Công Lược Nam Phụ

Chương 384

Edit: Nhật

Beta: Aya Shinta

Cô ấy trực tiếp xoay người bước đi...

Lúc này Lăng Vu Đề mới thấy rõ dáng vẻ của Hướng Phỉ Phỉ, diện mạo của Hướng Phỉ Phỉ ở trong cuộc sống thực cùng lắm cũng chỉ tính là giai nhân thanh tú.

Quân Lăng Đại Lục không có người xấu xí, trừ phi trong cuộc sống thực bạn xấu đến nỗi không thể gặp ai!

Sau khi được làm đẹp, diện mạo đã khiến người ta thấy kinh diễm.

Nhân vật trong game của Hướng Dương Phỉ Phỉ là một pháp sư nhân tộc, tóc đen dài chạm mông, thoạt nhìn đặc biệt phóng khoáng. Hơn nữa do năng lực của cô ấy không yếu, trong game cũng không thiếu người theo đuổi.

Có điều trong khoảng thời gian gần đây, mấy người theo đuổi kia vì Thẩm Thanh Ngọc, người nào kẻ nấy đều trở nên dè dặt.

Chỉ vì Thẩm Thanh Ngọc ở trong kênh thế giới rằng muốn cưới Hướng Dương Phỉ Phỉ, nếu như ai dám có ý đồ với Hướng Dương Phỉ Phỉ, anh sẽ tàn sát kẻ đó!

Uy hiếp khủng bố thế kia, bọn họ sợ chứ!

Vất vả lắm mới tìm được mà người lại đi, sao Thẩm Thanh Ngọc có thể để cô ấy đi dễ dàng như thế được!

Nhưng mà lúc Thẩm Thanh Ngọc muốn cản Hướng Phỉ Phỉ, một sát thủ mặc áo đen tay cầm song đao trực tiếp tập kích Thẩm Thanh Ngọc--

Nhưng mà sát thủ đó không có ý định đả thương Thẩm Thanh Ngọc, chỉ là muốn kéo anh cách xa Hướng Phỉ Phỉ mà thôi.

Để tránh sát thủ tập kích, Thẩm Thanh Ngọc bay ra sau một khoảng cách nhất định rồi mới dừng lại.

Anh rất tức giận trừng mắt nhìn sát thủ đó:"Không Có Tiếng Tăm! Anh làm gì thế hả?"

Không Có Tiếng Tăm - Cố Mặc thu đao về, anh đứng cạnh Hướng Phỉ Phỉ, lấy thái độ của người bảo vệ mà nói: "Không được quấn lấy cô ấy." Giọng điệu của anh rất lạnh nhạt, câu cú rất ngắn gọn, vừa nghe đã biết bình thường anh ta là người trầm lặng ít nói.

Lúc này Lăng Vu Đề ngồi xếp bằng bên bãi cỏ cạnh con sông nhỏ, cách ba người kia không xa. Nhưng cả ba người họ, không một ai chú ý đến cô.

Lăng Vu Đề lấy tay chống cằm như là đang xem kịch vậy.

Lúc này nam nữ chính đều có thiện cảm với đối phương, vì vậy mới nãy Thẩm Thanh Ngọc quấn lấy Hướng Phỉ Phỉ thì theo cốt truyện, hẳn là Hướng Phỉ Phỉ gọi Cố Mặc tới qua kênh trò chuyện riêng!

Chà chà~ tiếp theo đó, ắt hẳn là hai đại thần muốn quyết đấu rồi!

Lăng Vu Đề còn đang do dự coi cô có cần chạy lại xem không, Thẩm Thanh Ngọc ở bên đó sắp nổi điên rồi!

Anh nhảy dựng lên chỉ vào Cố Mặc: "Không Có Tiếng Tăm, dựa vào đâu mà tôi phải nghe lời anh! Anh cho rằng anh là ai?"

Cố Mặc nhếch môi nhìn Thẩm Thanh Ngọc, không trả lời, giống như đang nhìn con khỉ làm trò.

Điều này hoàn toàn khiến Thẩm Thanh Ngọc nổi điên lên, anh trực tiếp rút vũ khí ra, tạo một ngọn lửa công kích về phía Cố Mặc--

Cố Mặc phản ứng cũng rất nhanh, vì để phòng ngộ thương Hướng Phỉ Phỉ, anh còn đặc biệt ôm Hướng Phỉ Phỉ đi đến một chỗ an toàn, sau đó mới quay lại đánh nhau với Thẩm Thanh Ngọc.

Mà chỗ Hướng Phỉ Phỉ đứng chính là ở bên cạnh Lăng Vu Đề.

Lúc bấy giờ Hướng Phỉ Phỉ mới để ý thấy Lăng Vu Đề đang ngồi xếp bằng dưới đất.

Lăng Vu Đề là một đại thần không ganh đua với đời, vì thế trừ phi cô nói tên mình ra, bằng không có rất ít người có thể nhìn một cái là nhận ra cô.

Hướng Phỉ Phỉ rất lễ phép mỉm cười rồi chào hỏi Lăng Vu Đề: "Chào cô."

Do cô đang đứng, còn Lăng Vu Đề thì ngồi nên khoảng cách quá xa. Lăng Vu Đề lười ngẩng đầu, vì vậy chỉ lạnh nhạt ừ một tiếng, không nhìn Hướng Phỉ Phỉ lấy một cái.

Người khác thờ ơ, Hướng Phỉ Phỉ cũng sẽ không tự kiếm chuyện mất mặt. Cô ấy sờ mũi, đặt ánh mắt lên người Cố Mặc.

Lăng Vu Đề vẫn luôn quan sát Thẩm Thanh Ngọc, cái tên gọi này lạnh lùng thật đấy! ID trò chơi chính là Thanh Tuyệt Công Tử, vậy cũng nên là một người chơi phóng khoáng tự nhiên chứ?

