Trước mắt thì điều tương đối quan trọng hơn chắc chắn là nội dung của blind box. Lộ Dao tạm thời không có ý định phát triển loại blind box trẻ con đang phổ biến trong thành phố.
Sưu tầm blind box còn dựa vào trình độ IP văn hoá thịnh hành nữa. Đột nhiên chuyển đến một chỗ mới, hy vọng bán được nhiều sẽ rất có khả năng không kịp thích nghi. Cô phải xem tình huống trước xem thế nào đã.
Dựa theo nhắc nhở thì thế giới nơi cửa hàng này mở có thể có những nhân tố không ổn định, không nhất định là những nhân tố xấu, có thể là nhịp sống nhanh, thay đổi chóng mặt, hoặc cũng có thể là công nghệ phát triển cao, cơ hội nhiều hơn và khiêu chiến cũng nhiều.
Quy tắc mở cửa hàng của hệ thống hiện thực hóa giấc mơ là mở Tinh Môn trước, phải căn cứ vào manh mối để quyết định nội dung kinh doanh chủ yếu.
Sau khi tính toán, Lộ Dao cảm thấy nếu bản thân thế giới mới là một blind box thì cô dứt khoát mở luôn cửa hàng bán blind box đi.
Để lại cho mình đường lui lớn nhất, tiện thể hưởng thụ niềm vui phối hàng.
Dù sao thì vạn vật đều có thể blind box được chứ không cần khăng khăng với một loại.
Cửa hàng trống rỗng quá nên Lộ Dao đã tìm một vùng ở giữa, chờ lát nữa tới thị trấn Lục Bảo Thạch mua mấy bộ bàn ghế về đặt ở đó. Như vậy là có thể cung cấp khu vực nghỉ ngơi để mở blind box rồi.
Thật ra thì tiệm làm nail kiếm ra được không ít đồng xu vàng, tiếc rằng không thể mang nó tới thế giới thật được mà chỉ có thể để tiêu dùng ở bên kia.
Sau khi dọn dẹp bên trong được kha khá, Lộ Dao đẩy cửa hàng ra.
Ngoài cửa đen kịt, không có bất kỳ ánh sáng nào. Cả thế giới cứ như rơi vào bóng đêm vĩnh hằng vậy.
Cô giơ tay lên dụi mắt một cái rồi lùi về phía cửa hàng. Ngoài cửa sổ trời vẫn còn sáng mà. Xem ra không phải mắt cô có vấn đề.
Lộ Dao móc điện thoại di động ra, mở đèn pin lên rồi bước ra khỏi cửa hàng một lần nữa.
Thành phố Dao Quang đã bước vào mùa hè, ánh mặt trời nóng rực, thời tiết nóng bức.
Hôm nay Lộ Dao mặc áo ngắn tay phối hợp với quần ống rộng màu đen. Vừa đi ra ngoài, cô đã bị gió lạnh liền đập vào mặt làm nổi da gà.
Cô ôm lấy cánh tay chà xát, hít một hơi thật sâu đè sự bất an trong lòng xuống.
Thế giới này hơi lạnh, cũng rất trống vắng.
Bầu trời đen kịt một mảnh, không có chút ánh sáng nào.
Bốn phía cũng vậy. Bóng đêm dày đặc như mực.
Vị trí của cửa hàng mới dường như nằm ở một khu vực rộng rãi.
Mặt đất được lát bằng gạch lát sàn lốm đốm. Các tòa nhà xung quanh trông giống như trung tâm mua sắm, chỉ rất đổ nát vắng lặng, như thể đã lâu không có ai sử dụng vậy.
Độ chiếu sáng của điện thoại di động không được tốt lắm. Lộ Dao chỉ vội vàng nhìn mấy lần, không dám đi quá xa nữa mà lại lùi về cửa hàng.
Lộ Dao gọi hệ thống ra: “Thắp sáng biển hiệu đi, thêm cả đèn đường vào hai bên cửa nữa.”
Hệ thống: [Một trăm nghìn giá trị nhân khí đổi bảng hiệu đèn module LED. Đèn đường thì năm nghìn giá trị nhân khí một ngọn. Tổng cộng một trăm mười nghìn giá trị nhân khí. Bà chủ có xác nhận đổi không?]
Lộ Dao: "Ừ."
Lúc hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng ở tiệm làm nail, Lộ Dao được thưởng một triệu điểm giá trị nhân khí, cộng thêm con số đã có từ trước nữa là cô có được hơn một triệu bảy trăm nghìn điểm rồi.
Sửa sang lại cửa hàng Blind Box và tuỳ chỉnh máy blind box hết tổng cộng hai trăm nghìn. Lắp thêm đèn hết một trăm mười nghìn nữa là cô còn lại hơn một triệu ba trăm nghìn.
Chờ đến khi cửa hàng Blind Box đi vào hoạt động, cô sẽ có thể kiếm lại được số giá trị nhân khí đã dùng hết nhanh thôi.
"Tách..." Đèn bảng hiệu ngoài cửa sáng lên. Hai bên trái phải cách nhau chừng năm sáu mét là có một ngọn đèn đường hình đóa hoa.
Bóng đèn đều là thuần màu trắng nên rất sáng.
Nhìn xa xa, cửa hàng Blind Box của Lộ Dao trông như một con cá phát sáng dưới lòng biển sâu vậy, cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác.
Lộ Dao đi ra nhìn xung quanh một chút rồi hài lòng gật đầu: "Ừ, trông cũng không tệ lắm."
Cô lại quan sát bốn phía cửa hàng một lần nữa. Thật ra thì nơi này có hơi giống khu phố thương mại của cô, vừa rách nát vừa chẳng có ai cả.
Những kiến trúc đồ sộ này cũng không khác mấy so với thế giới của cô. Từ xa xa có thang máy đã ngừng hoạt động. Tất cả mọi thứ xung quanh mặt tiền cửa hàng đều bị đập nát hết, không một thứ gì may mắn thoát khỏi được.
Miếng thuỷ tinh vỡ rơi đầy đất, thế nhưng bốn phía lại có cảm giác cực kỳ sạch sẽ, gần như không hề có chút rác rưởi nào.
Rất trống, cực kỳ trống.
Chỗ nào cũng như đã từng bị vơ vét qua nhiều lần vậy.
Nơi này hẳn là một thế giới có nền văn minh hiện đại.
Hoặc có thể nói rằng là một thế giới đã từng có nền văn minh hiện đại.