Chỉ là chuyện này làm sao có thể không truyền đến tai của Hiên Viên Cảnh Hoằng. Thanh lâu vốn là nơi thị phi, có rất nhiều người không vừa mắt đối với Lan Cơ, thêm mắm dặm muối bàn tán, không quản thật giả, truyền bá ra ngoài.
Cho nên đến thời điểm Hiên Viên Cảnh Hoằng nhìn thấy một thân hình nhỏ gầy, diện mạo na ná giống với Lý Tử Văn ở bên trong phòng của Lan Cơ, hơn nữa còn ở nơi đó cả ngày, Hiên Viên Cảnh Hoằng không cấm được sinh khí, trong ngực như có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Chờ đến khi hắn phản ứng lại, hắn mới kinh ngạc phát hiện ra chính mình đang phẫn nộ, lòng bàn tay không cấm được toát mồ hôi lạnh, một loại cảm giác mất khống chế làm cho hắn cảm thấy thập phần sợ hãi.
“Mau tra cho ta, nam nhân hôm nay ở trong phòng của Lan Cơ là ai?” Hắn bình tĩnh ra lệnh cho ám vệ, thân là Vương gia làm sao không có đặc quyền này.
Thực mau, ám vệ liền báo cho hắn một tin giật mình, nam nhân ở trong phòng của Lan Cơ chính là vị Vương phi tương lai của hắn, Lý Tử Toàn.
Hiên Viên Cảnh Hoằng nhíu nhíu mày, cảm thấy chuyện này có chút quỷ dị, Lý Tử Toàn thân là thiên kim tiểu thư, như thế nào lại giả trang nam nhân đi đến thanh lâu, như thế này còn ra cái thể thống gì?.
Nhưng mà, Lan Cơ cùng với nàng ta ở trong phòng cả ngày, không biết đã nói với nhau những gì?
Hiên Viên Cảnh Hoằng không tin quan hệ giữa nàng ta và Lan Cơ chỉ là hảo hảo tỷ muội, hắn là người hoàng thất, từ nhỏ tới lớn chứng kiến không ít cảnh nữ nhân lừa gạt, ra tay tàn độc đối với những người khác.
Cho nên hắn hoài nghi, Lý Tử Toàn là muốn gây phiền toái hoặc là cảnh cáo Lan Cơ.
Buổi tối, Hiên Viên Cảnh Hoằng lại đi đến Túy Mộng Các, Lan Cơ đã tắm rửa sạch sẽ, một khắc nhìn thấy Hiên Viên Cảnh Hoằng, liền lập tức trở nên vui mừng hớn hở đi đến bên cạnh hắn.
Hiên Viên Cảnh Hoằng từ trên mặt nàng không nhìn ra cái gì, hắn cho rằng mấy ngày nay Lan Cơ vẫn luôn quấn lấy hắn là bởi vì hắn sắp lập thê, cho nên nàng mới câu dẫn hắn, muốn ôm chặt đùi của hắn.
Đối với hành động chủ động của mỹ nhân, thân là nam nhân thì làm sao có thể cự tuyệt được?
“Nghe nói hôm nay nàng cùng với người khác cùng nhau ở trong phòng ngây người cả ngày?” Hắn đánh đòn phủ đầu đặt ra câu hỏi, thanh âm tựa như không để ý, giống như đang vu vơ hỏi một chút chuyện vụn vặt.
“Dạ, vị công tử kia thật thú vị, nếu Vương gia nhìn thấy hắn, nhất định ngài cũng sẽ thích hắn” Lan Cơ tươi cười điềm mỹ, Lý Tử Toàn thân là người xuyên không, đối với thế nhân cổ đại lạc hậu tự nhiên rất thú vị, mà cũng vì sự thú vị này mà sau khi tổ chức hôn sự, Hiên Viên Cảnh Hoằng mới dần dần thích Lý Tử Toàn.
