diên dẫn dắt minh tinh tuyến một, nhưng Mạnh Thính thì là lần đầu nha!

Nhìn ánh mắt Tần Mang càng ngày càng giống cha cô.

Ngay cả khi cô tức giận cũng cảm thấy như vậy là điều hiển nhiên!

Đại tiểu thư chính là phải có tính khí như vậy, nếu không sẽ bị người ta bắt nạt.

Ngay cả ứng dụng gõ mõ điện tử mà anh ta đích thân tải cho cô cũng dự định gỡ cài đặt rồi.

Nữ minh tinh tuyến một còn cần phải giữ bình tĩnh sao?

Không cần!

Người nên tự kiểm điểm lại chính là người khiến nữ minh tinh không bình tĩnh kia!

Vậy nên khoảng thời gian này, Mạnh Thính giống như thái giám đại tổng quản hầu hạ hoàng hậu nương nương, Tần Mang muốn gì có đó.

Cho đến hôm nay.

Sau khi Tần Mang quay xong, vậy mà lại không thấy sự tiếp đón của anh ta.

Trên đường trở về phòng hóa trang.

Các nhân viên công tác đi ngang qua đều nhìn cô với ánh mắt kích động mang theo háo hức, hưng phấn mang theo chờ mong, chờ mong còn mang theo kinh ngạc.

Ngay cả Tần Mang, người rất ít khi quan tâm đ ến ánh mắt của người khác mà cũng cảm nhận được điều này.

Tần Mang nhớ hôm nay là ngày thông báo chính thức về việc tham gia chương trình thực tế.

Chắc là đã thông báo rồi.

Theo hướng suy nghĩ của cộng đồng mạng, không phải là sẽ nghi ngờ cô và Hạ Linh Tễ bị ràng buộc bởi lợi ích hai bên cùng có lợi sao? Vậy nên mới là lý do hai người tham gia chương trình cùng nhau?

Sao không có ai ngạc nhiên nhỉ?

Cũng không nghi ngờ.

Cô không hề biết rằng anh chồng nhà mình đã gây sóng gió trên weibo thế nào.

Dù sao thì lúc chụp ảnh, điện thoại cá nhân của cô cũng được Mạnh Thính cầm hộ.

Khi sắp vào đến cửa.

Đột nhiên có nhân viên công tác hét lên: “Cô Tần!”

“Chị nhớ trả lời Hạ tổng nhanh nhé!!!”

Một người hét.

Những người khác cũng không nhịn được nữa.

“Trả lời anh ấy!”

“Nhất định phải trả lời nhé a a a a!!”

“Hú hú hú, Hạ tổng rất yêu chị!”

“Tình yêu vĩ đại!”

“Cô Tần gả đúng người rồi!”

Tần Mang sửng sốt một lát.

Giây sau đó.

Cửa phòng hóa trang mở ra, Mạnh Thính kéo cô vào.

Ở bên trong, Tiểu Đồng đang điên cuồng dậm chân và la hét.

Tất cả các nhân viên trong Studio của cô cũng đang tập trung nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Tần Mang: “???”

Bảo sao cô đợi nửa ngày rồi mà không ai đến đón, hóa ra là lười biếng!!!!

“Mấy người….”

Còn chưa nói hết câu.

Đã bị Mạnh Thính nhét điện thoại cá nhân của mình vào tay: “Nhanh xem weibo của chồng em đi!!!”

“Weibo của anh ấy làm sao?”

Tần Mang nhớ hình như mình đã tịch thu weibo của Hạ Linh Tễ rồi cơ mà.

Vậy có lẽ đã lâu anh cũng không đăng bài nào trên weibo rồi.

Chẳng lẽ là bài chia sẻ chương trình kia?

Tần Mang ngồi trước gương trang điểm, vẫn mặc bộ váy kiểu váy cung đình hoa lệ.

Cô vừa ấn vân tay mở khóa màn hình, vừa hỏi: “Em nhớ hôm nay là ngày chương trình thực tế kia thông báo khách mời mà. Sao thế, có liên quan tới vấn đề này à?”

“Mới đúng một nửa.”

Tiểu Đồng ở bên cạnh nhịn không được nữa: “Là Hạ nam thần đăng bài weibo bày tỏ tình cảm với chị!”

Đầu ngón tay của Tần Mang hơi khựng lại.

