Đỗ Thanh Mỹ muốn vươn tay ra ngoài cửa sổ, nhưng lại bị một lớp màng mỏng mềm mại chặn lại, quay đầu nhìn Lộ Dao: “Cửa hàng này của cô xảy ra chuyện gì vậy? Sao ở trong biển mà ngoài cửa sổ lại có cảnh sắc ở trên bờ thế?”
Nhị Tâm nhảy “bịch” một tiếng nhẹ nhàng lên bàn thấp, muốn đẩy đĩa trái cây trên bàn đi, Lộ Dao đưa tay giữ lấy ôm nó vào lòng, nghiêm mặt nói: “Đầu tiên nói cho tôi biết mấy con cá kia là sao.”
Đỗ Thanh Mỹ quay đầu nhìn những con cá xếp hàng rất kỳ lạ ở bên ngoài cửa hàng: “Lúc tôi tỉnh lại cũng ở đó nên tôi đoán rằng chúng cũng giống như tôi.”
Lộ Dao: “Ý của cô là chúng đều có thể là người?”
Nhưng tình trạng của những con cá này hoàn toàn khác với Đỗ Thanh Mỹ, con nào cũng lật bụng, không có tinh thần gì cả.
Đỗ Thanh Mỹ vuốt ve Ăn Vạ một cái: “Tôi tỉnh dậy thì chìm ở tận đáy cùng, bên cạnh có một con cá mập phệ nhân lật bụng, suýt dọa tôi chết khiếp. Sau đó phát hiện chúng đều không nhúc nhích, không săn mồi, cũng không hoạt động. Loài cá gần đó đều sẽ không chủ động tới gần nơi đó, thỉnh thoảng có không cẩn thận bơi đến rìa thì sợ hãi tránh né. Tôi đoán có lẽ là loài cá cảm nhận được, những con cá có ngoại hình tương tự như mình nhưng lười biếng kia không phải là đồng loại của mình.”
“Nhưng cô và chúng hoàn toàn khác nhau.” Lộ Dao nói.
Lời nói và hành động của cô ấy vô cùng cởi mở, hoàn toàn không giống những con cá mờ mịt rơi vào tự kỷ kia.
Đỗ Thanh Mỹ cười lắc đầu: “Tôi cũng không biết sao lại tới đây được, vẫn luôn nghĩ cách trở về. Tôi còn phải quay về công ty làm việc, còn rất nhiều chuyện chưa làm xong. Nhưng không có cách nào, bọn tôi bị nhốt lại ở biển này. Có lẽ thời gian tôi tới vẫn ngắn, thời gian lâu rồi mà không tìm được cách trở về, có lẽ cũng sẽ giống như bọn họ.”
Chết đuối ở biển.
Lộ Dao nhớ tới manh mối được nhắc, con người biến thành cá, tất cả đều sắp chết đuối ở biển này.
“Cô nói, bọn họ có thể đến cửa hàng Lông Xù chơi không?” Lộ Dao nhìn về phía xa, những “nhân ngư” có khả năng trở thành khách hàng duy nhất của cửa hàng Lông Xù.
Đỗ Thanh Mỹ thích ý ghé vào bàn thấp, cầm một gậy lông vũ chọc mèo chọc lên chọc xuống Ăn Vạ.
Phần đuôi lông vũ buộc hai cái chuông nhỏ, lên xuống theo dây thừng tạo nên những tiếng kêu vụn vặt.
Ngay cả Cà Ri Ngọt và Băng Dính Ngốc cũng bị hấp dẫn, đầu di chuyển trái phải theo động tác của Đỗ Thanh Mỹ.
“Tôi đã thử chào hỏi, bọn họ không hề có phản ứng gì, giống như tảng đá.” Đỗ Thanh Mỹ nói.
Lộ Dao suy nghĩ làm thế nào để thu hút sự chú ý của những con cá tự kỷ kia, xoay người trở về phòng bếp.
Cá biển mà Đỗ Thanh Mỹ mang tới cũng không thể để đó mãi, chết rồi không còn tươi nữa, tốt nhất nên xử lý một chút.
Nếu khách ở đây đều mang hải sản đến quán nựng mèo, Lộ Dao muốn mở thêm một cái bể cá lớn ở trong bếp, dùng để nuôi những con cá này.
Có thể cung cấp một phần đến cửa hàng đồ ăn nhanh, cũng có thể thêm hải sản vào đồ ăn đêm.
Cửa hàng Blind Box cũng có thể thử làm Blind Box bằng nguyên liệu hải sản, hẳn là sẽ có khách thích, còn có thể đưa một ít đến tiệm nail, để nhân viên cửa hàng nếm thử.
Có cửa hàng Lông Xù, có lẽ cô muốn thực hiện ước mơ tự do dùng hải sản.
Hệ thống: [Bà chủ, nếu cô muốn ăn những con cá này, tốt nhất nên xử lý thật cẩn thận trước.]
Lộ Dao giật mình: “Mấy con cá này có gì không đúng sao?”
Hệ thống: [Phát hiện vùng biển này bị ô nhiễm nghiêm trọng, ngày nay được gọi là biển rác. Loài cá ở biển sâu chủ yếu đã ăn nhựa và chất thải công nghiệp có chứa hóa chất, làm đồ ăn thì không an toàn lắm.]
Lộ Dao: “...”
Giấc mơ “tự do dùng hải sản” bỗng chốc tan biến.
Lộ Dao thở phì phò đứng đó trong chốc lát, vẫn không cam lòng, lấy một con cá tráp biển từ trong hồ, tiện tay vẽ ma pháp trận.
Chính là ma pháp trận cô định dùng để lấy mảnh vỡ la bàn, ma lực theo trận pháp đi vào thân cá, một lát sau chất nhầy màu đen từ thân cá chảy ra.
Sau đó, hệ thống phát hiện ra cá tráp biển đã được xử lý, có chút kinh ngạc: [Sạch sẽ. Không độc không ký sinh trùng, hoàn toàn đạt tới cấp độ có thể ăn được.]
Lộ Dao nhận lấy một thùng nước biển, dùng cách tương tự lọc sạch chất độc trong nước biển, ném con cá tráp biển đã xử lý vào, nhìn tay mình: “Dường như thế giới này là thế giới Ma Pháp cao cấp, liên tục sử dụng ma pháp trận, hoàn toàn không có cảm giác khó hiểu như ở thế giới Vô Thường.”
Hệ thống: [Biển cả giống như mặt đất, tràn đầy năng lượng.]
Lộ Dao ngồi xổm bên thùng nước nhìn cá.
Không biết có phải là ảo giác hay không, những con cá này dường như trở nên có sức sống hơn trước kia, vảy trông cũng đẹp hơn.