Hiên Viên Cảnh Hoằng nằm nghiêng người trên giường, hai mắt nheo lại: “Thú vị? Bổn vương không thích nam nhân, Bổn vương thích…..giống như nàng, tuyệt sắc giai nhân…….”.
Hắn dùng một tay kéo Lan Cơ vào lòng, hai cánh tay cường tráng ôm chặt lấy nàng, đầu cúi xuống kề sát vào cổ nàng nói ra những lời đường mật, hơi thở nóng rực không ngừng phun ra, làm cho một mảnh tuyết trắng trên cổ nhiễm hồng.
Hơi thở nóng rực của nam nhân bao vây lấy cổ của Lan Cơ, làm cho nàng cảm thấy cả người mềm nhũn, bụng nhỏ một trận bủn rủn, nghĩ đến cảnh Hiên Viên Cảnh Hoằng thô bạo tùy ý thọc vào rút ra, nơi nào đó ở giữa hai chân không ngừng chảy ra mật dịch.
“Vương gia……” Nàng kẹp chặt hai chân, thanh âm kiều mị mềm mại, ánh mắt ma mị phủ kín hơi nước, khuôn mặt ửng hồng một mảnh.
Thấy nàng lộ ra thần sắc mê người, Hiên Viên Cảnh Hoằng làm sao lại không rõ sự mẫn cảm của nàng?
Một tay thâm nhập vào váy của nàng, tách hai chân đang kẹp chặt ra, không chút do dự chạm vào đũng quần ướt át, ngón tay đột nhiên ấn vào nơi riêng tư của Lan Cơ, mạnh mẽ nghiền nát.
Hắn khẽ cười ra tiếng: “Như vậy liền ướt? Chính là Bổn vương còn chưa có làm gì, ban ngày Lý công tử không thỏa mãn được nàng?”
“……Vương gia, Lan Cơ cùng Lý công tử….cũng không có…..a……” Nàng sắc mặt ửng hồng kiều diễm giải thích, nơi riêng tư lại bị ngón tay dâm loạn của hắn đùa bỡn, làm cho nàng nói chuyện bị đứt quãng, Lan Cơ chủ động ưỡn ngực cọ xát lồng ngực cứng rắn của Hiên Viên Cảnh Hoằng, thẳng đến khi hai tiểu anh đào bị quần áo cọ xát mà gắng gượng nở rộ.
“Roạt” một tiếng, quần trong cùng váy ngoài theo động tác của Hiên Viên Cảnh Hoằng mà bị xé rách, ngón tay hắn tùy ý đùa bỡn hoa huy*t ướt át, ngón tay trỏ đột nhiên đâm vào cửa huyệt chật hẹp phấn nộn, chậm rãi ra vào bên trong u kính, hắn cười nhẹ nói: “Trai đơn gái chiếc ở cùng một phòng ngây người cả ngày, hắn không đem quần áo trên người nàng xé rách, hung hăng thao loạn nàng sao?”
“Ách a…..Vương gia, người phải tin tưởng Lan Cơ……Lý công tử…..Là quân tử……Hắn chưa từng có những hành động cử chỉ vô lễ với Lan Cơ……A….. Vương gia, nhẹ một chút……..” Nơi sâu nhất bên trong u kính dâng lên một cỗ khoái cảm ngứa ngáy khó chịu, mật dịch trong suốt vẫn luôn theo ngón tay của Hiên Viên Cảnh Hoằng mà chảy ra bên ngoài, làm ướt một mảnh váy còn ở dưới mông. Hiên Viên Cảnh Hoằng lại không hề đáp ứng yêu cầu của nàng, gia tăng tốc độ càn quấy, làm loạn bên trong tiểu huyệt, tiếng nước nhóp nhép không ngừng truyền đến bên tai Lan Cơ kết hợp cùng với hương vị ngọt ngấy của tình dục làm cho căn phòng trở nên dâm mĩ.
