Cự Long Thức Tỉnh

Chương 587

Chương 587

“Miêu Tình, đừng có tỏ vẻ ngây thơ nữa! Nghe lời chị đi, gương mặt và thân hình này của cô là một nguồn tài nguyên tốt đấy, lãng phí nó thì khác nào phụ lòng ông trời. Ông Ramos này tuy có hơi già, nhưng cũng đâu phải là lấy ông ta đâu mà sợ, việc gì phải lo lắng việc ông ta già hay trẻ? Hơn nữa cô không muốn trả xong nợ sớm cho bố mình à?”

Chị Vương thấy giọng nói của Miêu Tình yếu ớt hơn một chút, bắt đầu có dáng vẻ chấp nhận số phận thì lập tức rèn sắt khi còn nóng.

“Chị Vương, tôi…”, Miêu Tình thấy chị Vương lại nhắc đến món nợ của bố mình, sắc mặt lại càng tái thêm.

Mặc dù Ramos không hiểu Miêu Tình và chị Vương nói gì, nhưng ông ta đại khái đoán được là chị Vương đang nói đỡ cho ông ta. Thấy sắc mặt Miêu Tình không còn chút huyết sắc nào thì ông ta càng cảm nhận được vẻ đẹp động lòng người của phụ nữ phương Đông. Ramos cảm thấy cả người mình đang nóng hừng hực, đồng thời cũng càng thêm quyết tân, ông ta tin rằng không một ai có thể từ chối nổi sự mê hoặc này.

Ông ta thấy phụ nữ đều là loại ham hư vinh, thích vinh hoa phú quý.

Quả nhiên, giống hệt như trong dự liệu của Ramos, chị Vương kia nâng ly rượu cười với ông ta: “Ông Ramos, vậy tôi không làm phiền việc đàm phán hợp tác của ông với cô Miêu nữa, chúc hai người hợp tác vui vẻ!”

Chị Vương nói xong còn đánh một ánh mắt mờ ám với Ramos. Chị Vương thấy giọng nói của Miêu Tình ngày càng bất lực, cho là bản thân đã khuyên nhủ thành công, Miêu Tình đã chấp nhận số phận, cho nên bà ta định bỏ Miêu Tình ở lại một mình.

Lục Hi ở cách đó không xa thấy Miêu Tình ngày càng yếu ớt, không khỏi thở dài một cái, bèn đi ra chỗ bàn Miêu Tình. Lúc này, chị Vương kia đang chuẩn bị đứng dậy rời đi.

“Cô Miêu, đã lâu không gặp”, Lục Hi đi đến trước bàn, mỉm cười nhìn Miêu Tình.

“Anh…”

Miêu Tình đột nhiên thấy Lục Hi chào mình, nhất thời còn chưa hoàn hồn lại. Chờ đến khi cô ấy nhận ra Lục Hi thì trong lòng không hiểu sao lại càng thêm trấn định.

Nhưng sau khi vui mừng qua đi, cô ấy nhớ ra mình đang tiến hành “giao dịch”, sắc mặt cô ấy lập tức tái mét lại, thậm chí còn không dám nhìn thẳng Lục Hi.

“Là bạn quen trong nước à?”

Chị Vương mắt thấy đại sự sắp thành thì đột nhiên có một thanh niên xuất hiện, lông mày không khỏi nhíu lại, khó chịu hỏi một câu.

Bà ta không muốn vì Lục Hi xuất hiện mà buổi “giao dịch” tối nay bị hủy.

“Đúng, chúng tôi là bạn tốt lâu năm rồi”, Miêu Tình thấy chị Vương hỏi thì cố tỏ vẻ bình tĩnh, cười nói.

“Cô Miêu nói quá rồi, khó có được cơ hội gặp lại bạn bè trong nước tại xứ người, không bằng đến nơi nào đó, cùng nhau uống vài ly ôn lại chuyện cũ?”

Lục Hi thấy dáng vẻ Miêu Tình như vậy thì cười hỏi.

Nghe thấy người này muốn mời Miêu Tình đi uống vài ly, chị Vương lập tức sốt ruột nói: “Ngại quá, hôm nay Miêu Tình cần bàn chuyện công việc, để hôm khác hai người ôn lại chuyện cũ sau đi”.

“Tôi hỏi cô Miêu cơ mà, bà xen vào làm gì?”

Mặc dù chị Vương rất khách sáo với Lục Hi, nhưng Lục Hi lại không thèm nể mặt bà ta chút nào.

Chị Vương khi nãy giống như một con quạ kéo Miêu Tình xuống nước, hơn nữa đối tượng còn là một lão già, có thể nói Lục Hi cực kỳ phản cảm với bà ta.

“Nè, cậu có thái độ gì vậy hả? Miêu Tình là nghệ sĩ ký kết hợp đồng với công ty chúng tôi, tất cả hành động của cô ấy phải được tôi đồng ý trước”.

Bình Luận (0)
Comment