Phản ứng đầu tiên là nghĩ Tiểu Đồng lại phóng đại sự thật rồi, Hạ Linh Tễ làm sao có thể công khai bày tỏ tình yêu được cơ chứ.

Với cái tính cách cao ngạo kia của anh.

Ngay sau đó.

Tần Mang rũ hàng mi cong vút nhìn xuống, đột nhiên dừng lại.

Cây khô gặp mùa xuân,

Mây đen gặp trăng sáng,

Hạ Linh Tễ gặp— Tần Mang.

Đây là những điều mà anh nghĩ sao?

Trong phòng hóa trang rộng lớn, mọi người đang thảo luận sôi nổi, nói ríu ra ríu rít bên tai cô, nhưng Tần Mang lúc này dường như bị ấn nút tạm dừng.

Là một thẳng nam, Mạnh Thính cũng không khỏi tim đập thình thịch, hưng phấn nhắc nhở: “Xem tới top comment nữa!”

“Hạ tổng trả lời.”

Vốn Tần Mang vẫn có thể giữ vững lý trí của mình.

Nhưng khi nhìn đến bình luận đó: “Là ánh sáng rủ lòng thương tôi.”

Thì không còn bất cứ lý trí nào nữa, trái tim cô mềm nhũn.

Tần Mang biết Hạ Linh Tễ yêu cô, chiều chuộng cô, thậm chí sẽ vì cô mà bất chấp lao vào nguy hiểm, thậm chí còn cho rằng chết cùng nhau trong biển hoa hồng lửa cũng rất là lãng mạn.

Nhưng, từ trước đến nay anh vẫn luôn cao cao tại thượng.

Dường như những thứ anh cho đi, cũng có thể thu hồi lại bất cứ lúc nào.

Không ai biết, Tần Mang mặc dù nhìn thì tiểu thư kiêu ngạo như vậy, cái gì cũng không để bụng, thật ra, sâu trong lòng cô vẫn luôn không có cảm giác an toàn.

Cô rất sợ.

Sợ tất cả những gì Hạ Linh Tễ cho cô.

Có một ngày.

Anh sẽ thu hồi lại một cách không thương tiếc.

Nếu như Hạ Linh Tễ thu hồi lại, Tần Mang nghĩ, có lẽ cô sẽ không lý trí và tao nhã hơn cha mình bao nhiêu đâu.

Nhưng bây giờ.

Anh lại dùng cách thành kính nhất, khiêm tốn nhất để bày tỏ tình yêu của mình với cô.

Khóe mắt Tần Mang đỏ ửng lên, hai mắt ngấn nước dường như chỉ cần cô chớp chớp mắt thì những giọt nước mắt sẽ lăn xuống.

Cô nhẹ nhàng nâng chiếc cằm tinh xảo lên.

Khống chế cảm xúc của mình.

Tiểu Đồng lén lút chụp lại khung cảnh này.

Sau đó, trực tiếp mở tài khoản chính của trợ lý đi đáp trả những anti-fans cho rằng Tần Mang không đáp lại Hạ Linh Tễ là không có lương tâm, mắt mù mới coi như không thấy tâm ý của Hạ Linh Tễ.

Buổi chụp hình tạp chí của Tần Mang lần này là lịch trình đã được sắp xếp từ lâu, trùng hợp với thời điểm chương trình thực tế công bố khách mời chính thức.

Vốn dĩ nhóm người Mạnh Thính còn cảm thấy sẽ không có vấn đề gì, chỉ là công bố chính thức thôi mà, họ share lại một cái là xong.

Nào ngờ, Hạ tổng lại bất ngờ tung chiêu.

Dẫn đến bọn họ không thể tùy tiện đáp lại nếu không có sự đồng ý của Tần Mang.

Vậy nên, trong nửa tiếng đồng hồ.

Tần Mang đã bị tag không biết bao nhiêu lần.

Sau đó, thậm chí còn có nhiều suy đoán khác nhác từ các anti-fans.

Mặc dù vừa mới ngoi lên đã bị chặn bài viết, chặn tài khoản, nhưng số lượng nhiều thì cũng không chặn xuể nha, Tiểu Đồng cũng thi thoảng lướt tới một số những cái bình luận hoặc bài đăng bị chặn sót.

Trực tiếp chụp lại phản ứng của Tần Mang khi nhìn thấy bài đăng weibo và comment của Hạ thần, và đăng lên weibo!