Lan Cơ trên người quần áo không chỉnh tề nằm trong lòng của Hiên Viên Cảnh Hoằng, váy dài bị xé rách lộ ra hai chân thon dài trắng nõn trơn mịn, nơi riêng tư cấm địa lại bị một ngón tay của nam nhân đùa bỡn, thọc vào rút ra.
“Ân, hừ, quân tử? Cho nên nàng mới không được thỏa mãn?” Hiên Viên Cảnh Hoằng cười như không cười, từ những lời nói của Lan Cơ, dường như nàng còn chưa phát hiện ra, ngày hôm nay, người cùng nàng ngây người cả ngày ở trong phòng là nữ tử giả nam tử, nhưng mà nghĩ đến cảnh nàng cùng với một nam nhân xa lạ tiếp xúc thân mật, hắn cảm thấy cả người vô cùng khó chịu, giống như bị mắc xương cá ở cổ họng.
“Vương gia…… Lan Cơ không có….” Đột nhiên bị đổ oan, Lan Cơ cảm thấy ủy khuất không thôi, nàng biết đây đều là Hiên Viên Cảnh Hoằng cố ý, cố ý nhục nhã nàng, nhưng mà cũng không sao, nàng phải hảo hảo phối hợp với hắn.
“Không có? Mới bị nam nhân thoáng chạm qua, tiểu huyệt liền ướt lợi hại như vậy, ngày thường câu dẫn không ít nam nhân còn chưa đủ sao? Tựa như Bộ Binh Thượng Thư mới nhậm chức, tựa như Tân Khoa Trạng Nguyên…..Còn có cái hảo hảo nhi tử của đương triều Lý Thừa Tướng, cũng bị nàng mê hoặc, thích uống trà không thích ăn cơm” Hiên Viên Cảnh Hoằng càng nói càng bốc hỏa, hắn không thể khống chế được lửa giận trong lồng ngực, trên tay lại càng ra sức thô bạo, trực tiếp dùng ba ngón tay hung hăng đâm vào tiểu huyệt, sau đó mạnh mẽ thọc vào rút ra.
Lan Cơ bị động tác thô bạo của hắn làm cho d*m thủy giàn giụa, không ngừng rên rỉ, ánh mắt mơ hồ nhìn đôi con ngươi lạnh lùng, tàn bạo của Hiên Viên Cảnh Hoằng, nàng kiều suyễn rên rỉ, vì chính mình mà biện giải: “Ô a…. Lan Cơ….Chỉ yêu Vương gia…..A……”
Đừng cho rằng Hiên Viên Cảnh Hoằng là người phong lưu, ăn chơi trác táng mà không làm chính sự, trên thực tế, năm hắn mười lăm tuổi đã bắt đầu ra chiến trường đánh giặc, nghe nói hắn thiên phú dị bẩm, tuổi còn nhỏ mà đã dụng binh như thần, tiên hoàng khi còn sống vô cùng ưu ái hắn, năm mười sáu tuổi hắn được đặc cách phong làm Cảnh Vương.
Ngôi vị hoàng đề vốn sẽ dành cho hắn, thế nhưng năm hắn mười tám tuổi, tiên hoàng bỗng nhiên băng hà, bởi vì trước khi băng hà, tiên hoàng vẫn chưa lập Thái tử mà khi đó Hiên Viên Cảnh Hoằng lại đang trấn giữ ở biên quan xa xôi, cho nên Hoàng Đế đương triều mới có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế bỏ trống này.
Cũng may mà năm đó, Hiên Viên Cảnh Hoằng còn quá trẻ, bị thu giữ binh quyền nhưng cũng không có ý định tạo phản, nhàn hạ làm một cái Vương gia.
Thậm chí vì để qua mắt Thánh Thượng mà bắt đầu trầm mê vào tửu sắc, năm hắn hai mươi tuổi, toàn bộ góc gách trong kinh thành đều đồn đãi Cảnh Vương là cái phong lưu, hoa tâm, mà bút tích này cũng không thiếu một phần của đương kim Thánh Thượng.