Công Lược Tính Phúc

Chương 118

Editor: Ly Ca

(tieumanthau67)

Sáng sớm, ánh nắng ấm áp xuyên qua khung cửa sổ, chiếu rọi khắp căn phòng. Trên chiếc giường kingsize không một bóng người, bên cạnh giường bày một mô hình trò chơi hình nhân.

Hứa Khanh Điềm mở cửa khoang mô hình, thân hình mềm mại, sắc mặt ửng đỏ từ bên trong bước ra.

Cô kiều suyễn thở phì phò ngã vào giường, váy ngủ trắng tinh hơi vén lên cao, để lộ ra quần lót ren đã sớm ướt đẫm.

Nhiệm vụ lần này cũng thật hố cha, nguyên chủ ở trong trường đại học chính là hoa hậu giảng đường, bề ngoài thanh thuần mỹ lệ, gia cảnh ưu việt, chính là cố tình yêu một người chơi game online thực tế ảo.

Cho nên nhiệm vụ lần này của cô chính là công lược người chơi kia, hơn thế nữa không chỉ là công lược trong trò chơi mà còn phải công lược cả người chơi ở bên ngoài đời thực.

Nhưng mà cô căn bản không biết đối phương là ai.

Cũng may hệ thống không đến mức nhẫn tâm, không phải là không cho cô một chút manh mối, mục tiêu công lược lần này ở ngay trong trường đại học của nguyên chủ, nhưng mà thân phận lại không rõ ràng, có lẽ là lão sư, có lẽ là giáo thụ, cũng có lẽ là nam sinh đồng học, bảo khiết công...

Nhưng mà lại nghĩ đến trình độ hút tiền như hút máu cùng với tính chất đặc thù của game online thực tế ảo. Hứa Khanh Điềm liền loại bỏ điều kiện nam sinh. Điều cô lo lắng nhất chính là nhỡ may đối phương đã có gia đình hoặc có con thì cô biết phải làm sao? Chẳng lẽ cô sẽ phải đi làm tiểu tam?

Bất quá tình trạng hiện tại không cho phép cô nghĩ nhiều, trước hết vẫn phải tìm được đối tượng rồi mới tính tiếp. Trong trường đại học có quá nhiều người, cô lại không xác định được đối phương là ai, cho nên cũng không thể đi hỏi từng người rằng họ có chơi game võng du này không.

Nguyên nhân rất đơn giản bởi vì game online thực tế ảo này là game tình ái, ở trong game, người chơi có thể thử nghiệm các loại phó bản, các loại cảnh tình, các loại nhiệm vụ tình ái.

Ngay cả đối tượng bạch bạch cũng do chính mình lựa chọn.

Game này thực đặc biệt, sở dĩ Hứa Khanh Điềm chơi game này đơn giản là bởi vì ở đời thực cô không dám phóng đãng như vậy, mà ở bên trong trò chơi lại có thể thể nghiệm được cảm giác tình cảm mãnh liệt, kịch liệt hoan ái.

Thậm chí cô còn yêu luôn cả đối tượng bạch bạch bạch của mình.

Hiện tại xem ra, cô muốn công lược đối phương chỉ có thể ở trong trò chơi cùng đối phương quan hệ thật tốt.

Nhưng mà những người chơi game này đều rất cảnh giác, không dễ tiết lộ thông tin cá nhân của bản thân, dù sao thì game này cũng rất nhạy cảm a.

Ở bên trong trò chơi đêm đêm cô đều cùng đối phương làm tình nhưng mà lại không biết thân phận thật của đối phương là ai.

Tên nhân vật của Hứa Khanh Điềm là Điềm Mật Dụ Hoặc, tuy không sáng ý nhưng cũng đủ rõ ràng, dung mạo ở bên trong game cũng tương đối giống với bên ngoài đời thực, khoảng 50%, chỉ là màu tóc, màu da, mắt, ngũ quan có chút khác nhưng mà dáng người thì lại giống hệt, so với bên ngoài đời thực giống nhau như đúc

Mà người cô muốn công lược, tên nhân vật ở trong trò chơi là Nhất Dạ Kích Tình, đồng dạng như cô, cũng không sáng ý nhưng cũng không phải là không phù hợp. Bởi vì ở bên trong trò chơi, hắn không ngừng cùng Hứa Khanh Điềm nhất dạ kích tình, hơn thế nữa còn là một tháng.

Tướng mạo của hắn ở bên trong trò chơi là một soái ca con lai, Hứa Khanh Điềm cảm thấy đây không phải là dung mạo thật sự của hắn, hơn thế nữa, hắn tuy rằng lãnh đạm nhưng đối với tình ái lại vô cùng cởi mở, cực kỳ mâu thuẫn.

Vừa đến tối, hắn lại đúng giờ online, cùng Hứa Khanh Điềm làm nhiệm vụ tình ái, nhưng cũng có đôi khi sẽ đơn độc làm nhiệm vụ tự do.

Ở thế giới này, Hứa Khanh Điềm dùng một chút tiểu thủ đoạn, nhờ hệ thống hỗ trợ đem thiên cung thập phẩm, hoạt sắc thiên hương vào trong trò chơi, đồng thời cũng học các kỹ năng tình ái đặc biệt, nếu không thì làm sao có thể làm cho đối phương CHIẾU CỐ cô trong vòng một tháng.