Trợ lý nhỏ Tiểu Đồng: [Tiên nữ rơi lệ. Hình ảnh.jpg]

Trên bức ảnh.

Tần Mang với mái tóc xoăn nhuộm vàng hồng, lộng lẫy chói sáng, đuôi mắt có đính những viên kim cương màu hồng nhạt, dưới ánh đèn phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

Lúc này, đôi mắt xinh đẹp của cô nhuộm một màu đỏ ửng, vẻ đẹp đầy tính công kích của cô đã được thay thế bằng vẻ đẹp tan vỡ như nữ thần rơi lệ.

Quan trọng là.

Tiểu Đồng chụp được hình ảnh Tần Mang đang nhìn điện thoại, trên màn hình hiển thị chính là bài đăng weibo của Hạ Linh Tễ.

Vì sao tiên nữ rơi lệ.

Không cần nói cũng biết.

“Đờ mờ, đờ mờ, không ngờ, không đợi được được lời đáp lại của nữ thần, mà lại chờ được vẻ đẹp chết người của nữ thần!”

“Với bức ảnh nhan sắc đỉnh cao này, rốt cuộc là ai đã nói không xứng với Hạ thần?”

“Nhìn khắp thế giới, khuôn mặt này của Tần Mang cũng xứng đáng nổi tiếng mà phải không?”

“Trước đây tôi vẫn luôn không thể tưởng tượng ra được người phụ nữ như thế nào mới có thể xứng với Hạ thần, nhưng bây giờ….cuối cùng cũng có cảm giác mường tượng ra được rồi, trừ Tần Mang ra, ai cũng không được!”

“Huhuhu, muốn lau nước mắt cho tiên nữ.”

“@Hạ Linh Tễ, vợ anh khóc rồi!!!!”

“Bị anh làm cảm động đấy, anh phụ trách đi @Hạ Linh Tễ”

“…..”

Mọi người đều đang chờ đợi câu trả lời của Tần Mang.

Đặc biệt là các Tiểu Lưu Mang, đa phần đều là ủng hộ, dù sao trước đây Tần Mang chưa bao giờ nói cô độc thân, mà luôn nói cho fans biết rằng mình có người yêu.

Mà bây giờ.

Người yêu này lại hóa ra là Hạ Linh Tễ, vị thần cao cao tại thượng không ai với tới!!!

Giống như vị anh rể thần tiên từ trên trời rơi xuống vậy!

Vốn dĩ bọn họ cũng không ôm bất cứ hy vọng gì, nhưng đối phương lại bằng lòng lao vào biển lửa để cứu Tần Mang, cho dù là một tên tiểu bạch kiểm vô dụng thì mọi người cũng đều nhận định người đó.

Hiện tại—

Không những không phải là tiểu bạch kiểm, cũng không phải là người vô dụng như trong tưởng tượng, ngược lại, nhan sắc cùng với ngoại hình đều vượt xa hàng loạt những minh tinh nam dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm.

Đối tượng của nữ minh tinh nhà nào lại có thể đạt đến được cấp độ này.

Xin hỏi là nhà nào!!!!

Hiện tại tất cả mọi người đều đang chờ đợi Tần Mang đáp lại.

Vậy thì khi công khai chuyện này.

Thì mọi việc sẽ trở nên dễ hiểu.

Chứ không phải là vì ràng buộc lợi ích hai bên đều có lợi mới cùng nhau tham gia chương trình thực tế.

Có gì quá đáng sao?

Một người công khai có đối tượng, một người được biết đã có vợ, sao hai người có thể bị trói buộc vì lợi ích mà tham gia chương trình thực tế kia chứ.

Nhóm Tiểu Lưu Mang không muốn tạo áp lực cho Tần Mang, nên lần lượt để lại tin nhắn—

“Tiểu sư tử Mang Mang, chúng em tin tưởng chị! Cho dù đáp án là gì, chúng em đều mãi mãi ủng hộ chị.”

“Nếu như chị bằng lòng giới thiệu anh ấy với chúng em, vậy chúng em sẽ chúc phúc hai người. Nếu chị cảm thấy còn cần phải suy nghĩ lại, vậy chúng em sẽ chờ.”

“Con gái vốn dĩ cao quý, cần chiều chuộng, đặc biệt là tiểu sư tử cao quý nhất thế giới của chúng ta! Xứng đáng để tất cả mọi người chờ đợi!”

