Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1070

Chương 1070

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy một giọng nói uể oải: “Mẹ kiếp ai đang thả shit chó ở đây thế hả?”

Mọi người đều ngẩn người, ở nơi như này, sao lại có giọng nói thô lỗ như thế, bọn họ đồng loạt nhìn qua, chỉ thấy trên tầng hai, có một cái đầu vô cùng bình thường thò ra.

Miwa Nozaki nghe vậy, lập tức đứng lùi lại, chủ nhân đã ra tay, vậy thì cô ta không còn chuyện gì nữa, với năng lực của chủ nhân, hoàn toàn có thể xử lý người trước mặt mà không tốn sức lực, và cũng không gây ra tổn thất gì.

Lúc này, Chu Chấn nhìn Lục Hi trên tầng, nhướn mày nói: “Mẹ kiếp, mày là cọng hành nào, cút xuống đây cho tao”.

Lục Hi vừa nghe, chậm rãi đi từ tầng hai xuống, đến trước mặt mấy người, nhìn Chu Chấn từ trên xuống dưới, nhẹ giọng nói: “Mẹ kiếp, mày thật hống hách, Thượng Kinh là của nhà mày à?”

Mọi người vừa nghe lời của Lục Hi, lập tức đều lắc đầu.

Tuy Thượng Kinh không phải của nhà Chu Chấn, nhưng với quyền thế nhà hắn và công lao của ông nội hắn, có thể nói Chu Chấn hoành hành ở nơi như Thượng Kinh, không ai dám chọc vào, thanh niên trẻ này, vừa nhìn chắc không biết căn cơ của Chu Chấn.

Xem ra, cũng muốn ra vẻ trước mặt nữ chủ tịch xinh đẹp, hy vọng có được trái tìm, nhưng, anh ta chỉ chuốc khổ vào người thôi, Chu Chấn đâu phải kẻ mà người bình thường có thể chọc vào.

Lúc này, Chu Chấn cười ha ha nói: “Thượng Kinh không phải là của nhà tao, nhưng tao cứ hống hách vậy đấy, mày có thể làm gì tao?”

Chu Chấn dùng ánh mắt thách thức nhìn Lục Hi, vẻ mặt khinh thường.

Lúc này, Lục Hi không nói nhiều, liền tát đến một cái, Lưu Bằng cũng không nhìn rõ, cũng không biết chuyện gì xảy ra, cái tát của Lục Hi vòng qua hắn, tát thẳng lên mặt Chu Chấn chắc nịch.

“Bốp!”

Tiếng bạt tai giòn dã vang lên, toàn hội trường lập tức tĩnh lặng. Chu Chấn bị xoay một vòng, ôm mặt sửng sốt nhìn Lục Hi.

Những người xung quanh càng kinh hãi, tát vào mặt Chu Chấn tại chỗ, liệu có ổn không?

Lát sau, Chu Chấn dường như tỉnh lại, chỉ thấy hắn liế m môi, nói với vẻ mặt điên cuồng: “Thật kích thích, đã lâu không bị đánh rồi, sảng khoái, anh này, có cần thêm một cái không?”

Lúc này, Lưu Bằng vụt người đến đứng trước mặt Lục Hi, cậu chủ bị đánh trước mặt mình, hắn là vệ sĩ, đã mất hết mặt mũi rồi.

Mặc dù Lưu Bằng biết Lục Hi là một cao thủ tuyệt đỉnh, nhưng bản thân mang chức trách của vệ sĩ thì vẫn không cho phép hắn ta lùi bước.

Lục Hi nhìn Lưu Bằng, anh chậm rãi nói: “Đã là bán bộ tông sư rồi còn làm vệ sĩ cho người ta, chẳng có chút mưu cầu gì”.

“Xin lỗi, tôi nợ nhà họ Chu, cho dù tôi là ai thì cuộc đời này tôi cũng sẽ bán mạng cho nhà họ Chu này”, Lưu Bằng mặt không cảm xúc nói.

Đến cảnh giới này còn làm vệ sĩ cho người khác là chuyện rất hiếm thấy, Lục Hi chỉ thuận miệng hỏi, nhưng nghe ý tứ của Lưu Bằng có ngọn nguồn sâu xa với nhà họ Chu, ngược lại Lục Hi cũng có thể hiểu được.

Lúc này, Lục Hi nói: “Tùy anh, nhưng anh không phải là đối thủ của tôi đâu, xuống đi, tôi cũng sẽ không làm gì Chu Chấn, dạy dỗ hắn là được rồi”.

“Xin thứ lỗi không thể theo ý được”, giọng điệu Lưu Bằng vô cùng kiên quyết nói.

Bình Luận (0)
Comment