Úc Lập khom lưng bước nhanh về phía cửa tiệm, trong lòng thận trọng không yên.
Sau khi ngày vô thường xuất hiện hai mươi năm, còn có cửa hàng sạch sẽ rộng rãi như vậy sao, thật sự là không thể tưởng tượng nổi, cảm thấy thế nào cũng như một cái bẫy vừa lớn vừa khoa trương.
Nhưng trong lòng anh ta lại có sự mong chờ không kiềm chế được, lỡ như là thật thì sao?
Úc Lập đứng ở cửa hàng Blind Box, rồi nhìn kỹ bảng hiệu dựng thẳng bên cạnh thêm lần nữa – blind box đồ uống nóng, mười lăm đồng một lần rút, cái này cũng giả quá rồi.
Từ khi ngày vô thường xuất hiện, tai họa cứ giáng xuống hết đợt này đến đợt khác, trật tự dần sụp đổ, tiền giấy đã mất đi giá trị sử dụng rất nhiều năm, bây giờ vật lưu thông là tinh hạch.
Tinh hạch lấy từ bên trong động thực vật biến dị, ẩn chứa năng lượng, có thể thay thế một phần năng lượng, bình thường cũng có thể dùng để trao đổi vật dụng hàng ngày.
Chỉ là bây giờ tài nguyên sinh hoạt ngày càng ít, tinh hạch chất lượng thấp rất khó trao đổi được thứ gì tốt.
Úc Lập hoàn hồn, nghĩ xa rồi, giơ tay mở cửa tiệm.
Bất ngờ, liếc mắt nhìn lại, trong tiệm rất trống trải, cô gái chủ tiệm đáng nghi cũng không ở đây.
Khác hoàn toàn với dự đoán của anh ta.
Trái tim Úc Lập chợt đập thình thịch bất thường, trong đám máy móc ở gần cửa có thứ gì đó.
Mấy chục cái lon hình trụ màu trắng xếp thành hàng, giống như lon đồ hộp có vòng kéo, thoạt nhìn chất liệu không quá giống kim loại, thân lon viết bốn chữ “Blind box đồ uống nóng” màu đỏ to đùng.
Chỉ nhìn bao bì bên ngoài, không nhìn ra có gì khác biệt, bên sườn máy móc còn có một khe đút tiền xu chật hẹp.
Úc Lập không khỏi gãi đầu nhìn xung quanh, nhanh chóng phát hiện máy đổi tiền ở bên đống máy móc.
Chiếc máy vuông vắn, thấp hơn máy blind box một nửa.
Phía trên có một cái lỗ lớn hình vuông rộng chừng mười lăm cm, còn viết dòng chữ “đổi tinh hạch” ở ngay cạnh, bao lấy một cái hộp nhỏ trong suốt dựng thẳng, đối diện với đầu ra tiền xu tinh tế nhỏ hẹp, có hơi giống máy rút tiền tự động của ngân hàng rất nhiều năm về trước, càng giống máy móc đổi tiền trong khu trò chơi điện tử trong thành phố.
Úc Lập mang tâm tình khó nói rõ, lấy một viên tinh hạch màu xanh lam nhỏ từ trong túi ra, bỏ vào máy.
Loảng xoảng vài tiếng, lỗ hổng nhỏ phía dưới máy móc phun ra một đồng xu màu lam, trên mặt có ghi “một đồng”.
Thì ra là như vậy.
Anh ta nhanh chóng móc ra một viên tinh hạch màu xanh lục nhỏ ném vào, loảng xoảng một tiếng, đầu ra chợt phun ra một đồng xu có màu xanh viên tệ màu xanh lục ghi “mười đồng”.
Úc Lập có chút kinh ngạc, cỗ máy này còn biết phân biệt màu sắc tinh hạch.
Tinh hạch màu xanh lam xuất phát từ dị thú cấp thấp và thực vật biến dị, ẩn chứa năng lượng nhỏ, chỉ đổi được một đồng tiền.
Tinh hạch màu lục xuất phát từ dị thú cấp trung và thực vật biến dị, ẩn chứa năng lượng cao hơn tinh hạch màu xanh lam, đổi được đồng “mười đồng”.
Nếu như là tinh hạch màu đỏ xuất phát từ dị thú cao cấp và thực vật biến dị, thì hẳn là có thể đổi được càng nhiều xu blind box hơn.
Nhưng mà trên người anh ta không có tinh hạch màu đỏ, không cách nào kiểm chứng suy đoán này.
Ở cửa viết mười lăm đồng mới có thể rút blind box một lần, Úc Lập lại lấy ra bốn viên tinh hạch màu xanh lam nho nhỏ, đổi thành bốn đồng xu, gom đủ mười lăm đồng.
Anh ta quay lại phía trước máy blind box, bỏ từng đồng xu tròn vào máy, máy blind box bắt đầu làm việc, loảng xoảng một trận, bên cạnh có một bóng đèn nhỏ màu đỏ sáng lên, một lon đồ uống rơi ra.
Úc Lập đưa tay lấy đồ uống ra, đúng là nóng thật, cầm cũng có trọng lượng nữa.
Anh ta đánh giá lon nước uống, trên lon dính một ống hút còn nguyên niêm phong, xoay ra sau, có cả bảng thuyết minh - trà sữa kinh điển, trà bưởi mật ong, sữa chuối, latte matcha, cuối cùng còn có một hình lon bị bôi đen, ở giữa đánh một dấu chấm hỏi, viết hai chữ “ẩn giấu”.
Hình như anh ta hơi hiểu ý đồ của blind box, kiểu đồ uống này có thể là chọn một trong năm vị này.
Thú vị rồi đó!
Sinh tồn khó khăn, thật ra anh ta cũng chẳng có bao nhiêu lòng hiếu kỳ, lúc này lại bị cỗ máy này khiến anh ta muốn mở ra nhìn ngay lập tức.
Nếu đúng như những gì bảng thuyết minh kia nói… yết hầu Úc Lập trượt lên trượt xuống, chỉ nhìn tên thôi, cũng không nhịn được nuốt nước miếng.