“Fans chúng em sẽ mãi không bao giờ là áp lực của chị, mà chúng em sẽ là tấm khiên bảo vệ chị vô điều kiện.”

Khóe mắt Tần Mang đỏ lên, đột nhiên mỉm cười.

Đúng nha.

Cho dù là ở trên đỉnh cao hay là đáy vực thẳm, họ vẫn luôn ở bên cạnh cô.

Vậy nên, Tần Mang cũng muốn trịnh trọng giới thiệu với các fans của mình, người cô yêu, tiên sinh của cô.

Mặc dù ở trong giới này, là một nữ minh tinh trẻ tuổi xinh đẹp có tiềm lực, nếu cô giấu việc mình không còn độc thân thì cô sẽ có nhiều triển vọng và không gian để phát triển hơn.

Nhưng từ đầu đến cuối.

Tần Mang chưa bao giờ muốn giấu chuyện này với bọn họ.

Không suy nghĩ quá nhiều.

Có một số câu, sớm đã khắc sâu trong tâm trí cô.

Thuận theo tự nhiên gõ xuống một hàng chữ.

Ấn đăng lên.

Tần Mang V: “Tiên sinh của tôi @Hạ Linh Tễ.”

*

Tần Mang không muốn bận tâm tới việc đối phó với những hỗn loạn trên mạng.

Cô muốn gặp Hạ Linh Tễ ngay lập tức.

Chiếc xe bảo mẫu màu trắng đang phóng nhanh trên đường.

Tần Mang tựa người vào cửa sổ xe, nhắn tin với Hạ Linh Tễ.

Hạ nghèo nghèo: [Khóc rồi?]

Tiểu sư tử kêu meo meo: [Khóc rất thảm, phải mua 3 viên đá quý sáng lấp lánh để xoa dịu đôi mắt đỏ hoe vì khóc của tiên nữ.]

Hạ nghèo nghèo: [ Anh nhớ bình thường rõ ràng là “công phu sư tử ngoạm” cơ mà.]

[Nay tiểu sư tử hiểu chuyện vậy sao, chỉ cần 3 viên?]

Tiểu sư tử kêu meo meo: [Vậy thì 4 viên đi, không thể nhiều hơn nữa.]

Sau đó lại nghiêm túc nói nhảm, bổ sung một câu: [Anh nghèo quá rồi, tiết kiệm tiền chút đi.]

Hạ nghèo nghèo: [Dù nghèo đến đâu chăng nữa, cũng không thể để Hạ phu nhân nghèo được.]

Tần Mang được anh dỗ dành đến mặt mày hớn hở.

Cả hai đều không đề cập đến những gì đã xảy ra trên weibo.

Nhưng trong lòng hiểu rõ chỉ là không nói ra.

Tần Mang chợt nhìn thấy một tiệm xăm đang sáng đèn giữa đêm khuya.

Như nghĩ tới điều gì đó.

Đột nhiên nói: “Dừng xe.”

“Sao thế?”

“Không phải em nóng lòng muốn quay về gặp chồng mình sao?”

Mạnh Thính thoải mái lướt weibo.

Về phần Phó Diên.

Lúc này, điện thoại di động đã bị các bên truyền thông gọi cháy máy rồi, Mạnh Thính rất có mắt nhìn mà tắt luôn điện thoại công việc của mình.

Nên giờ thảnh thơi theo dõi hướng đi của dư luận.

10 phút sau.

Bọn họ ngồi trong phòng VIP cực riêng tư của một tiệm xăm.

Cuối cùng cũng biết Tần Mang muốn làm gì, Mạnh Thính nghiêm túc nói: “Nếu đã xăm hình thì sẽ không bao giờ xóa được.”

“Em là một nữ diễn viên đấy.”

Trái tim nhỏ bé của Mạnh Thính cũng muốn bùng nổ rồi, vừa ổn định được mấy ngày, tiểu tổ tông này lại bắt đầu muốn tác oai tác quái đấy!

Xăm hình?

Đây là việc mà nữ minh tinh nên làm sao!

Đặc biệt là—

“Không phải là em sợ đau sao, xăm đau lắm đấy. À đúng rồi, em muốn xăm ở đâu?”

Tần Mang tùy tiện lật qua cuốn album mẫu hình xăm, không ngờ cửa tiệm mình đi ngang quang mà thẩm mỹ không tồi.

Nhưng cô đã sớm nghĩ đến mình muốn xăm cái gì.

