Lộ Dao nhìn hai vợ chồng mặc áo ngủ ngồi dưới đất, lưng dựa vào lớp màng trong suốt, có hơi tội nghiệp, cô nói Tiểu Cơ lấy bàn gấp lại đây, đặt ở sát tường.
Cô đặt chén cơm xuống, ngẩng đầu lên nói: “Đa số khách tới đây đều đi một mình, hai người là khách đi theo cặp đầu tiên đấy, lại còn là cá ngựa.”
Triệu Nhu nhíu mày: “Cá ngựa thì có gì đặc biệt?”
Lộ Dao: “Cho tới bây giờ thì cá ngựa là loài sinh vật duy nhất trong tự nhiên mà giống đực là bên mang thai. Bởi vì cá ngựa đực có túi bào tử sinh dục, phôi thai được thụ tinh ở trong túi bào tử ở giống đực đến khi phát dục hoàn toàn. Toàn bộ quá trình diễn ra trong năm mươi đến sáu mươi ngày, sau đó cá ngựa con được sinh ra.”
Lộ Dao nói thật ngắn gọn đơn giản, sắc mặt Tạ Minh Hoa đã thay đổi.
Vô tình thay thế con người, anh ta vô cùng hoảng sợ.
Chuyện giống cái sinh con là quan niệm đã ăn sâu bén rễ, không chỉ bao gồm trong quá trình sinh con, mà còn có nuôi dưỡng, giáo dục, toàn bộ quá trình đều không thể thiếu vắng hình ảnh người mẹ.
Triệu Nhu nhìn vẻ mặt tái mét của Tạ Minh Hoa, cô ấy thở mạnh một cái rồi cười nói: “Vậy mới mới lạ.”
Tầm mắt Lộ Dao dừng trên đầu ngón tay đang nhấp nháy của hai người họ, tiếp tục nói: “Nhưng mà tôi cảm thấy điều thú vị hơn cả là tập tính sinh hoạt của cá ngựa. Vòng đời của chúng là khoảng ba đến bốn năm, từ khi sinh ra đã phải đối mặt với các thử thách sinh tồn tàn khốc. Tuỳ theo chủng loại mà cá ngựa đực có thể sinh khoảng mấy trăm đến hơn một ngàn con cá ngực con một lần. Mà trong số đông đảo cá ngựa con như thế, chỉ có mấy chục con có thể thuận lợi sống đến khi trưởng thành.”
“Cá ngựa không có vây, bơi lội chậm chạp, chúng dành phần lớn cuộc đời của mình để trốn tránh trong các bụi san hô rậm rạp, dùng đuôi quấn lấy một cành san hô, chìm nổi trong dòng hải lưu và chờ đợi thức ăn tự đi qua. Vượt qua giai đoạn vị thành niên đầy nguy hiểm, cá ngựa lại mất rất nhiều thời gian để tìm kiếm bạn tình, vì thế cả đời chúng chỉ có một bạn đời duy nhất.”
“Thỉnh thoảng tôi lại bắt gặp mấy con cá ngựa với cái đuôi dài đang bơi lội thong thả, cảm thấy vẻ mặt chúng rất buồn, phản ứng vừa chậm vừa ngốc. Nhưng mà có một lần, tôi thấy một đôi cá ngựa bơi lội cùng nhau ở trong bụi san hô, lúc đó mới biết thì ra cũng có lúc chúng trở nên hoạt bát như vậy. Đó là khi cá ngựa đực đã theo đuổi cá ngựa cái thành công, chúng sẽ bơi cùng cá ngựa cái để bồi đắp tình cảm.”
Lộ Dao thường xuyên lặn dưới biển, dù không cố tình quan sát thì cô cũng sẽ gặp được đủ loại sinh vật biển.
Thấy nhiều sẽ cảm thấy tò mò, sau đó lại quan sát thêm, tra tài liệu, đôi khi còn không nhịn được mà chia sẻ với khách hàng giống như bây giờ vậy.
Thế giới dưới đáy biển chắc chắn không hề an ổn bình lặng, mà điều thú vị là mỗi loài sinh vật biển đều có phương thức sinh tồn độc đáo.
Cá ngựa dành cả đời sống ở trong đại dương bao la rộng lớn, chúng nhỏ bé bình thường đến mức không đáng nhắc tới.
Nhưng cách mà chúng sinh tồn lại tăng thêm một nét bút quyến rũ không thể xem thường cho thế giới biển sâu.
Tạ Minh Hoa và Triệu Nhu bốn mắt nhìn nhau, cùng rơi vào im lặng.
“Cửa hàng đang phục vụ món cơm lươn trong thời gian nhất định, thịt đầy đặn, tươi ngon đậm đà, mời dùng.” Lộ Dao tuỳ tiện nói thêm vài câu, không ngờ lại khiến khách hàng im bặt, cô im lặng rồi xoay người rời đi.
Tạ Minh Hoa đẩy đĩa cơm lươn đến trước mặt Triệu Nhu: “Con lươn này đúng là không tồi, tươi ngon đậm đà, nước xốt thơm phức, độ nóng cũng vừa phải. Em mau ăn đi.”
Trước đây Triệu Nhu rất thích ăn cơm lươn, nhưng mấy năm gần đây thì không còn ăn nữa.
Không có nguyên nhân nào khác, một phần cơm lươn ngon quá đắt đỏ.
Đôi khi muốn ăn nhưng lại cảm thấy mấy trăm đồng một phần, không đáng chút nào.
Nếu không phải hôm nay nhìn thấy món này trong quán, Tạ Minh Hoa cũng đã quên việc này.
Công việc chính của anh ta là đầu bếp, nhưng khi ở nhà lại rất ít khi xuống bếp.
Triệu Nhu dùng đũa chia lươn và cơm thành hai phần: “Con lươn này béo quá, anh cũng ăn thử đi.”
Cô ấy cắn một miếng thịt lươn béo mềm, thơm ngon đậm đà, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua, miếng thịt lập tức hoà tan, thịt lươn được phủ trong nước xốt không dính chút mùi tanh tan ra trên đầu lưỡi, nhanh chóng khơi gợi ký ức về món cơm lươn trong quá khứ.
Đây là món lươn nướng ngon nhất mà cô ấy từng ăn từ trước đến giờ.