Nhưng Thẩm Thanh Ngọc này lại là một tên nóng tính dễ tức giận, hơn nữa còn cực kì kiêu ngạo, cực kì tự luyến!

Chậc chậc~ đây vẫn là lần đầu tiên cô gặp được nam phụ có tính cách như vậy.

Còn việc công lược anh ta thế nào, Lăng Vu Đề thật là có chút đau đầu!

Bên kia, Cố Mặc và Thẩm Thanh Ngọc đã hẹn một tiếng sau tới sân quyết đấu!

Ai thua, cách xa Hướng Dương Phỉ Phỉ một chút!

Thẩm Thanh Ngọc vẫn rất có tự tin về khả năng đánh thắng Cố Mặc. Vì vậy căn bản không có do dự mà gật đầu đồng ý!

Sau đó... Cố Mặc dẫn Hướng Phỉ Phỉ rời đi.

Tốc độ quá nhanh, Thẩm Thanh Ngọc chưa kịp đuổi theo!

Mắt nhìn một đen một xanh đã đi mất dạng, Thẩm Thanh Ngọc chỉ có thể đứng tại chỗ nổi điên.

Sau khi đứng tại chỗ gãi đầu một trận, Thẩm Thanh Ngọc mới nhìn thấy Lăng Vu Đề đang ngồi trên đất luôn nhìn anh chằm chằm.

Đưa tay vuốt lại tóc theo bản năng, sau đó nhấc chân đi về phía Lăng Vu Đề.

Lăng Vu Đề ngồi xếp bằng, anh thì ngồi xổm đối diện nhìn cô: "Cô... Là Lăng Gia Vu Đề kia?"

Thấy Thẩm Thanh Ngọc có thể nhận ra mình, Lăng Vu Đề cũng không thấy ngoài ý muốn.

Vì sao nguyên thân lại yêu thầm nam phụ, còn không phải là vì đã từng có lần nào đó, Thẩm Thanh Ngọc đánh quái tình cờ gặp nguyên thân.

Lúc đó Thẩm Thanh Ngọc chỉ còn chút máu nữa là chết, là nguyên thân cho anh mấy bình máu, còn giúp anh đánh chết đại boss!

Bởi vì thích cho nên trong danh sách bạn tốt của Lăng Vu Đề chỉ có mỗi Thanh Tuyệt Công Tử.

Lăng Vu Đề nhếch miệng cười nhạt với anh: "Là tôi."

Thẩm Thanh Ngọc hơi hiếu kì nhìn Lăng Vu Đề: "Cô ở đây làm gì?" May là trí nhớ anh tốt, bằng không cũng không nhớ ra đây là đại thần đã giúp anh vào bốn tháng trước.

"Xem anh với Không Có Tiếng Tăm đánh nhau."

"Vì thế cô ngồi ở chỗ này xem?"

Lăng Vu Đề gật đầu, không có mở miệng.

Nhớ đến giao kèo với Cố Mặc vẫn còn cách một khoảng thời gian, Thẩm Thanh Ngọc dứt khoát ngồi xếp bằng bên cạnh rồi nhìn cô: "Cô sẽ tới buổi họp mặt ngày mai chứ?"

"Ừ." Nguyên thân không đi, nhưng cô nhất định phải đi!

Không muốn người khác nhìn thấy cô khập khiễng, vậy thì ngồi xe lăn! Dù sao mỗi ngày đều ngồi xe lăn, cô không cảm thấy tàn tật có cái gì để phải tự ti.

Thẩm Thanh Ngọc đột nhiên kề sát mặt Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề theo phản xạ tự nhiên ngả người ra sau: "Anh muốn làm gì?"

"Nhìn cô đó! Cô luôn ít nói như vậy sao? Thế sao cô không hỏi tôi có đi đến buổi họp mặt người chơi hay không?"

Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy Lăng Gia Vu Đề này với Không Có Tiếng Tăm rất giống nhau. Nhưng cũng không giống lắm!

Khí chất của hai người không giống nhưng tính cách rất giống, đều là người không thích rêu rao, cũng đều là người kiệm lời ít nói.

Nhưng Thẩm Thanh Ngọc thấy rằng, Lăng Vu Đề nhìn hợp mắt hơn tên Không Có Tiếng Tăm kia!

"Ừ, anh đi không?" Không thể nói quá nhiều, cô cũng nghẹn đến phát hoảng rồi đấy!

Nhưng mà nguyên thân chính là người ít nói như vậy, không thể lập tức thay đổi được!

"Ừ. Tôi tất nhiên sẽ đi! Tôi đã mua xong vé máy bay về nước rồi!" Thẩm Thanh Ngọc trả lời.

"Ờ."

Vốn dĩ cho rằng Thẩm Thanh Ngọc sẽ cảm thấy cô nhàm chán mà bỏ đi, ai biết được Thẩm Thanh Ngọc lại không đi.

Không chỉ cộng thêm điểm hảo cảm cho cô, mà còn mời cô cùng tham gia vào đội làm nhiệm vụ nữa!

Có thể có cơ hội tiếp xúc với Thẩm Thanh Ngọc, đương nhiên Lăng Vu Đề cầu còn không kịp nữa là!

Nhưng lúc Lăng Vu Đề định gật đầu, Thẩm Thanh Ngọc lại ngừng một lát, sau đó cực kì áy náy nhìn Lăng Vu Đề: "Có chút chuyện, tôi offline trước, lần sau lại cùng cô làm nhiệm vụ ha!"

"Được." Lăng Vu Đề gật đầu, vẫn lạnh nhạt nói một chữ như cũ.
Bình Luận (0)
Comment