Tiện tay đóng cuốn album lại.

Đúng lúc tình cờ nghe được câu hỏi này của Mạnh Thính.

Giọng nói mềm mại lười biếng cất lên: “Mắt cá chân.”

Mạnh Thính khoa trương mà hít một hơi: “Vị trí xương cốt càng đau hơn!”

“Làn da của em vốn đã mỏng lại còn yếu ớt.”

“Đừng xúc động.”

“Hay là em suy nghĩ lại xem?”

Xúc động?

Đôi môi đỏ mọng của Tần Mang hơi cong lên, đây không hề là một ý tưởng xúc động đột ngột.

Cô biết, chuyện này không phải trò đùa.

Vậy nên khi nhìn thấy ba vòng tơ hồng trên mắt cá chân của Hạ Linh Tễ, đầu óc cô lúc đó đã lóe lên gì đó, nhưng vẫn chần chừ chưa hành động gì.

Cô sợ đau. Càng sợ mình hãm vào quá sâu, vạn kiếp bất phục.

Nhưng hiện tại.

Không còn sợ bất cứ cái gì.

Tất nhiên sẽ muốn làm điều mà cô mong muốn đã lâu.

Có gì mà cần phải tiếp tục suy nghĩ chứ.

Khi thợ xăm hỏi cô muốn xăm hình gì.

Tần Mang chỉ vào mắt cá chân phải của mình, không chút do dự nói: “Xăm ba vòng tơ hồng.”

Đúng là xăm rất đau.

Hơn nữa xăm ở mắt cá chân càng đau hơn những vị trí khác một chút.

Dù Tần Mang đau đớn đến rơi nước mắt nhưng cũng chưa từng hối hận.

Ba vòng tơ hồng quấn quanh mắt cá chân thanh tú của cô gái, không phải là xiềng xích, mà là…..

Sợi tơ hồng nhân duyên mà cô thành kính cầu nguyện.

Mãi mãi không bao giờ đứt.

*

Trang viên Hoàn Hồ.

Vì hôm nay có cuộc họp riêng với bộ phận marketing nên Hạ Linh Tễ về nhà muộn 2 tiếng.

Tần Mang trước đó đã nói, phải ngay mai cô mới có thể về.

Lúc này, khi anh đẩy cửa phòng ngủ chính ra.

Ánh mắt Hạ Linh Tễ chợt lóe lên, nhìn mái tóc xoăn dài màu vàng hồng của cô gái.

Giống như lần đầu tiên họ gặp nhau.

Nó khiến anh có cảm giác như mình đã quay trở lại ngày hôm đó.

Khi đó, cô gái phản nghịch nổi loạn này không thuộc về anh.

Mà nay, cô gái mái tóc vàng hồng đang đợi anh về nhà.

Tần Mang mặc một chiếc áo hai dây màu hoa oải hương, hoa văn thêu trên áo rất tinh xảo, th@n dưới của cô là một chiếc váy vải lụa cùng màu, phía trước ngắn phía sau dài, ba vòng tơ hồng nổi bật trên mắt cá chân trắng như tuyết, giống như xiềng xích nguyên thủy nhất trong tay nữ thần.

Các đầu ngón tay trắng nõn đang nghịch cây hoa bỉ ngạn màu đen, dựa vào chiếc ghế sofa lớn bọc da màu đen.

Trong phòng chỉ có một ngọn đèn nhỏ.

Giống như chiếc váy lộng lẫy và quyến rũ kia được phủ một lớp màu sắc hoa lệ và quỷ quyệt.

Có lẽ đã nghe thấy tiếng mở cửa.

Cô gái nhấc hàng mi dày cong cong lên, đầu ngón tay vẫy vẫy cành hoa, đôi môi đỏ mọng khẽ nói: “Cành hoa bỉ ngạn này đẹp không?”

Hạ Linh Tễ đưa tay lên, mạnh mẽ cởi chiếc cà vạt đang buộc chặt trên cổ.

Động tác tùy ý, nhưng tràn đầy nét quyến rũ hoang dã và phóng khoáng.

Anh từ từ đóng cửa lại, bước vào.

Hơi cúi người, đan những ngón tay thon dài vào bàn tay mảnh khảnh đang cầm cành hoa của cô gái, rất nhẹ nhàng, không chừa bất cứ khoảng trống nào.

Sau đó, thì thầm vào tai cô: “Chỉ trong tay em, mới đẹp.”

