Hối Hối xoay người trở về phòng nghiên cứu, một lúc sau, cậu ấy cầm một quả cầu thuỷ tinh đưa cho Lộ Dao: “Chít!”
Lộ Dao nhận lấy: “Cảm ơn nhé. Tối nay chị mang hải sản về, Hối Hối có từng ăn tôm hùm, nhím biển tươi chưa?”
Hai mắt Hối Hối sáng lấp lánh, ngơ ngác lắc đầu.
Lộ Dao vỗ vai cậu ấy: “Vậy buổi tối chị sẽ mang đồ tươi ngon nhất về cho em ăn thử nhé.”
“Chít!”
Lộ Dao trở về cửa hàng Lông Xù, các vị khách vẫn đang thất thần nhìn con cá voi lưng gù ở bên ngoài.
Cô thay đồ lặn rồi bơi tới bên cạnh con cá voi lưng gù, dẫn nó từ từ bơi ra xa cửa hàng Lông Xù.
Các vị khách sợ hãi, bầy cá tự kỉ gần đó nhát gan, nhìn thấy con vật dưới biển sâu lảng vảng ở gần nên không dám vào tiệm.
Một người một cá voi bơi tới đáy biển rộng lớn và xa lạ, xung quanh chỉ có san hô rực rỡ sắc màu, hải quỳ và các con vật thuỷ sinh sống ở đây. Lộ Dao lấy quả cầu thuỷ tinh mà Hối Hối làm ra, ném thẳng vào con cá voi lưng gù.
Quả cầu thuỷ tinh nở to ra càng lúc càng lớn, chậm rãi bao lấy làn da bị đám hà ký sinh của cá voi. Trong quả cầu có nước ngọt, dùng ma lực để tạo ra một màng chắn, ngăn cách với nước biển.
Giống như một loại cao dán dán lên làn da bị hà ký sinh của con cá voi lưng gù.
Bọt nước vỡ tung, Lộ Dao biết đám hà đã chết.
Cô lấy ra một con dao trang trí, yểm ma lực hệ bóng tối quanh lưỡi dao rồi cạo sạch đám hà đã chết trên làn da của cá voi.
Thuộc tính huỷ diệt của ma pháp Bóng Tối giúp rửa sạch lớp vỏ đá vôi yếu ớt chỉ trong nháy mắt. Vì con cá voi quá lớn nên Lộ Dao phải bận bịu suốt ba tiếng đồng hồ mới rửa sạch được phần lớn xác hà trên người nó.
Trong lúc đó, thỉnh thoảng con cá voi lưng gù sẽ ngoi lên mặt biển để thở.
Lộ Dao mệt mỏi ghé vào lưng nó để nghỉ ngơi, để mặc nó trồi lên trên.
Cô vẫn không thể ngoi lên mặt biển được, dường như có một vách ngăn có thể phân loại con người và sinh vật biển một cách chính xác.
Mỗi lần chạm vào biên giới, Lộ Dao sẽ bị ngăn lại, từ từ chìm xuống đáy biển.
Cá voi lưng gù thở xong quay về, nhìn thấy Lộ Dao bị kẹt ở trong biển thì kêu éc éc ra hiệu khó hiểu lắm.
Lộ Dao không biết phải giải thích như thế nào, cô xốc lại tinh thần rửa sạch một vài con hà cuối cùng trên người nó, cuối cùng thì sử dụng ma pháp Ánh Sáng để chữa trị.
“Được rồi, đã không còn hà nữa. Có còn đau không?”
Lộ Dao nhẹ nhàng vuốt ve con cá voi lưng gù, sử dụng thần giao cách cảm.
“Không đau.” Nó nhẹ nhàng ve vẩy cái vây và đuôi, dường như đang rất vui vẻ, hai mắt chăm chú nhìn Lộ Dao: “Cô giống như mẹ vậy. Có lẽ đúng là mẹ thật. Phải nói với dòng tộc, mẹ đã trở về rồi.”
Thần giao cách cảm có độ trễ nhất định, lúc Lộ Dao nghe được nội dung hoàn chỉnh thì con cá voi lưng gù kia đã vẫy đuôi bơi đi.
Mẹ đã trở về, là sao?
Lộ Dao cảm thấy hơi khó hiểu, cô từ từ quay đầu lại, lê thân mình mệt mỏi trở về.
Cô có cảm giác mình là một người thợ rửa xe vừa rửa xong một chiếc xe vận chuyển hành khách cỡ lớn, cánh tay bủn rủn vô lực, chân cũng không nhấc lên nổi, vì thế bơi cực kỳ chậm chạp.
“Éc…” Phía sau bỗng nhiên vang lên tiếng kêu quen thuộc, không giống giọng của cá voi lưng gù mà lại hơi giống với cá voi sát thủ.
Quả nhiên, một con gấu trúc biển khổng lồ đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô mà kêu “éc éc", gương mặt tròn hơi lồi ra giống như mặt cá heo, âm thanh cực kỳ dày.
“Éc éc éc.”
Lại là con cá voi sát thủ con mà cô đã cứu.
Gần đây, bầy đàn của nó thường xuyên trở lại nơi này.
Không biết có nên nói hay không, may mà nó tới đúng lúc, nếu sớm hơn một chút là có thể đã bị đánh rồi.
Bây giờ, con cá voi lưng gù kia đã rời đi.
Cùng tới với nó còn có một con cá voi sát thủ đực đã trưởng thành, chỉ là không biết có phải là con lần trước hay không.
Lộ Dao đối diện với con cá voi sát thủ đực đã trưởng thành, ánh mắt thăm dò.
Sau một lúc lúc, cá voi sát thủ trưởng thành hơi nhấc cằm lên: “Éc.”
Xác định được rồi, vẫn là con cá voi sát thủ đực lạnh lùng kia.
Con cá voi sát thủ con rất hoạt bát, nó bơi lại gần Lộ Dao, luôn miệng “Éc éc".
Lộ Dao đã hơi mất sức, thử duỗi tay ra.
Con cá voi sát thủ đực trưởng thành khẽ đẩy con cá voi con ra, thân hình trơn láng nhẹ đỡ lấy cô.
Giây tiếp theo, cá voi con sáp lại, cái đầu nhẹ nhàng dụi vào eo Lộ Dao, líu lo không ngừng.
Trong đầu cá voi sát thủ đang nghĩ gì vậy?
Bỗng nhiên Lộ Dao thấy hơi tò mò.
Lộ Dao duỗi tay ra sau, vuốt ve làn da trơn láng của cá voi con, âm thầm dùng thần giao cách cảm.