Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 477 - Chương 477: Điện Thoại Âm Hồn 3

Chương 477: Điện thoại âm hồn 3 Chương 477: Điện thoại âm hồn 3

Nếu không phải do khách hàng bực mình mà cúp máy thì có lẽ là do người bạn không thể gọi đến đường dây hẹn trước của cửa hàng Lông Xù đã cầm lấy điện thoại.

Có được cách thức liên hệ không có nghĩa là sẽ chắc chắn gọi được.

Ban đầu khi Nữ thần biển sâu cho phép những người chết đuối đi vào vùng biển này, chắc chắn là đã có ý định giúp đỡ những nguyện vọng của họ.

Lộ Dao đã hỏi Lệ Lệ, nếu giá trị của những cảm xúc tiêu cực từ người dân của thế giới này đạt tới chín mươi thì có thể trở thành cá bơi vào biển sâu.

Cho nên cô đã thiết kế một bộ lọc cảm xúc đơn giản trên đường dây điện thoại đặc biệt, chỉ khi có giá trị cảm xúc tiêu cực đạt trên bảy mươi lăm thì mới có thể gọi được tới đường dây riêng hẹn trước.

Điều này tương đương với việc điều chỉnh giá trị cực đoan, cho phép một nhóm người sắp biến thành khách hàng là cá đi vào cửa hàng Lông Xù trước.

Đây cũng được xem như là phương án dự phòng, sức chịu đựng về mặt tinh thần của con người là có giới hạn, nếu liên tục bị tổn thương, rất có thể sẽ không thể khôi phục được nữa.

Người khách hẹn trước đầu tiên đã bỏ lỡ cơ hội, giới hạn hai mươi khách nhanh chóng được lấp đầy.

Sau khi đặt trước thành công, vé vào cửa tự động được gửi đến tọa độ của khách hàng đã gọi đến.

Khách hàng ký tên lên vé vào cửa, hoàn tất thanh toán, sau đó đi ngủ trong vòng ba mươi phút, khi mở mắt ra đã thấy mình biến thành một con cá, trước mặt là một cửa hàng Lông Xù thần kỳ.

Lộ Dao đứng ở cửa vẫy tay: “Bên này, chào mừng đến với cửa hàng Lông Xù dưới đáy biển.”

Hai mươi khách hàng đã hẹn trước lục tục bước vào tiệm. Sau khi một con hải quỳ biến thành người, lập tức chạy về phía Lộ Dao: “Bà chủ, có còn nhớ tôi không?”

Lộ Dao quan sát cô ấy một lúc, ánh mắt sáng lên: “Tần Mộng!”

Tần Mộng tươi cười: “Cửa tiệm thay đổi nhiều quá. Rõ ràng khi tôi mới tới, đây chỉ là một cửa tiệm nhỏ, bây giờ đã hoành tráng như công viên giải trí rồi.”

Khách hàng hẹn trước không chỉ có một người quen là Tần Mộng, còn có Trần Tinh Vũ, Hứa Như Dân, vợ chồng Triệu Nhu… Có đến khoảng bảy, tám người là khách cũ của cửa hàng Lông Xù.

Bọn họ đều là nhóm khách hàng đầu tiên, đã nhìn thấy dáng vẻ ban đầu của cửa hàng Lông Xù nên rất bất ngờ với sự thay đổi lớn này. Lúc họ nhìn thấy chim bạc má đuôi dài, chó Hoàn Hoàn, thỏ Nhược Diệp thì còn ngạc nhiên đến mức không biết phải làm gì.

Biểu cảm của nhóm khách hàng bước vào cửa tiệm lần đầu tiên còn khoa trương hơn nữa, suýt nữa thì phát điên trong tiệm luôn rồi.

Trong đó có một người khá đáng thương, vào tiệm chưa đến nửa tiếng đồng hồ đã biến lại thành cá vì quá vui vẻ, bị bong bóng đưa đi mất.

Lần trải nghiệm chức năng hẹn trước ngày hôm nay đã kết thúc, khách hàng đã đến còn muốn quay lại lần nữa, người không hẹn được thì cố gắng để được trải nghiệm một lần. Cửa hàng Lông Xù đã trở thành cửa hàng trong truyền thuyết ở thế giới biển sâu.

Phòng câu cá vừa được mở trên biển cũng rất được yêu thích, vừa câu cá vừa hóng gió biển, ngồi ở bờ đê ăn hải sản, ngắm mây ngắm biển, thời gian như được kéo dài đến vô tận.

Lộ Dao ôm thùng trái cây nổ ngồi trên cây cầu gỗ dài bên ngoài phòng nối dây, lắc lư cẳng chân lướt qua làn sóng lúc nông lúc sâu.

Hệ thống nhảy ra, chỉ hận sắt không thành thép: [Còn có sáu tiếng nữa thôi là hết thời gian cho nhiệm vụ cuối cùng rồi mà cô còn tâm trạng để ngắm gió ngắm biển à!]

Lộ Dao uống một ngụm nước trái cây thật to, híp mắt quan sát đáy biển: “Nếu muốn tôi nói thì đặt tên cho vùng biển này là Eden được đấy, danh xứng với thực.”

[Đặt tên biển Eden thành công, chúc mừng bà chủ đã nhận được sự công nhận của nữ thần Thuý Hoàng Tinh, hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng! Bà chủ có thể đến thế giới tiếp theo ngay bây giờ!]

Cô chỉ thuận miệng nói mà thôi, còn chưa xác nhận đáp án, sao đã đặt tên thành công rồi?

Hệ thống còn hoảng hốt hơn cả Lộ Dao, phải cố nhịn lắm mới không hét toáng lên.

Một luồng gió thổi tới cuốn theo một chồng giấy nhỏ.

Lộ Dao nhớ ra hôm nay cô mặc đồ không có túi, cô giơ tay bắt lấy tờ giấy thì, quen thuộc miết tay đến tờ cuối cùng.

Trên tờ giấy trắng hiện lên những đường vân có độ nông sâu không đồng đều, ở giữa có bốn chữ.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0