Cành hoa bỉ ngạn màu đen cũng bị Hạ Linh Tễ thuận tay cắ m vào chiếc bình sứ cổ màu hồng tinh xảo ở cuối giường, giọng trầm khàn nói—

“Hoa thì nên được cắm ở trong bình hoa.”

Hạ Linh Tễ nói được làm được.

Để “cành hoa bỉ ngạn” được c ắm vào “chiếc bình sứ màu hồng” tinh xảo, cao quý nhất trên thế giới.      Dữ chưa =))))))

Nửa đêm.

Tần Mang ngủ rất sâu, không hề phát hiện ra Hạ Linh Tễ đã ngồi lên, nhìn vào hình xăm ba vòng tơ hồng trên mắt cá chân trắng nõn của cô một lúc lâu.

Thậm chí còn bôi một lớp thuốc mỡ mỏng lên đó.

Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn tường, ánh mắt Hạ Linh Tễ dừng lại trên những mảng da đỏ hồng quanh hình xăm.

Đôi mắt màu xanh xám nổi lên những gợn sóng.

…….

Trong lòng Tần Mang vẫn nhớ thương chuyện này.

Gần sáng cô thức dậy một lần nữa.

Cô đã sớm quên mất cơn đau ở mắt cá chân, vậy nên không để ý mình đã được bôi thuốc, tìm điện thoại, cùng với bức ảnh lần trước cô chụp Hạ Linh Tễ ở khách sạn, lúc đó anh đang nghịch bông hoa bỉ ngạn được cắm trong bình hoa trước cửa sổ lồi.

Lúc thông tháo chương trình thực tế, Hạ Linh Tễ đăng hai bài.

Cô cũng đăng hai bài.

Rất công bằng.

Tần Mang hài lòng mà bấm đăng.

Sau đó lại một lần nữa chen vào trong lòng Hạ Linh Tễ.

Người có thể chất bếp lò nhỏ như cô, cần một người chồng có thể chất tảng băng như anh, để có thể ôm cô vào lòng ngủ một cách thoải mái!

Đôi mắt ngấn nước hơi hé mở, Tần Mang hôn lên đường cong xương quai hàm tinh xảo của người đàn ông.

Giây tiếp theo.

Dù nửa ngủ nửa tỉnh nhưng Hạ Linh Tễ vẫn theo thói quen cũ mà ôm chặt cô vào lòng, điều chỉnh tư thế thoải mái nhất rồi hôn nhẹ lên chóp mũi cô. (Huhuhu soft qué!!!)

*

Sáng sớm, là thời điểm cộng đồng mạng lao đao nhất.

Tần Mang đột nhiên đăng một bài weibo, khiến mọi người chợt tỉnh cả ngủ.

Tần Mang V: [Trong mắt người khác, anh ấy là một tảng băng cấm dục, vĩnh viễn không tan chảy; Nhưng trong mắt tôi, anh ấy như mặt trời chói sáng, không bao giờ lụi tàn.] (Tính ra 3 cái văn án đều ở phiên ngoại hết =)))))

Trên bức ảnh.

Hạ Linh Tễ đang mặc một chiếc áo ngủ dài bằng lụa màu tối, không phải là dáng vẻ không chút cẩu thả, lãnh đạm như tảng băng lạnh lùng cấm dục thường ngày, mà lại là dáng vẻ lười biếng, gợi cảm đầy hoang dã.

Bên ngoài cửa sổ kính bên cạnh anh là một thành phố hoa lệ đầy màu sắc, tràn ngập ánh đèn neon trong đêm tối, mà người đàn ông với khuôn mặt tao nhã kiêu ngạo trời sinh đang đùa nghịch với cây hoa bỉ ngạn màu đen đầy huyền bí và quỷ quyệt đang được cắm trong chiếc bình hoa cổ lộng lẫy và cao quý.

Cái gì mà vị thần cao cao tại thượng, không dính khỏi lửa phàm tục, không dính tình ái hồng trần cơ chứ.

Rõ ràng đây là bông hoa quyến rũ, gợi cảm nhất trên tảng băng, dưới ánh mặt trời rực rỡ mà.

————————

Tác giả có lời muốn nói:

Vị thần trước giờ đều không rủ lòng thương xót hồng trần, anh ấy chỉ khát khao sự rủ lòng thương của ánh sáng.
Bình Luận (0)
Comment