Thế giới Vô Thường, cửa hàng Blind Box.
Tập Đình Nhiên vội vã quay về từ căn cứ, lần này dẫn thêm một đội người nữa, thấy Lý Song và Hạ Mẫn đang canh giữ ở bên ngoài cửa hàng: "Sao lại ra ngoài rồi?"
Lý Song đứng lên, không biết phải làm sao: "Chúng em gặp bà chủ, chị ấy nói trong lúc bổ sung hàng hóa thì phải đóng cửa một khoảng thời gian."
Hạ Mẫn đưa socola trong tay sang: "Đội trưởng, cô ấy đưa cho chúng em cái này."
Tập Đình Nhiên cầm lấy xem thử, Hạ Mẫn vẫn luôn nắm chặt nó trong lòng bàn tay, ở trong đã tan chảy ra cả rồi: "Socola đen, là đồ có thể ăn được."
Hạ Mẫn bỏ vào trong túi, nhếch miệng, cảm thấy hơi vui vẻ.
"Bà chủ là người như thế nào? Các em nói xem, cô ấy có nói khi nào sẽ mở cửa lại không?" Tập Đình Nhiên hỏi.
Hạ Mẫn lập tức nói: "Chị ấy nói buổi chiều sẽ bổ sung blind box đồ uống nóng và blind box mì ăn liền, còn hỏi chúng em một vài chuyện nữa."
Tập Đình Nhiên vừa nghe vừa suy nghĩ, một cô gái trẻ đột nhiên xuất hiện, nói chuyện dịu dàng, thuận tay là đã đưa socola đen cao cấp... Mỗi một chi tiết đều khác xa với hình tượng chủ cửa hàng trong tưởng tượng của anh ta.
Lúc này lại có một nhóm người đi từ tòa nhà Thịnh Hồng đến, cách đó không xa lóe lên ánh sáng mờ nhạt của tinh hạch và tiếng bước chân rất nhỏ.
Tiểu đội của Tập Đình Nhiên cảnh giác nhìn chằm chằm bóng người đang tiến đến gần.
Một đội bốn người dần dần tiếp cận, người con trai trẻ tuổi cầm đầu nhận ra Tập Đình Nhiên bèn huýt sáo: "Yo, đây không phải là cậu hai Tập sao? Dẫn nhiều người như vậy để làm gì thế?"
Người con trai trẻ tuổi tên là Tưởng Hàn, năm nay mười chín, là con trai của trưởng căn cứ Trường Minh.
Cũng giống như Tập Đình Nhiên, thường ngày dẫn đội ra bên ngoài để tìm kiếm vật tư, người của hai đội này thường xuyên chạm mặt nhau nên hay xảy ra xung đột về vấn đề vật tư với nhau.
Tập Đình Nhiên nhìn hắn, biết là mình đã bị theo dõi.
Chắc chắn là người này theo đuôi anh ta tới.
Đêm vĩnh hằng cứ kéo dài, đồ ăn thì không đủ, người của căn cứ nào cũng khó khăn cả.
Vì tìm được miếng ăn mà thủ đoạn nào cũng không màng.
Tâm tư của Tưởng Hàn nhiều nhưng bình thường cũng chỉ cướp vật tư thôi.
Tập Đình Nhiên bị cướp thì cũng cướp lại vật tư của đối phương, giữa hai đội đã có ân oán bất hòa chẳng rõ ràng.
Anh ta chẳng bất ngờ gì khi Tưởng Hàn xuất hiện, chỉ tiếc là người này đến quá nhanh.
"Cửa hàng Blind Box của Lộ Dao, Lộ Dao là ai? Blind box là cái gì? Đây là cửa hàng kỳ lạ gì vậy?" Trần Phong trong tiểu đội của Tưởng Hàn ngẩng đầu nhìn biển hiệu của cửa hàng, cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Đồng đội là Lý Tĩnh nheo mắt: "Đèn gì vậy nè, lóa mắt quá."
Anh trai của Lý Tĩnh là Lý Thành đi xung quanh cửa hàng Blind Box một vòng rồi quay về báo cáo: "Cửa hàng nhỏ này xuất hiện rất kỳ lạ, em nhớ rõ trước đây chỗ này là một quảng trường, trống không chẳng có gì cả."
Tưởng Hàn khoanh hai tay trước ngực, nghiêng đầu nhìn Tập Đình Nhiên: "Cậu hai Tập chắc sẽ biết chút gì đó. Trong cửa hàng này có đồ tốt, đúng chứ?"
Tập Đình Nhiên ngoài cười nhưng trong không cười: "Chủ của cửa hàng ngay đó kìa, cậu Hàn có hứng thú thì tự phá cửa xem thử đi."
Anh em Lý Thành và Lý Tĩnh xoay cổ tay chuẩn bị phá cửa bằng cách bạo lực.
Tưởng Hàn ngăn hai người lại: "Đừng hấp tấp, chờ."
Tiếp xúc với Tập Đình Nhiên đã nhiều năm, anh ta tuyệt đối là một tên cáo già.
Trong cửa hàng này chắc chắn là có đồ tốt, nhưng đội của Tập Đình Nhiên lại không hề hành động thiếu suy nghĩ, điều đó có nghĩa là ở trong đó có thứ gì đó.
Tưởng Hàn nén cơn nóng vội, buộc mình phải bình tĩnh lại rồi đứng ở trước cửa của cửa hàng Blind Box giằng co với Tập Đình Nhiên.
Bỗng nhiên có tiếng vang từ phía cửa của cửa hàng.
Cửa được mở ra từ bên trong, một người con gái đứng ngay cửa, trên tay cầm theo biển hiệu.
Vẻ mặt của Tập Đình Nhiên thoáng bất ngờ rồi biến mất, đây là bà chủ, vậy mà còn trẻ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của anh ta.
Lộ Dao lên hàng xong thì ra ngoài dựng biển hiệu đâu vào đấy, xong rồi cô xoay người nói: "Trong cửa hàng vừa lên hàng, tăng thêm một bộ hộp blind box, khách hàng có thể thử vận may xem sao."
Người của tiểu đội Tập Đình Nhiên xung phong bước vào cửa hàng Blind Box.
Người của tiểu đội Tưởng Hàn sửng sốt đôi lát rồi cũng chạy nhanh vào.
Tuy rằng không biết phải cướp cái gì nhưng bầu không khí đã trở nên căng thẳng rồi.
Lộ Dao ở phía sau, chậm rãi bước vào, sau đó cô thấy người của tiểu đội xung phong bước vào lấy từ trong quần áo ra hai túi mây tre cực lớn.
... Thật sự là đến đây để mua hàng đó hả?