Sau khi đăng ký trở thành nhà mạo hiểm, công hội sẽ căn cứ vào cấp bậc và tỷ lệ thành công của nhà mạo hiểm khi nhận nhiệm vụ để đánh giá thực lực, phát huy chương cùng cấp bậc.
Huy chương lần lượt từ cao đến thấp là cấp Anh Hùng, cấp Bạch Kim, cấp Hoàng Kim, cấp Bình Ngân và cấp Xích Đồng, các cấp huy chương đại diện cho thực lực nhà mạo hiểm.
Toàn bộ thành phố Braibis không tới mười nhà mạo hiểm cấp Anh Hùng, công hội Hồng Tinh có được hai người, có thể thấy rõ là rất có thực lực.
Lúc này một đám nhà mạo hiểm vây quanh cột dán nhiệm vụ, trên bảng thông báo xuất hiện một nhiệm vụ kỳ lạ - nhiệm vụ cấp A, chỉ cho phép tiểu đội Phiêu Lưu có hai thành viên cấp Bạch Kim trở lên tham gia, thù lao của nhiệm vụ là mười nghìn đồng xu vàng, nội dung nhiệm vụ lại là phá hủy một cửa hàng ở một trấn nhỏ xa mãi phía bắc Đế Quốc.
“Nhiệm vụ này rất đơn giản, sao lại là cấp A nhỉ?”
“Mười nghìn đồng xu vàng, ông đây hâm mộ chết mất!”
“Nhiệm vụ này cao nhất cũng chỉ là cấp C đi? Năm nhà mạo hiểm cấp Bình Ngân đi là có thể giải quyết được rồi, tôi cũng muốn mười nghìn đồng xu vàng!”
Anna đi từ cửa vào, đồng đội lập tức chào hỏi: “Đại pháp sư ma pháp!”
Anna là thành viên của tiểu đội Phiêu Lưu Ngân Dực, một trong ba tiểu đội Phiêu Lưu hàng đầu của Công hội Hồng Tâm.
Mặc dù trong đội không có thành viên cấp Anh Hùng, nhưng có ba người là thành viên cấp Bạch Kim, còn Anna là pháp sư ma pháp đệ nhất của cả công hội này.
Đội trưởng của tiểu đội Phiêu Lưu Ngân Dực là Ian, nhà mạo hiểm cấp Bạch Kim, nghề nghiệp là chiến binh.
Thanh niên tóc vàng phóng khoáng đi tới trước mặt Anna: “Cuối cùng cô đã trở về, chúng tôi vừa nhận được một nhiệm vụ thú vị, đợi cô đi cùng đấy.”
Ian vừa dứt lời, một cô gái mái tóc đỏ có tướng mạo yêu dã cầm tờ ủy thác nhiệm vụ trong tay, cười như không liếc nhìn Anna, quay đầu nói với Ian: “Nhiệm vụ này tiểu đội Mắt Đỏ của chúng tôi cũng nhận, tới trước được trước.”
Tiểu đội Mắt Đỏ là một tiểu đội đứng đầu khác trong công hội, đội trưởng tiểu đội Mắt Đỏ là một nhà mạo hiểm cấp Anh Hùng, nghề nghiệp là thích khách.
Một lát sau, tiểu đội Diều Hâu Đen có thành viên cấp Anh Hùng cũng nhận nhiệm vụ này.
Nói chung, ủy thác nhiệm vụ dán trên bảng thông báo, chỉ cần có người bóc ra, thì những người khác không thể nhận được.
Nhưng nhiệm vụ cấp A này có một điểm kỳ quái khác đó là, người ủy thác đặc biệt ghi chú không hạn chế số người nhận.
Chỉ cần thực lực của tiểu đội đạt đủ yêu cầu đều có thể nhận nhiệm vụ này.
Mắt Đỏ và Diều Hâu Đen không coi trọng nhiệm vụ này, đi ra khỏi cổng lớn của công hội, hai tiểu đội đều chia thành hai người một tổ.
Một đội yếu hơn đi chấp hành nhiệm vụ cấp A này, nhà mạo hiểm cấp Anh Hùng thì mang một pháp sư phụ trợ đi chấp hành nhiệm vụ cấp S khó ăn hơn.
Tiểu đội Ngân Dực không xuất phát ngay mà vây quanh Anna hỏi vì sao trước đó cô lại đột nhiên rời khỏi thành phố Braibis.
Anna lấy cớ qua loa để trả lời, cầm ủy thác nhiệm vụ trong tay Ian, thấy rõ yêu cầu của nhiệm vụ, mi tâm nhảy dựng: “Chúng ta từ bỏ nhiệm vụ này đi.”
Ian ngẩn ngơ: “Cô lo chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ trước Mắt Đỏ và Diều Hâu Đen sao?”
Một người đi cùng có cấp Bạch Kim bên cạnh nói chen vào: “Mắt Đỏ và Clarissa đều đi chấp hành nhiệm vụ cấp S rồi. Hai người cấp Anh Hùng không ở đó, sợ cái gì chứ?”
Ian gật đầu: “Carter nói không sai. Nhiệm vụ lần này có độ khó thấp, thù lao lại cao. Bốn người chúng ta đi, không tới nửa ngày là có thể về rồi.”
Anna nhìn địa chỉ ghi trên ủy thác nhiệm vụ - tiệm nail Lộ Dao ở thị trấn Lục Bảo Thạch, nghĩ đến sự tồn tại về thuộc tính ma pháp đáng sợ của bà chủ tiệm kia, cô ấy không khỏi lắc đầu: “Nhiệm vụ này còn khó hơn nhiệm vụ cấp S nhiều, đừng nói là tiểu đội chúng ta, cho dù là nhà mạo hiểm cấp Anh Hùng của Mắt Đỏ và Diều Hâu Đen tới đó, cũng rất khó hoàn thành được nhiệm vụ.”
Ian cùng những người đồng hành trừng to mắt, rõ ràng là không tin.
Anna thở dài một hơi, kéo bọn họ vào góc, nhỏ giọng nói: “Tôi biết tiệm này, nhân viên trong tiệm hung ác, bà chủ cũng rất giỏi. Tiểu đội chúng ta tuyệt đối không có cơ hội thắng đâu.”
Một trong những thành viên của tiểu đội, người thú Carter trợn tròn mắt hổ, vẫn không tin: “Sao có thể? Cô đừng vì không muốn làm nhiệm vụ nên mới cố ý hù dọa bọn tôi đấy.”