[Countryhumans France Empire X Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 58

Đối diện với vẻ tức giận của Japan Empire, Manchuria nhanh chóng cho người lấy giấy bút ra đưa cho Nekomi.

"Xin tiểu thư hãy vẽ lại chân dung của tên đó, điều đó sẽ giúp mọi người tìm được tên đó nhanh hơn."

Nekomi nghe rõ liền không ngần ngại cầm lấy chiếc bút lông nhỏ mà Manchuria đưa cho mình.

Cô dứt khoát đặt bút xuống.

"Xong!"

Chỉ cần một phút, phác thảo chi tiết tên khốn đó chỉ là chuyện nhỏ.

Manchuria nhìn người bên trong tranh, đôi mày nhăn lại rồi đưa cho chủ nhân của mình.

"Ngài JE, là cậu Spain. Tối hôm qua tôi đã đưa thiếu chủ tới chỗ hẹn hò của ngài ấy với cậu ta."

"Hẹn hò?"

Japan Empire nghe vậy thì nhăn mặt.

Xem ra tên nhóc nhà gã chọc trúng tổ kiến lửa rồi.

"Ta nghe nói trước khi đi nó còn hoan lạc với một thằng nhóc khác nữa nhỉ?"

"Vâng, còn để lại dấu ạ."

Gã nghe rõ liền biết sự tình như thế nào.

Như vậy chỉ có thể nói do con trai của gã quá xui thôi nhưng thân làm cha gã cũng không thể cứ thế bỏ mặc.

"Ngươi ở lại trông coi tiểu thư cho tốt. Ta tới chỗ mụ Spain Empire để nói chuyện chút."

"Vâng."

Vốn dĩ gã định tới chỗ của Nazi làm loạn một vụ nhưng không ngờ lại dính tới cái này, xem ra phải thay đổi kế hoạch rồi.

.....

Cùng lúc đó Spain cũng băng bó vết thương lai cho Japan xong.

Hắn dịu dàng hôn lên khóe mắt vẫn còn hơi ướt của cậu.

"Đừng sợ, anh sẽ không làm hại em đâu."

Cơ thể của Japan vì nụ hôn mà giật nảy, run rẩy ngước lên nhìn hắn.

Đuôi và tai cậu lộ ra, không có cách nào thu lại được.

Spain dịu dàng chạm nhẹ lên đuôi của cậu, ngay sau liền kéo mạnh một cái.

"Ah!"

Một thứ âm thanh dâm đãng cứ thế tuột ra khỏi cổ họng của cậu.

Japan nhanh chóng đưa tay lên che miệng mình để tránh tiếp tục phát ra thứ âm thanh đáng xấu hổ kia.

Hắn nhìn bộ dáng xấu hổ kia lại càng thích thú mà nắm chặt đuôi của cậu hơn.

"Sao vậy? Đừng che miệng như vậy chứ. Anh muốn nghe tiếng rên của em mà."

Nghe rõ, cậu liền kịch liệt lắc đầu, đáy mắt thoáng chốc liền ngập nước.

Spain nhìn dáng vẻ của cậu có chút đau lòng mà hôn nhẹ lên trán cậu như an ủi nhưng rõ ràng là thứ hắn muốn lại khác.

Lát sau Japan liền sợ hãi hơn nữa khi hắn dùng tay còn lại chạm tới nơi tư mật của cậu.

Thứ đồ của hắn không chỉ thô còn cực kì dai sức, cậu có thể chịu được ở phía dưới người khác hơn mười tiếng liên tiếp nhưng chắc chắn không thể chịu được sức dai của tên khốn trước mặt này!

Japan hoảng sợ thả tay ra khỏi miệng mình, nhanh chóng với lên ôm chặt lấy vai hắn, để hắn áp sát mình gần nhất có thể.

Spain hơi kinh ngạc mà đón nhận cái ôm của cậu, nhưng cũng nhanh chóng trầm mặc vì sự run rẩy kia.

Nhưng không sao, hắn có thể dạy từ từ.

Từ từ và chậm rãi.

"Sợ sao?"

Cậu gật.

"Nếu biết sợ thì đừng có trốn thêm lần nào nữa. Anh không ngại làm với em trong dạng thú nguyên thủy đâu."

Spain khúc khích cười, mặc kệ khuôn mặt tái mét của Japan.

Dạng thú nguyên thủy của Japan là một con mèo trắng nhỏ, nếu so với Spain thì còn chưa tới một phần lăm!

Nếu thật sự bị làm ở dạng đó, cậu thật sự không dám nghĩ tới kết quả.

Cậu nhanh chóng gật đầu đáp ứng hắn.

Nếu hắn đã có thể cưỡng chế khiến cậu từ dạng người trở thành dạng nhân thú thì nhất định cũng có thể khiến cậu trở về dạng thú nguyên thủy.

Cậu nhất định không thể để chuyện đó xảy ra.

Không bao giờ!

Bình Luận (0)
Comment