Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 140 - Chương 140: Rồng Không Về Nhà 4

Chương 140: Rồng không về nhà 4 Chương 140: Rồng không về nhà 4

Trong tiệm nail, móng tay của Phi Sa đã làm xong.

Mỗi ngón tay là một bức tranh cực kỳ chi tiết, có núi, có sông, tuyết trên đỉnh núi, chú chim nhỏ bay trên mặt nước, hoa cúc đung đưa trong gió,... Màu chủ đạo là màu trắng, xanh lá cây và màu xanh da trời.

Đám rồng con đầy tò mò vây quanh Lộ Dao, nhìn cô dùng ma pháp khóa lớp móng.

Thì ra ma pháp Ánh Sáng được dùng như vậy.

Elvy ở bên cạnh nhắm mắt lại, khổ não quay mặt sang chỗ khác, không muốn nhìn thấy cảnh này.

Các bậc phụ huynh đều đang đứng trước cửa tiệm, nghe thấy âm thanh bên trong liền biết được bọn trẻ đang ở chỗ này.

Dominica lạnh lùng đẩy cửa ra, nhìn thấy đứa trẻ nhà mình đang ở gần con người, sắc mặt tức thì trở nên khó coi: "Toa Toa, con ở đây làm cái gì vậy?"

Bé rồng xanh dương Toa Toa quay đầu lại, đôi mắt mừng rỡ chạy ra ngoài: "Cha."

Những bé rồng khác cũng phát hiện cha mẹ đến đón mình, liền mang bộ móng vuốt lấp lánh chạy ra cửa.

Bởi vì làm móng quá phấn khích nên chúng đều quên mất hôm nay là ngày nghỉ.

Amos nhận ra Harold và Ti Kim cũng ở trong cửa hàng kỳ quái này của Nhân tộc, mấy người khác cũng phát hiện, nhưng đều không có ý định tiến lên chào hỏi.

Lộ Dao ngẩng đầu nhìn mấy người trưởng thành cơ bắp, xinh đẹp đứng ở trước cửa, cả nam lẫn nữ đều có thân hình cao lớn hơn người ở thị trấn Lục Bảo Thạch, cô không nhìn rõ nét mặt của bọn họ, chỉ cảm thấy ánh mắt sắc bén, khí thế cường đại tỏa ra xung quanh.

Cô mỉm cười, vẫy tay chào hỏi.

Rồng trưởng thành sau khi tới đón rồng con cũng không muốn chú ý đến cô, liền xoay người rời đi.

Sau khi bọn họ rời khỏi đây, cả ba người Lê Tu liền lật đật chạy ra khỏi tiệm vì bầu không khí lúc nãy thật quá khủng bố.

Trên đường, Elvy tạm biệt Lê Tu và Phi Sa, Lê Tu dẫn Phi Sa đến tiệm thuốc của mình, thảo dược mua từ thành phố Eunorton vẫn nằm một đống trước cửa.

Trong lúc Phi Sa giúp Lê Tu sắp xếp thảo dược, cô ta lơ đãng hỏi: "Thị trấn Lục Bảo Thạch không có truyền tống trận sao?"

Lê Tu gật đầu: "Người trong trấn rất ít khi ra ngoài và người khác cũng không muốn đến đây nên không cần đến nó."

Trừ phi có người phải ra ngoài mỗi tháng như cô ấy, nhưng Lê Tu không biết mở truyền tống trận, người khác cũng sẽ không vì cô mà làm điều đó.

Phi Sa nói: "Ngày mai tớ sẽ tạo một cái trong thị trấn, tớ còn dư một quyển trục truyền tống tặng cậu nè. Lần sau cậu đến thành phố Eunorton có thể mua một cái."

Thiết lập truyền tống trận đối với một tinh linh như Phi Sa cũng không có gì là khó.

Lê Tu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, không nhịn được hỏi: "Sao đột nhiên cậu lại muốn tạo truyền tống trận ở trong trấn vậy?"

Phi Sa cúi đầu, đôi tai tinh linh màu hồng phấn hiện ra: "Tớ chỉ cảm thấy có thể sau này sẽ thường xuyên tới đây, không thể lúc nào cũng đều đi xe ngựa, quá mất thời gian. Với lại tớ còn muốn mở một cửa hàng nên việc có truyền tống trận sẽ thuận tiện hơn."

Lê Tu vỗ tay nói: "Vậy thì tốt quá! Phi Sa, cậu cũng thích tiệm làm nail kia có phải không?"

Phi Sa xấu hổ: "Thỉnh thoảng tớ sẽ đến đó."

Lê Tu gật đầu cười: "Ừm."

Cô ấy cũng hiểu được đại khái.

Vầng sáng đỏ ở phía chân trời dần tan biến, trả lại dáng vẻ trong veo như ban đầu.

Sau khi vị khách cuối cùng rời đi, Lộ Dao liền pha một tách trà nóng, ngồi cạnh cửa sổ vừa uống trà vừa thư giãn.

Harold xụi lơ nằm trên ghế sô pha, khuỷu tay đè lên một quyển truyện tranh, bộ dạng lười biếng nằm ườn thoải mái.

Ti Kim dựa vào ghế sô pha đơn bên cạnh, giơ hai tay ngắm nhìn móng tay lấp lánh, đôi mắt màu vàng đậm tràn đầy yêu thích.

Tại sao hai người này còn chưa đi?

Lộ Dao có chút bất đắc dĩ, kiên nhẫn đợi một lát.

Đến khi trời tối, cô cuối cùng cũng lên tiếng: "Sao hai người còn chưa về?"

Đôi mắt Ti Kim tràn đầy si mê, không nghe những gì cô nói.

Còn Harold trông cũng xấp xỉ với đám rồng con kia, sao không thấy cha mẹ của hắn đến đón?

Harold xoay người, đổi tư thế nằm thoải mái hơn, nói như đúng rồi: "Lộ Dao, cửa hàng của cô cần người bảo vệ. Cô có thể lấy kho báu dưới gầm bàn để cầu xin tôi làm bảo vệ cho cô đấy."

Lộ Dao: "..."

Đó không phải là thứ anh để quên sao? Đặt ở đó thật chiếm chỗ.

Chẳng lẽ loài rồng thật sự bị ngu?

Lộ Dao bó tay.

Mấy con rồng khác thì không nói, ít nhất tên Harold này thật đần độn.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0