Bà chủ là con người thông minh nhất nhưng cũng phiền phức nhất trong mắt nó. Lời nói của cô khó mà đoán trước được, thường xuyên khiến nó vừa tò mò vừa sợ hãi.
Hình như Lộ Dao hoàn toàn không phát hiện ra nội tâm đang hoạt động phức tạp của Lệ Lệ. Cô tuỳ ý nói: "Tới lâu như vậy rồi vẫn chưa biết vùng biển mà ngài Thuý Hoàng Tinh cai quản này tên là gì. Khách hàng và nhân viên trong cửa hàng luôn gọi là biển rác, thật là không lễ phép. Lệ Lệ vốn là hộ vệ trưởng chắc sẽ biết chứ?"
Mười mấy giây sau, tiếng lòng của Lệ Lệ truyền tới: "Tất nhiên là nó không phải tên là biển rác rồi. Đám loài người đáng giận này! Nhưng mà... Tên thật... Chưa nghe nói đến bao giờ... Cung điện của ngài Thuý Hoàng Tinh tên là Thần Cung, còn vùng biển này hẳn là thần vực... chăng..."
Lệ Lệ không trả lời được nên cảm thấy hết sức thất bại.
Mặc dù là sứ giả của thần nhưng bọn họ lại chưa từng nghĩ đến vấn đề này bao giờ.
Lộ Dao vỗ vỗ nó an ủi: "Không biết cũng không sao đâu. Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi."
Lệ Lệ nước mắt lưng tròng: "... Hu hu."
Càng thấy thất bại hơn.
Lệ Lệ là hộ vệ trưởng, thông minh hơn các hộ vệ ngây thơ khác. Chuyện mà nó biết cũng nhiều hơn.
Ngay cả nó cũng không biết tên của vùng biển này thì lần này thật đúng là không dễ tìm rồi.
Có lẽ có thể hỏi những sinh vật cổ xưa dưới biển sâu một chút. Lộ Dao định quay về cửa hàng rồi vào phòng cá voi đàn dương cầm.
Trước đây cô biết được một ít tình báo từ cá voi sát thủ con, rằng cá voi và các loài cá có trí khôn khác dưới biển sâu đều sẽ bị những nhịp điệu kỳ lạ thu hút.
Cô không nhớ nổi mình đã học được bài hát kia như thế nào nữa, mà tóm lại là hữu dụng là được.
Đoàn người Lộ Dao quay trở lại cửa hàng Lông Xù rồi đưa thỏ Nhược Diệp tới thẳng phòng sứa.
[Thành công tăng thêm ba loại lông xù trong vòng mười bốn ngày. Tổng số lượng đã vượt qua ba mươi con, hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng một trăm nghìn giá trị nhân khí, miễn phí một lần xây dựng cửa hàng mặt tiền (Chú ý: Diện tích xây dựng thêm giới hạn trong sáu mươi mét vuông)!]
[Kiểm tra thấy nhiệm vụ cuối cùng đã mở ra. Mời bà chủ cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ!]
Trước nhiệm vụ cuối cùng thì nhiệm vụ phụ cuối cùng cũng đã được hoàn thành một cách thuận lợi. Lộ Dao lấy được điểm thưởng giá trị nhân khí và cơ hội xây dựng miễn phí.
Lần trước dọn dẹp sạch rác rưởi ở núi rác xong, trong một đêm tổng cộng cô lấy được hơn ba mươi triệu điểm giá trị nhân khí. Thế nên bây giờ trong tay bà chủ không hề thiếu giá trị nhân khí.
Thế nhưng cuộc sống nghèo khó khổ sở không đủ ăn, phải đi nhặt rác kiếm sống bất chấp ngày đêm vẫn còn sờ sờ trước mặt nên cô tiết kiệm hơn trước. Một trăm nghìn giá trị nhân khí và cơ hội xây dựng cô đều muốn sử dụng một cách hợp lý.
Cửu Hoa biết được tin Lộ Dao sắp về thì nhanh chóng chạy như bay từ phòng san hô qua, ngay cả thỏ Nhược Diệp mới tới cũng nhịn được không qua nhìn mà kéo Lộ Dao ra chỗ yên tĩnh nói chuyện.
"Lộ Dao, tôi mới từ nhà tới đây. Bây giờ trên mạng đang ồn ào chuyện về cửa hàng Lông Xù, độ thảo luận cực cao..." Cửu Hoa hơi kích động nhưng lời nói ra vẫn mạch lạc rõ ràng. Cô ấy nhanh chóng thuật lại cho Lộ Dao nghe chuyện xảy ra trên mạng một lần: "Bây giờ có rất nhiều người đang tò mò về cửa hàng nhỏ của chúng ta, muốn đến cửa hàng để trải nghiệm. Nếu cửa hàng đặt ở thành phố Dạ Quang thì hay rồi. Những người không thể nào biến thành cá được cũng có thể tới cửa hàng. Chúng ta có thể thu tiền nữa."
Cửa hàng Lông Xù chỗ nào cũng tốt. Từ hải sản, châu báu đến tiền mặt đều có thể dùng như chi phí cần trả để trải nghiệm. Chỉ là hơi thiếu cảm giác thực tế khi mở cửa hàng.
Nhưng đây cũng là đặc điểm của cửa hàng Lông Xù. Không phải là Cửu Hoa không biết điều này, nhưng cô ấy cũng muốn thử nghiệm cảm giác mở cửa hàng mà nổi tiếng. Như vậy chắc chắn sẽ rất có cảm giác thành tựu!
Lộ Dao nghe xong thì suy nghĩ mấy phút rồi lạnh nhạt nói: "Thật ra thì cũng không phải là không được."
!!!
Cửu Hoa trợn to hai mắt, sự ngạc nhiên dần dần chuyển thành ngạc nhiên mừng rỡ: "Cái này mà cũng làm được sao? Bà chủ, tôi yêu bà chủ lắm luôn á."
Lộ Dao gật đầu: "Để tôi suy nghĩ một thời gian cái đã. Đúng là vùng biển này không phải nơi mà người bình thường có thể tùy tiện bước vào được, nhưng vẫn có cách khác."
Lúc nói ra những lời này, trong đầu Lộ Dao đã xây dựng xong một phương án đầy đủ rồi.