Bé rồng đen thật sự rất lớn, Lộ Dao đi ra rất xa, lại kéo ống kính xa, mới miễn cưỡng có thể cho hắn vào hết toàn bộ ống kính.
Cô tìm góc chụp vài tấm, lại để Harold nằm sấp trên mặt đất, chụp mấy tấm ảnh đẹp cự long rất lười biếng.
Cách đó không xa, Puxiu nhìn hành động của Lộ Dao, khó hiểu: "Rốt cuộc cô ấy đang làm gì vậy? Người này thật kỳ quái.”
Merlulu cũng trầm mặc, Nhân tộc này không giống với những người bọn họ từng gặp.
Bên kia, Lộ Dao chụp ảnh xong, cuối cùng cũng nhớ tới công việc chính của ngày hôm nay ra ngoài, cất điện thoại di động chuẩn bị xuất phát.
Thân thể cự long quá cao, vảy lại trơn trượt, cho dù cô làm thế nào cũng không bò lên được.
Cuối cùng Harold dùng móng vuốt cẩn thận nâng quần áo của cô lên, xách người đặt lên lưng.
Lộ Dao lăn hai vòng trên lưng bé rồng đen, đánh giá: "Ừm, quả thật rất rộng.”
Con rồng đen nhỏ mở rộng đôi cánh của mình, vỗ lên, cát và đá bay xung quanh, hắn nhắc nhở: "Nắm chặt, bay đây."
Trên lưng hắn cố ý dựng hai hàng vảy lên, thuận tiện cho Lộ Dao nắm chặt.
Lộ Dao duy trì tư thế ngồi, tay nắm chặt vảy được dựng lên.
Có lẽ Harold đã xử lý, những mảnh vảy sắc bén cứng rắn của rồng cũng không có cắt vào người cô.
Cô cách mặt đất càng ngày càng xa, bên tai chỉ có tiếng gió.
Cô thực sự đang bay!
Lộ Dao cưỡi trên lưng cự long, xa xa nhìn thấy các tòa núi màu xanh được trải dài, gió mấy hào vào trong sương mù mông lung, bay qua các ma vật quái dị.
Gió vuốt ve làn da và mái tóc của cô, dường như thời điểm này cô thoát khỏi tất cả các ràng buộc, tự do như gió.
Tốc độ cự long quá nhanh, yêu tinh căn bản không đuổi kịp.
Merlulu và Puxiu đuổi theo một đoạn ngắn, đã bị bỏ lại.
Puxiu ngồi trên một nhánh cây mảnh khảnh, nhìn cự long bay xa: "Chúng ta làm sao bây giờ?”
Merlulu ngửa đầu nhìn trong chốc lát: "Trở về cửa hàng.”
"Hả? Quay lại làm gì?” Ánh mắt Puxiu ngơ ngác.
Merlulu trợn trắng mắt.
Puxiu vẫn giống như trước kia, không thích động não một chút nào.
"Có lẽ người kia là chủ tiệm làm nail, Harold là rồng đen diệt thế trong lời tiên tri. Chúng ta phải thu thập thêm thông tin tình báo để ngăn chặn tham vọng của nhà họ Kinclair. Còn phải giám thị chủ tiệm làm nail, cô ta biết thân phận cự long nhưng không lộ ra vẻ bất thường. Dựa theo kinh nghiệm trong quá khứ, chắc chắn cô ta đang ấp ủ một âm mưu lớn hơn.” Merlulu nói.
Puxiu sững sờ gật đầu: "Thu thập tình báo và ngăn cản nhà họ Kinclair cũng không thành vấn đề. Nhưng anh lại thấy Nhân tộc kia, không giống như có dã tâm gì.”
Merlulu bĩu môi: "Lúc trước tên Carlos độc ác kia anh cũng thấy không có tâm tư xấu xa, kết quả là bị hắn lừa vào lồng chim tơ vàng, nhốt trong Thánh Điện mười năm.”
Bỗng nhiên bị lật lại chuyện cũ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Puxiu đỏ bừng, cúi đầu nhỏ giọng nói: "... Được rồi, tất cả đều nghe theo em.”
Merlulu và Puxiu trở về thị trấn Lục Bảo Thạch ngay lập tức, ở trước cửa tiệm làm nail nhìn thấy thông báo chiêu mộ học nghề.
Puxiu tiến đến bên cạnh Merlulu: "Cái này có gì đẹp?”
Merlulu chỉ vào thông báo phía dưới cùng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chú một lúc: "Anh xem, nơi này viết thu nhận pháp sư Ma pháp Ánh Sáng, không giới hạn chủng tộc.”
Puxiu: "Ừ, có vấn đề gì sao?"
Merlulu đã tuyệt vọng với Puxiu, tên này thật sự đều không dùng đầu óc một giây nào, cô ấy chỉ có thể liều mạng nhịn xuống mới không trợn trắng mắt nữa, cố gắng duy trì hình tượng thục nữ.
"Một cửa tiệm làm nail, sao phải cần ma pháp? Harold là rồng đen thuộc tính Bóng Tối trong lời tiên tri, ma pháp khắc chế thuộc tính Bóng Tối nhất chỉ có ma pháp Ánh Sáng. Người trong cửa tiệm kia, chắc chắn có suy nghĩ xấu xa đối với cự long.” Merlulu nói.
Puxiu cắn ngón tay, nhưng vì Carlos, không dám phản bác, theo suy nghĩ của Merlulu nói: "Vậy chúng ta phải làm gì?"
Merlulu hơi nâng cằm lên, nói kế hoạch: "Nhận thông báo làm nhân viên cửa tiệm.”
Lộ Dao nằm sấp trên lưng cự long, nhìn xuống toàn bộ đại lục Alexandria.
Dọc đường đi bọn họ nhìn thấy đàn Goblin đang chiến đấu với Thực Nhân Ma, đàn ma thú nhỏ di chuyển, mạo hiểm đi săn ở núi hoang, còn gặp phải mấy con cự long trên đường đi.
Cự long trưởng thành lớn gấp hai Harold hình rồng, thuộc tính cự long khác nhau, màu sắc vảy và con ngươi cũng không giống nhau.
Bọn chúng rất quan tâm đến các viên đá quý trên móng vuốt của Harold.
Biết được sự tồn tại của tiệm làm nail, nhóm cự long hẹn nhau kết thúc chuyến đi sẽ đi làm móng tay.
Rồi các cự long tách ra, đi ngang qua hồ Bạch Sa Thúy, Harold dừng lại một lát, nói cho Lộ Dao, hắn và Ti Kim thỉnh thoảng sẽ tới nơi này tắm rửa, sau đó lăn lộn trên cát phơi nắng.
Càng đến gần trấn, thực vật càng thưa thớt, ma vật cỡ lớn dần dần giảm bớt.