Công Lược Tính Phúc

Chương 123

Edit: Phương Phương

Beta: Chu Hựu Tịnh

Chuyện xảy ra trong thư viện đã làm cho Hứa Khanh Điềm cả buổi tối đều không chơi game.

Tớ đéo vui khi bị re-up:-), các bạn đọc ở mấy chỗ khác thì cắm đầu zô lỗ đ*t mà sống nha:))

Nếu Diệp Tiêu Nhiên đúng là Nhất Dạ Kích Tình, hắn rất có thể đã nhận ra cô, nên mới làm những chuyện này với cô. Nhưng nếu hắn không phải, thì chính là kẻ có tâm lý biến thái, sắc lang, lưu manh...

Vì hôm sau không có tiết học, cho nên Hứa Khanh Điềm ngủ một giấc đến muộn mới dậy.

Cô mới vừa đánh răng, rửa mặt xong, chuông cửa bỗng nhiên vang lên, quan trọng là người đó nhấn chuông vô cùng gấp gáp.

Hứa Khanh Điềm có chút khó hiểu. Ai có thể đến giờ này? Người biết nơi cô ở đã ít lại càng ít, ngoại trừ người nhà cô thì chỉ có một hai hay hai người quen mà thôi

Xuyên qua mắt mèo, cô thấy được Vệ Thần.

Cô không khỏi nhức đầu, chuông của không ngừng vang lên. Âm thanh chói tai khiến Hứa Khanh Điềm có chút phiền muộn. Cô dứt khoát mở cửa.

Cố gắng nhìn Vệ Thần đứng ở cửa, nói: "Vệ ca.... Sao anh lại tới đây?"

"Ngày hôm qua người đàn ông ôm em lên xe có quan hệ gì với em?" Vệ Thần trực tiếp đẩy cửa nhà cô ra rồi đi vào. Hỏi vô cùng dứt khoát.

Nếu như không thấy cái vẻ mặt tái mét của hắn thì không nghĩ hắn đang bực bội.

"Không... Không có quan hệ gì cả.... Chỉ là bạn học bình thường..." Chân cô không tự chủ bước lùi về sau. Nhớ tới chuyện ngày hôm qua, có chút chột dạ mà chớp mắt một cái.

Truyện được đăng trên wattad: tieumanthau67 và app Mê đọc truyện.

"Chỉ là bạn học? Bạn học mà thân mật ôm em lên xe của hắn như vậy hả?" Vệ Thần căn bản không hề tin Hứa Khanh Điềm, trong lời nói đầy sự ghen tuông mù quáng.

"Thật sự chỉ là bạn học..." Thấy hắn hùng hổ doạ người, cô rũ mắt, ngăn chặn lửa giận bực bội trong lòng, hắn không có quan hệ gì với cô, lấy đâu ra tư cách hỏi mấy chuyện riêng tư này của cô?

Không nghĩ tới cô càng nói như vậy, Vệ Thần càng không nhịn được sự ghen ghét trong long. Hắn đột nhiên tiến lên, giơ tay một cái đã nắm được bả vai cô, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô, thanh âm trầm thấp phát ra từ kẽ răng: "Em ngủ ở nhà thằng đó đêm qua có đúng không?"

"...Anh nói linh tinh cái gì...... Buông tôi ra......" Hai vai bị kiềm chế, bả vai bị Vệ Thần làm cho có chút đau. Hứa Khanh Điềm vô cùng phẫn nộ, cật lực giãy giụa, đối phương điên cuồng trách mắng rốt cuộc cũng đã chọc giận cô.

"Em..." Ngay lúc Vệ Thần đang định nói gì đó.

Một âm thanh lạnh nhạt bỗng từ cửa truyền tới: "Cô ấy bảo anh buông ra, không nghe thấy à?"

Vệ Thần kinh ngạc, hắn buông tay ra, nhìn ra cửa, ngay tức khắc nhận người đàn ông đứng ở cửa chính là người hôm qua ôm cô, hắn phẫn nộ chất vấn Hứa Khanh Điềm: "Còn nói chỉ là bạn học? Đã tìm tới nhà của em rồi kia kìa!"

Hứa Khanh Điềm cũng vẻ mặt ngỡ ngàng, không để ý tới lời Vệ Thần, Diệp Tiêu Nhiên sao lại biết cô ở đây?

"Tôi là bạn trai của cô ấy, đương nhiên là có quyền đến đây." Diệp Tiêu Nhiên chậm rãi bước vào nhà, ánh mắt không chút nào yếu thế cùng Vệ Thần giằng co. Hắn nheo mắt, ngữ khí nhàn nhạt nói: "Còn anh, anh là cái gì của cô ấy? Có tư cách gì mà nói những lời đó với cô ấy?"

Truyện được đăng trên wattad: tieumanthau67 và app Mê đọc truyện.

Ngày hôm qua sau khi trở về, hắn lập tức tra xét tư liệu của Hứa Khanh Điềm. Phát hiện cô không có bạn trai, người đàn ông này chỉ là một trong những người theo đuổi cô. Những gì cô nói ngày hôm qua ở thư viện chỉ là dùng để ứng phó hắn... Hơn nữa hắn lại biết được, Hứa Khanh Điềm khoảng hai tháng trước từng mua một cái khoang trò chơi...

