Cự Long Thức Tỉnh

Chương 1072

Chương 1072

Khó khăn lắm Giai Mĩ mới phát triển, nếu đứng không vững chắc ở một nơi quan trọng như Thượng Kinh, ngộ nhỡ dẫn đến hiệu ứng Domino, vậy thì không hay.

Lục Hi đang suy nghĩ có nên lộ ra chút thực lực, khiến cho cái tên Chu Chấn này chịu khổ một chút, đột nhiên một giọng nói vang như sấm rền truyền tới.

“Mẹ nó, Chu Chấn, ông đây sớm đã thấy mày không thuận mắt, mày giả bộ giương oai với ai, ai không còn ông nội, hôm nay ông đây xem mày có thể điên cuồng đến đâu”.

Theo tiếng nói chuyện, chỉ thấy Dương Quân sải bước đến trước mặt Chu Chấn, đôi mắt như chuông đồng hồ hung hãn trợn lên nhìn hắn.

Nhìn thấy Dương Quân xuất hiện, Lục Hi đứng sang một bên im lặng chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.

Lúc này, Chu Chấn nhìn thấy Dương Quân, hắn ta nheo mắt, chậm rãi nói: “Dương Quân, anh muốn quản việc vớ vẩn của tôi?”

“Làm sao, ông đây không thể quản hả?”, Dương Quân phách lối nói.

Trong những vị khách đứng xem kia có vài ông trùm biết lai lịch của Dương Quân, nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ không khỏi hít một hơi lạnh.

Thân phận của Dương Quân không hề kém cạnh một chút nào so với Chu Chấn, ông nội của hai người đều là công thần dựng nước Viêm Hạ, hơn nữa ông nội Dương Quân vẫn còn đang khỏe mạnh.

Hai người này đều là nhân vật làm mưa làm gió khuấy động Thượng Kinh, có thể nói là rồng hổ đấu nhau.

Lúc này những ông trùm biết lai lịch của hai người không tự chủ được lùi lại phía sau, mặc dù bọn họ đều là những ông trùm trong giới thương gia, nhưng thương nhân sợ nhất chính là người của giới chính trị, thân phận của hai người này đều không phải chuyện đùa, bọn họ cũng không dám dính dáng đến chuyện này.

Đồng thời bọn họ cũng khiếp sợ sâu đậm với bối cảnh của Giai Mĩ, rốt cuộc phải có sức mạnh thể nào mới có thể khiến Dương Quân cháu trai của chiến thần đứng ra nịnh nọt, còn không tiếc đối đầu với tên cuồng đồ nổi tiếng ở Thượng Kinh.

Lúc này, Chu Chấn lạnh lùng nhìn Dương Quân nói: “Tôi biết anh có thể đánh, tôi cũng không phải đối thủ của anh, nhưng nếu anh đánh tôi không chết, tôi liền đi tìm ông nội anh tìm lời giải thích, ông nội anh và ông nội tôi là chiến hữu đó”.

Mọi người nghe xong liền bó tay với cách làm của Chu Chấn, rõ ràng hắn thân phận tôn quý, nhưng hành xử không chừng mực, giống như một tên lưu manh vô lại, cho người ta cảm giác không biết xuống tay từ đâu.

Nếu Dương Quân đánh hắn, hắn đi tìm ông nội Dương Quân, dựa vào giao tình giữa hai ông nội bọn họ, đoán chừng vị chiến thần kia cũng rất khó xử.

Lúc này, Dương Quân nói: “Ông đây chắc sợ tên vô lại như mày, mày cứ đi tìm ông nội tao đi, cùng lắm thì tao bị giáo huấn một trận rồi nhốt lại mấy tháng, nhưng hôm nay ông đây nhất định phải dạy dỗ tên khốn mày, hơn nữa về sau cứ gặp mày một lần là tao đánh một trận”.

Chẳng những Dương Quân không sợ, mà hắn ta còn nói ra câu độc ác gặp một lần đánh một trận, Chu Chấn tức đến xanh cả mặt.

Hắn chỉ là người bình thường, về mặt võ lực hoàn toàn không bằng Dương Quân. Dương Quân muốn đánh hắn, một chiêu hắn còn không có, với thân phận của Dương Quân, hắn cũng không thể làm gì Dương Quân, cùng lắm là đi tố cáo với ông nội hắn ta, giam hắn ta lại.

Nhưng Chu Chấn cũng không sợ hãi, hắn mặt tái mét nói: “Anh tưởng ông đây sợ anh chắc, loại người như anh cứ ra tay đi, chỉ cần anh không gi ết chết tôi, ông đây có thể khiến anh bị giam cả đời”.

Mọi người nghe thấy lời này của Chu Chấn thì đều cảm thấy vô cùng nhức đầu, ý của hắn chính là muốn chơi đến cùng với Dương Quân, anh dám đánh tôi, tôi dám để anh bị giam, ý tứ muốn Dương Quân ngồi tù rục xương.

Bình Luận (0)
Comment