[Countryhumans France Empire X Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 79

Tầm chiều, Việt Nam được Cambodia đưa trở về nhà.

Cuba đã chính thức kí vào biên bản kia, lễ nhập môn sẽ được cử hành vào vài tuần nữa.

Việt Nam vừa trở về đã tới khuôn nhà gỗ của Đông Lào.

Hôm nay nó có nhiệm vụ sao?

À không, dù có nhiệm vụ đi chăng nữa cũng sẽ sớm trở về thôi.

Suy nghĩ vừa thoáng qua, tiếng động lớn đột ngột vang lên vô cùng choáng tai, tiếng tre đổ rạp xuống chồng lên nhau.

"Cái quái...."

"Anh, cẩn thận!"

Âm thanh quen thuộc ngay lập tức vang lên, lực mạnh kéo cậu ra phía xa ngay lập tức, tới khi Việt Nam hoàn hồn thì cậu đã bị kéo ra phía xa, còn chỗ vừa nãy thì đã bị một cây cổ thụ đổ xuống.

Khoan!

Chỗ này toàn tre mà, lấy đâu ra cổ thụ???

"Tên chết tiệt này."

Nghe rõ, Việt Nam liền quay ngoắt ra sau, hoang mang nhìn người kia.

"Đông Lào?! Tại sao em lại ở trong bộ dạng này hả?!!!!!!"

Đông Lào hiện tại đang trong bộ dạng trưởng thành, hai mươi tuổi.

Không phải nói tuyệt đối không được để lộ khuôn mặt và vóc dáng này ra ngoài sao?!

"Đông Lào, em mau mang mặt nạ vào nhanh cho anh!"

"Em... mặt nạ của em bị gã đó đập vỡ rồi. Em, em thật sự không cố ý đâu. Nếu không phải tình thế ép buộc em nhất định sẽ không bao giờ sử dụng vóc dáng này."

"Gã đó?"

Việt Nam khó hiểu lặp lại, sống lưng đột nhiên lạnh toát.

Chết tiệt!

"Thủy thành!"

Ngay khi cảm nhận được nguy hiểm Việt Nam lập tức hét lớn, một khối nước lớn bao bọc lấy hai người bọn họ ở bên trong.

Cậu có thể cảm nhận được sự rung động của mặt nước khi va chạm với sức mạnh đó.

Nó vừa giống với Việt Hòa lại không giống với bất kì cái gì cả.

Là của ai chứ?!

"!!!"

Là năng lực Lửa?!

Tầng nước bên ngoài của cậu đang bị nóng lên, cứ như vậy sẽ bị bốc hơi hết mất.

"Anh! Em không sao cả. Với hình dáng này em có thể sử dụng triệt để sức mạnh."

"Cút! Ai cho em sử dụng hả?! Em có biết sức mạnh của em gần như là cấm kị trong gia tộc không?! Cha cũng nói là tuyệt đối không được sử dụng khi không cần thiết cơ mà. Mau trở về trạng thái ban đầu ngay cho anh."

Đông Lào bị Việt Nam quát cũng không dám tủi thân, nhanh chóng biến thành dáng vẻ mười tuổi thường ngày.

Việt Nam ngay sau đó liền đem nó thoát khỏi thứ Thủy thành đang bị đốt nóng sấp sỉ 100°C kia.

"Việt Nam?!"

Cuba kinh ngạc nhìn người vừa thoát ra khỏi thành thủy, cảm giác quen thuộc ập đến khiến anh ngay lập tức thu hồi sức mạnh.

"Thật sự là cậu...."

Anh gần như không tin vào mắt mình, nhanh chóng nhìn quanh tổng quát cậu thì phát hiện ra có một bóng người đang nấp phía sau, trông giống hệt người đã giả dạng Việt Nam.

"Việt Nam, kẻ đó là ai vậy?"

"Là Đông Lào, em trai song sinh của tôi."

Việt Nam nhàn nhạt đáp, liếc qua phía nó một chút.

Xem ra là do nó gây họa trước.

Nghĩ nghĩ gì đó Việt Nam tập hợp lại một lượng nước nhỏ trong không khí, đắp lên mặt của Đông Lào như một chiếc mặt nạ tạm thời.

"Lần sau đừng để ai nhìn thấy mặt của em nữa."

"Vâng..."

Thật ra sau trở về Đông Lào gần như quên mất chuyện bản thân không đeo mặt nạ, cho đến khi nhìn khuôn mặt có hơi biến sắc của Việt Quân mới nhớ ra chút ít mà đeo vào.

Chỉ là lúc ấy đã quá muộn rồi.

Vừa đeo vào đã bị cái tên khốn sử dụng Lửa kia làm hỏng mất.

"Để hôm nào anh sẽ cùng em làm một cái mặt nạ khác. Tạm thời dùng tạm cái này nhé."

Việt Nam dịu dàng xoa đầu nó.


Bình Luận (0)
Comment