Cự Long Thức Tỉnh

Chương 439

Chương 439

Bây giờ Cổ Ngọc Đạt đã biết chuyện lớn không ổn, vì ngay cả hai người nổi tiếng ở Đô Thành cũng quỳ rồi, ông ta thì càng tệ hơn.

Ngay khi Lục Hi hỏi, ông ta đã nghĩ xong nên trả lời thế nào.

“Cậu Lục, chuyện này tôi không hề biết chút nào, A Đóa là người bên ngoài đưa tới, không liên quan đến tôi”.

Cổ Ngọc Đạt cảm thấy mình phải phủi sạch liên quan đến chuyện này, đánh lừa chuyện trước đó rồi về sau nghĩ cách tiếp.

Nhưng Lục hi lại cười lạnh, anh ngoắc tay, Cổ Ngọc Đạt giống như bị một lực hút cực mạnh trong nháy mắt hút đến tay Lục Hi.

Một tay Lục Hi túm cổ ông ta, hung hãn ấn xuống bàn trà trước mặt.

“Ầm” một tiếng, bàn trà bể tan tành, rượu vẩy khắp người Cổ Ngọc Đạt, mảnh vỡ thủy tinh cứa khắp mặt ông ta, máu tươi chảy ròng ròng.

Hai tên phục vụ nhìn thấy liền vội vàng quát lên: “Mày muốn làm gì?”

Không đợi Lục Hi nói gì, Vương Trạch Nham đứng dậy cho hai tên phục vụ mấy cái bạt tai.

“Quỳ xuống cho ông, chỗ này còn có phần cho mấy bọn tạp nham chúng mày nói chuyện hả?”

Nhìn Vương Trạch Nham giống như kẻ điên, hai tên phục vụ cũng quỳ xuống “Phịch” một tiếng.

Bọn họ không quen Lục Hi, nhưng lại biết Vương Trạch Nham, đồng thời hiểu rõ sự lợi hại của cậu chủ lớn này.

Thật ra thì hai người bọn họ cũng chỉ làm ra vẻ mà thôi, thủ đoạn này của Lục Hi gần như đã dọa sợ lá gan của bọn họ, nhưng ông chủ của mình bị đánh ngay trước mặt, bọn họ không lên tiếng cũng không thích hợp. Vì vậy bọn họ chỉ đành nhắm mắt kêu một tiếng. Vừa nghe thấy Vương Trạch Nham bảo bọn họ quỳ xuống, lập tức bọn họ cũng ngoan ngoãn quỳ xuống.

Dù sao mình cũng đã có hành động, chuyện sau đó cho dù Cổ Ngọc Đạt muốn trách tội cũng không trách lên đầu bọn họ được.

Lúc này, Lục Hi nhìn về phía Cổ Ngọc Đạt, anh chậm rãi nói: “Kêu mấy tên bắt cóc A Đóa đến đây, tôi có thể cân nhắc cho ông chết vui vẻ một chút”. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cổ Ngọc Đạt nghe xong lập tức hoảng sợ nói: “Cậu à, giết người là phạm pháp, cậu đừng kích động”.

Lục Hi cười lạnh một tiếng nói: “Bây giờ nhớ đến pháp luật rồi à, lúc bắt cóc A Đóa sao mấy người không nhớ hả?”

Cổ Ngọc Đạt nhất thời lắp ba lắp bắp, không nói nên lời.

“Không muốn nói? Không sao, tôi giải quyết ông trước rồi đi tìm từng người bọn chúng sau”.

Nói xong, tay Lục Hi từ từ dùng sức, lập tức Cổ Ngọc Đạt cảm thấy khó thở, sắc mặt trở nên xanh mét.

Nếu Cổ Ngọc Đạt không muốn nói, Lục Hi cũng không quan trọng. Anh muốn tìm những người đó thì cũng có cách, chỉ là hơi phiền toái một chút mà thôi.

Ngay lúc này, giọng nói Cổ Ngọc Đạt khàn khàn nói: “Đại ca đừng động tay, tôi gọi bọn họ qua”.

Lục Hi nghe vậy liền chậm rãi buông tay ra.

Lúc này, Cổ Ngọc Đạt ho khan, ông ta cầm điện thoại lên gọi.

“Tam Nhi, mấy đứa chúng mày lập tức lăn đến phòng VIP 888 cho tao, ngay lập tức”.

Cổ Ngọc Đạt nói xong liền xoa cổ, lại ho khan mấy tiếng, ông ta nhìn Lục Hi nói: “Đại ca, bọn họ tới ngay đây, chuyện đều là do bọn họ làm, thật sự không liên quan đến tôi”.

Bình Luận (0)
Comment