Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268: Âu Hoàng Quá, Một Phát Trúng Luôn 1

Chương 268: Âu hoàng quá, một phát trúng luôn 1 Chương 268: Âu hoàng quá, một phát trúng luôn 1

"Chị là ai?" Đội trưởng tiểu đội Lữ Viễn Phàm vừa nói vừa kéo Chu Nghênh ra sau lưng bảo vệ, cảnh giác nhìn Lộ Dao.

Tiểu đội này có tổng cộng năm người, đội viên đều là thế hệ mới sinh ra sau ngày vô thường, Lữ Viễn Phàm lớn tuổi nhất cũng mới mười bảy tuổi, nhỏ nhất là mười lăm tuổi.

Ánh mắt họ nhìn Lộ Dao mang theo vẻ tò mò, nhưng lại cảnh giác nhiều hơn.

Lần này đêm vĩnh hằng dài hơn trước, đồ ăn được chuẩn bị đã sắp hết, tổ đội bọn họ đi ra ngoài tìm chút thức ăn.

Đêm vĩnh hằng là khoảng thời gian khá an toàn trong ngày vô thường, động thực vật biến dị phần lớn đều đang ngủ đông, mấy đứa nhỏ cũng dám tùy ý ra ngoài.

Vấn đề là ngày vô thường đã kéo dài liên tục hai mươi năm, những nơi có thể tìm được đồ ăn ở bên ngoài đã tìm không biết bao nhiêu vòng rồi, nhưng ngay cả túi đựng rác thức ăn cũng không tìm thấy.

Tiểu đội bọn họ đã đi rất xa rồi ở trong đêm tối, khi suýt chút nữa lạc đường, thì bị ánh đèn ở nơi này thu hút.

Trong thị trường cũ bỏ hoang, cửa hàng buôn bán nhỏ rộng thoáng kỳ lạ, nhìn là biết cái bẫy.

Nhưng cửa hàng này lại hơi không giống, đèn lớn và cái tên kỳ lạ của cửa hàng trên biển hiệu thu hút sự tò mò của các thiếu niên, các thiếu nữ.

Thật ra Lữ Viễn Phàm không muốn đến đây, tuổi của cậu lớn hơn một chút, trước kia đi theo người lớn ra ngoài nhiệm vụ đã gặp qua rất nhiều chuyện bẫy người.

Nhưng bốn đội viên đều muốn vào cửa hàng nhìn thử, không tìm được đồ ăn gì khác thì trở về cũng phải cố chịu đói.

Vận may không tốt thì chết đói, không bằng mạnh dạn xông vào một lần.

Trong lòng Lộ Dao nói thầm các cô cậu nhiều người như vậy, người nên sợ hãi cũng phải là tôi chứ, tại sao cả đám lại cảnh giác đến như vậy?

Có điều cảnh giác một chút, ngược lại cũng không có hại.

Cô lui ra phía sau một bước, nhiệt tình chưa từng có: "Tôi tên Lộ Dao, bà chủ của cửa hàng blind box này. Nếu như mọi người đang tìm đồ ăn thì bên kia có blind box đồ uống nóng và blind box mì gói mới ra, có thể thử vận may."

Đồ uống nóng? Mì gói? Blind box?

Trong ba từ, chỉ có "đồ uống nóng" thì có chút quen thuộc với bọn họ, đại khái biết là đồ gì đó nóng có thể uống được.

Chỉ riêng điểm này, đã khiến các đội viên đứng ngồi không yên rồi.

Lữ Viễn Phàm vẫn rất cảnh giác, nhưng nữ sinh đầu tiên bước vào cửa hàng tên là Chu Nghênh kia đã xoay người đi đến máy blind box, ba đội viên khác cũng đi theo sau.

Lữ Viễn Phàm: "..."

Chu Nghênh tò mò ghé vào trước tấm kính trong suốt của máy blind box đồ uống nóng: "Chỗ "blind box đồ uống nóng" này đều là đồ uống?"

Lộ Dao liền đứng bên cạnh máy blind box, nhân tiện dễ chỉ dẫn cho khách hàng lần đầu tiên chơi máy blind box, thuận tiện quan sát biểu cảm của khách hàng, lời nói và hành động, từ vẻ mặt tìm hiểu về thế giới này, để sau này tham khảo làm sản phẩm mới.

"Đúng vậy, cái máy này đều là đồ uống nóng rất thơm ngon, tổng cộng có mười loại hương vị. Khách hàng đến chiếc máy bên kia để đổi xu blind box, bỏ xu vào khe xu này thì lập tức có thể lấy ra một vị đồ uống."

Bọn họ lớn như vậy rồi mà chưa bao giờ gặp loại máy kỳ lạ như vậy, thật ra Chu Nghênh là đặt câu hỏi theo bản năng, không ngờ tới chủ cửa hàng sẽ giải đáp.

Khi Lộ Dao nói chuyện trên mặt không có quá nhiều biểu cảm, nhưng giọng điệu hoà nhã thái độ cũng rất ôn hòa, khác biệt hoàn toàn so với đa số những người lớn xa lạ mà bọn họ từng gặp.

Chu Nghênh chỉ hoạt bát, chứ không phải là không có não, biết rõ không thể dễ dàng tin tưởng người xa lạ nhưng bỗng nhiên cô bé cảm thấy bà chủ cửa hàng này thật đáng tin cậy, làm cô bé cảm thấy yên tâm.

Cô bé đi đến trước chiếc máy đổi xu blind box, nhìn thấy rõ ràng quy trình hoạt động, lấy từ trong túi ra một viên tinh hạch màu xanh lục rồi ném vào.

Một đồng đội ngăn cản: "Đừng nói đây là đang lừa tinh hạch chứ? Mấy thứ kia được đóng trong hộp, chúng ta không chạm vào được, ai biết có phải vỏ rỗng hay không?"

Lữ Viễn Phàm đi tới, nghe thấy đồng đội nói gật đầu phụ họa: "Đúng vậy, thời gian của đêm vĩnh hằng đã sắp vượt qua năm trước gần mười ngày rồi, đồ ăn mọi người dự trữ đã sắp ăn hết. Lúc này đâu thể nào có người có lòng tốt mà mở loại cửa hàng này? Trương Bách nói đúng, chắc chắn là chị ta muốn lừa tinh hạch."

"A, thơm quá, đây là cái gì vậy?"

"Mùi ngọt quá, thật là nóng!"

Ba người rối rắm ở trước máy đổi xu thì hai đồng đội bên cạnh bỗng nhiên kinh ngạc kêu lên.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0