Nghĩ đến người theo đuổi cô nhiều đến mức không thể đếm được. Diệp Tiêu Nhiên trong lòng bỗng sinh ra cảm giác không vui, những người đàn ông đó tâm tư dơ bẩn đến mức nào, hắn biết vô cùng rõ.

Vệ Thần sau khi thấy Diệp Tiêu Nhiên chất vấn thì sắc mặt bỗng trở nên tái mét. Hắn cùng Hứa Khanh Điềm có quan hệ gì? Em gái của bạn? Hay là người theo đuổi cô? Nhưng bất kể là gì đều không bằng một câu bạn trai của đối phương.

Hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn Diệp Tiêu Nhiên một cái, không nói hai lời liền đạp cửa mà đi.

Hứa Khanh Điềm bị âm thanh đạp cửa đó mà hoảng sợ.

Trước mắt, trong phòng chỉ còn lại cô và Diệp Tiêu Nhiên.

Diệp Tiêu Nhiên đến gần cô, Hứa Khanh Điềm bất giác lui về sau. Khẩn trương ngẩng đầu, âm thanh không có chút sức lực mà hỏi: "Sao anh biết tôi ở nơi này?"

"Cái này không quan trọng, quan trọng là tôi giúp em đuổi hắn đi, em định cảm ơn tôi như nào đây?"

"Tôi không nhờ anh làm như vậy, anh có thể đi rồi." Bị Diệp Tiêu Nhiên áp chế như vậy khiến cô có chút bực dọc. Hứa Khanh Điềm không hề do dự hạ lệnh đuổi khách, Cô không rõ hắn có phải mục tiêu cần công lược hay không chính vì vậy cô vẫn nên suy nghĩ đến việc chuyển chỗ ở.

Truyện được đăng trên wattad: tieumanthau67 và app Mê đọc truyện.

"Đi? Nhưng tôi là bạn trai của em." Diệp Tiêu Nhiên nhân cơ hội đem cô ôm chặt trong lòng ngực, hai tay ôm chặt lấy cô.

Hứa Khanh Điềm gắt gao chống cự, phẫn nộ nói: " Tôi cũng chưa từng đồng ý điều này."

"Chờ lát nữa em sẽ thay đổi suy nghĩ thôi." Diệp Tiêu Nhiên không chút dao động, bế Hứa Khanh Điềm lên rồi đi vào phòng cô.

Cô hoàn toàn hoảng loạn, người này muốn làm cái gì? Cô hoảng loạn hét lên: "Này! Anh định làm gì! Anh không thể đi vào phòng tôi!"

Diệp Tiêu Nhiên một tay đem Hứa Khanh Điềm ném ở trên giường lớn, không chờ cô phản ứng lại liền đè lên người cô

Thời điểm này, ý đồ của hắn đã vô cùng rõ ràng rồi.

"Anh mau buông tôi ra!" Phẫn nộ cùng khủng hoảng làm Hứa Khanh Điềm mất đi lý trí, cô bắt đầu liều mạng giãy giụa.

Nhưng là nam nữ sức lực trời sinh sức lực khác biệt. Cô rất nhanh đã bị đối phương cởi đến mức trên người chỉ còn lại có một bộ nội y màu tím gợi cảm, sức lực cả người cũng không còn nhiều.

"Nếu vừa rồi tôi không tới đây, người đàn ông kia sẽ giống như tôi, làm điều này với em." Diệp Tiêu Nhiên hô hấp dồn dập nói, không chớp mắt mà thưởng thức thân thể mềm mại lỏa lồ tuyết trắng của Hứa Khanh Điềm, tầm mắt nóng rực đảo qua thân thể của cô.

"Vậy anh hiện tại làm chuyện này với tôi thì có gì khác hắn cơ chứ?" Ánh mắt phẫn nộ trừng hắn, Hứa Khanh Điềm thân thể vốn đã mẫn cảm lại bởi vì hắn nhìn cô như thế nên đã có chút phản ứng, tiểu huyệt cầm lòng không được co rút lại, một cổ nhiệt lưu trào ra.

Truyện được đăng trên wattad: tieumanthau67 và app Mê đọc truyện.

"Đương nhiên là có khác nhau rồi, tôi sẽ trước tiên là làm em cao trào, hung hăng thao em, nhưng mà thân thể em nhạy cảm như này. Cao trào dường như là một chuyện vô cùng dễ dàng." Diệp Tiêu Nhiên vùi đầu vào cổ cô thấp giọng nói, hô hấp nóng rực phun ở trên da thịt cô, nụ hôn dừng ở phía sau tai cô, một dòng điện lưu chảy qua cơ thể cô. Thân thể mẫn cảm tê dại, da thịt cũng hồng hồng lên.

Hứa Khanh Điềm bởi vì lời nói của hắn, còn vì phản ứng của cơ thể mà xấu hổ vô cùng, hốc mắt đỏ lên, cô không nhịn được mà bắt đầu khóc, khuất nói: "Xin anh... Buông tha cho tôi đi...... Chúng ta không thể làm như này được..."

"Tại sao lại không thể? Tôi là bạn trai của em, có quyền làm như vậy với em."

-Hết chap-

1504 từ Ngày 21/12/201922:05

Cuối năm vui vẻ nha mọi người!
Bình Luận (0)
Comment