Cô cũng không quan tâm. Đầu tiên đưa bảy người khác trong bảng ngoại trừ Chu Diên vào danh sách đen.
Ngày lập tức Trương Nhạc Vi và những người khác cảm thấy cơ thể họ cứng đờ, không thể cử động.
“Cô đã làm cái gì?”
Lộ Dao quan sát trạng thái của họ. Sau khi vào danh sách đen, những người này không thể di chuyển trong cửa hàng.
Cô uốn cong ngón tay vẽ một con đường trên bảng điều khiển màu đen. Những người bị đưa vào danh sách đen lập tức bị đuổi ra khỏi cửa hàng Blind Box.
Lộ Dao hỏi hệ thống: “Bọn họ còn vào được nữa không?”
Hệ thống: [Trừ khi chủ quán đưa bọn họ ra khỏi danh sách đen.]
Lộ Dao gật đầu: “Hiểu rồi, rất có ích.”
Hệ thống đắc ý một hồi.
Lộ Dao ngẩng đầu lên nhìn Chu Diên, giọng điệu lạnh lùng: “Cả đội của anh đã bị đưa vào danh sách đen trong cửa hàng, sau này sẽ không được phép vào cửa hàng Blind Box. Máy bị đập thành như vậy, nên bồi thường vẫn phải bồi thường. Anh nghĩ sao?”
Tâm trạng của Chu Diên rất phức tạp, hối hận vì anh ta đã quá tin tưởng vào phán đoán của mình.
Khi anh ta nghe em gái nói chủ quán là một người phụ nữ trẻ, anh ta đoán đối phương là một người có dị năng, thực lực cũng không tệ.
Nhưng khi bước vào cửa hàng, bọn họ không thấy ai cả, chỉ thấy những thứ ngon như nước nóng và mì gói, ai mà không bị cám dỗ?
Vốn là bọn họ có thể cướp vật tư trước khi chủ quán quay lại.
Chỉ là không ngờ, chiếc máy này lại chắc chắn như vậy, phí quá nhiều thời gian khiến chủ quán trở về.
Lúc này, anh ta đã mắc phải một sai lầm chết người. Trong tiềm thức vẫn coi thường chủ quán, cho rằng có nhiều người thì muốn làm gì thì làm.
Đây là một quy tắc mà họ đã quen, nhưng lần này họ đã đá vào một chiếc cửa sắt.
“Cô muốn bồi thường như thế nào?” Chuyện đi đến bước này, Chu Diên đã không thể khống chế được nữa.
Hệ thống đánh giá mức độ hư hỏng của máy Blind Box đồ uống nóng và báo lại một con số.
Lộ Dao: “Bồi thường năm trăm đồng vào xu Blind Box là anh có thể đi khỏi đây.”
Năm trăm đồng, khoảng năm viên tinh hạch màu đỏ, năm mươi viên tinh hạch màu lục, năm trăm viên tinh hạch màu lam.
Nhưng thỉnh thoảng có hạt tinh hạch màu đỏ cực kỳ tinh khiết, một viên có thể nén thành năm trăm đồng.
Năng lượng được lưu trữ trong tinh hạch không ổn định. Vì vậy giá trị tiền của các viên cũng không phải là duy nhất.
Trên người Chu Diên thật sự có rất nhiều tinh hạch như vậy. Anh ta lấy hai tinh hạch màu đỏ, xu Blind Box cho ra bốn trăm đồng, lấy ra thêm mười tinh hạch màu xanh lục, đủ thành năm trăm đồng.
Sau khi bồi thường, anh ta cũng bị đuổi ra khỏi cửa hàng Blind Box.
Những người khác trong đội lập tức vây quanh.
“Đội trưởng, anh không sao chứ?”
Sắc mặt của Chu Diên rất khó coi.
Ngoài cửa đèn rất sáng, ai cũng có thể nhìn thấy sắc mặt khó coi của anh ta, ánh mắt âm trầm.
Hình Sơn an ủi: “Đội trưởng, bỏ đi. Người phụ nữ này có chút lợi hại, chúng ta trở về gọi thêm người, hoặc là dùng tinh hạch trao đổi vật tư với cô ấy.”
Chu Diên: “Muộn rồi.”
Những người khác sửng sốt, không hiểu rõ ý tứ.
Chu Diên: “Cô ấy đã đưa các thành viên trong đội của chúng ta vào danh sách đen nên chúng ta sẽ không thể vào cửa hàng này nữa.”
Những người khác không tin, bọn họ cho rằng vừa nãy không thể vào được vì cửa hàng đóng chặt cửa.
Nhưng vào lúc này, cửa hàng Blind Box mở ra. Bọn họ đi tới cửa, lại không thể động đậy nữa, giống như có một tấm chắn vô hình trước mặt.
Lộ Dao dùng ma pháp ánh sáng sửa chữa máy Blind Box đồ uống nóng. Cuối cùng tâm trạng khó chịu của cô cũng dịu đi một chút.
Ma pháp của cô cũng có thể sử dụng được trong thế giới này. Trước đây, ảo thuật của Vùng đất của những giấc mơ không thể sử dụng được ở thế giới khác nên cô tưởng rằng tất cả các năng lực khác đều như vậy.
Có vẻ như Vùng đất của những giấc mơ quá đặc biệt, hoặc có thể đó là sự khác biệt giữa thế giới của người chết và thế giới của người sống?
Nhưng những huyễn giới có thể xuất hiện trên thế giới này. Nghe nói rằng những huyễn giới đó được tạo ra bởi những người bảo vệ khu vui chơi.
Chẳng lẽ kỹ năng ảo thuật của cô không đủ tốt?
Lộ Dao không cẩn thận suy nghĩ nữa. Trước tiên treo một tấm biển mới trên cửa, phá hư vật phẩm trong cửa hàng sẽ đưa vào danh sách đen vĩnh viễn.
Sau khi giải quyết xong sự việc, Lộ Dao quay trở lại tiệm nail. Cô không ngủ mà hăng hái tìm hiểu thêm về hệ thống danh sách đen.
Năm trăm triệu giá trị nhân khí, hệ thống nhỏ đúng là có chút nhẹ nhàng.
Bên ngoài cửa hàng Blind Box, nhóm của Chu Diên đã thử nhiều lần, phát hiện thực sự không thể vào cửa hàng Blind Box. Cuối cùng cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Đặc biệt là các thành viên trong đội của Lữ Viễn Phàm, tất cả bọn họ đều ủ rũ, giống như những quả cà tím bị sương giá vùi dập.
Sau khi họ rời đi, Úc Lập, Đường Linh và Vệ Đông dẫn một nhóm người ra khỏi góc.
Khi nhóm của Chu Diên đập chiếc máy Blind Box trong cửa hàng, họ đã trốn trong bóng tối.
Lúc ấy bọn họ cũng đang chuẩn bị đi vào nhưng đội của Chu Diên đến trước. Bọn họ không muốn gặp phải người của căn cứ khác nên đợi một lúc.
Vệ Đông không nhịn được hỏi: “Danh sách đen là cái gì?”
Đường Linh: “Hình như bọn họ không vào được cửa hàng Blind Box.”
Người đàn ông đi cùng họ thúc giục: “Đừng bận tâm đến việc của người khác, trước tiên hãy đi xem cái mà mấy người nói.”