Hứa Khanh Điềm rời giường,  tắm rửa sạch sẽ, ở trong trò chơi sinh ra phản ứng sinh lý bình thường cho nên ngoài đời thực cũng thế, hôm nay cô còn có khóa học, vì thế nên không thể trầm mê không đi.

Thu thập sạch sẽ xong, Hứa Khanh Điềm thay một bộ váy trắng tinh, mái tóc đen dài xõa trên vai, toán loạn trên nền váy trắng, hắc bạch tượng phản, phá lệ chói mắt.

Ngũ quan thanh lệ, tinh xảo, hai mắt to tròn long lanh, mày đẹp không đậm không nhạt vừa đủ, đôi môi anh đào nhỏ nhắn căng mọng như thạch trái cây làm người ta muốn cắn một ngụm.

Khí chất thanh thuần phiêu dật, hai chân thon dài tinh tế ẩn giấu ở trong làn váy trắng tinh, eo nhỏ thon gọn một tay là có thể ôm hết, trước ngực hai luồng bồng đào no đủ, đẫy đà, cổ váy hình chữ V để lộ ra xương quai xanh tinh xảo hoàn mỹ cùng chiếc cổ trắng ngần ưu nhã như thiên nga.

Dưới chân là một đôi giày cao gót thiển sắc, vì cô không mặc quần tất cùng xỏ tất da chân nên chân ngọc hoàn mỹ loã lồ, đầu ngón chân mềm mại, nhẵn nhụi. Trên ngón chân hồng phấn không hề phủ thêm một lớp gì, trên tay cũng không có đeo trang sức.

Bởi vì gia cảnh ưu việt nên Hứa Khanh Điềm cũng không cần ở lại ký túc xá, mà thuê một căn hộ chung cư ở phụ cận trường. Hơn thế nữa lại ở một mình, tính riêng tư tương đối cao.

Khu chung cư cô ở rất gần trường, chỉ đi đường năm sáu phút là tới vì vậy một đường tới trường không biết hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt của nam nhân.

Trường đại học rất rộng, cô phải đi mất hơn hai mươi phút mới có thể đến được phòng học của khoa ngoại ngữ.

Đại khái còn mười phút nữa mới đến giờ vào lớp bỗng nhiên có một nam nhân bộ dáng tình anh lại gần, Hứa Khanh Điềm đau đầu dừng bước chân.

‘‘Khanh Khanh, lát nữa tan học cùng nhau đi ăn cơm đi.’’ Nam nhân kia tiến lại gần cô, trực tiếp nói ra lời mời, kia ngoại hình anh tuấn tiêu sái làm cho không ít nữ sinh đi ngang qua ngước mắt nhìn.

Hứa Khanh Điềm nhíu nhíu mày đẹp, thực uyển chuyển cự tuyệt:‘‘Giữa trưa, em có việc bận rồi...’’

Nam nhân kia không ai khác chính là Vệ Thần, là bằng hữu của anh trai Hứa Khanh Điềm. Trong kỳ nghỉ đông lần trước, vị gia hỏa này đến nhà tìm anh trai, kết quả trong lúc vô tình nhìn thấy Hứa Khanh Điềm từ đó về sau liền thường xuyên xuất hiện trước mặt Hứa Khanh Điềm.

Bởi vì hiệu trưởng này là người Vệ gia, cho nên hắn có thể đi lại tự do trong trường mà không bị ai ngăn cản. Cho dù Hứa Khanh Điềm đã uyển chuyển mờ ám cự tuyệt  thế nhưng hắn cũng coi như không nhìn thấy, mỗi khi rảnh rỗi lại tới trường tìm cô.

Làm cho Hứa Khanh Điềm mỗi khi có khóa mới dám đến trường, thời gian còn lại đều ở nhà cho nên căn bản không có cơ hội tìm kiếm mục tiêu công lược.

Vệ Thần tựa như không nghe ra lời cự tuyệt của cô lông mày hơi nhíu lại:‘‘ Có việc cũng không sao, dù sao thì vẫn phải ăn cơm.’’

Hứa Khanh Điềm có khổ mà không nói nên lời, vị gia hỏa này càng ngày càng khó đối phó, chỉ có thể căng da đầu nói:‘‘ Em đã có hẹn với đồng học.’’

‘‘Nam đồng học hay là nữ đồng học?’’ Vệ Thần nhíu mày lại.

‘‘ Đều có...cái kia, Vệ đại ca em còn phải đi học, em đi trước đây.’’ Hứa Khanh Điềm cũng không muốn kỳ kèo cùng với hắn, cất bước vội vàng rời đi, ai bảo vị gia hỏa này không phải mục tiêu công lược của cô cô, cho nên cô mới không thèm lẵng phí thời gian cho hắn.

Không nghĩ tới cuộc đối thoại ngắn ngủi của hai người lại nhận được không ít ánh mắt tò mò của người qua đường.

P/s: Đừng quên Vote cho chương này nhá!!
Bình Luận (0)
Comment