Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 52 - Chương 52: Khu Vui Chơi Và Phần Ăn Đặc Biệt 1

Chương 52: Khu vui chơi và phần ăn đặc biệt 1 Chương 52: Khu vui chơi và phần ăn đặc biệt 1

Trong khu vui chơi, hai bên hành lang dài vắng vẻ đều là phòng kín, số phòng được sắp xếp từ lớn đến nhỏ, dưới biển số phòng hình chữ nhật màu đen còn có bảng đếm màu đỏ.

Phía trên hiển thị những con số không giống nhau, có số có tới ba chữ số, có số chỉ có một chữ số, trên bảng đếm phần lớn là hai chữ số.

Trước một căn phòng có biển số phòng là ba chữ số, con số trên bảng đếm đếm ngược về số không, cửa phòng mở ra, những người còn chưa hủy bỏ lớp hóa trang thành quái vật từ cửa đi ra.

"Phù, cuối cùng cũng tan làm."

"Mau lên, hôm nay đi ra sớm, đến cửa hàng đồ ăn nhanh thôi! Tôi thèm bé hoành thánh lắm rồi!"

"Đi thôi, tranh thủ bảo vệ trưởng còn chưa tới, đi ăn thoải mái một trận!"

Bạch Minh đi ra cuối cùng, trên hành lang không còn những người khác, cậu ta cúi đầu lấy ra một đống to những đồ lặt vặt từ trong ngực, có tiền giấy, tiền xu, và mấy tờ giấy nhỏ kỳ lạ, thậm chí còn có đô la Mỹ và yên Nhật giống như tiền giấy.

Sau khi mấy thứ đó xuất hiện ở thế giới này, phần lớn màu sắc dần trở nên tối và xám hơn, sau đó nổ tung và biến mất giống như bong bóng xà phòng.

Bạch Minh cảm thấy thất vọng, họ có thể tiếp xúc với người sống thông qua không gian đặc biệt, nhưng không thể mang đồ vật từ thế giới kia đến Vùng đất của những giấc mơ.

Sau khi tất cả đồ vật trong tay nổ tung như bong bóng xà phòng, Bạch Minh cảm thấy trong ngực hơi nặng, thò tay lấy ra một chồng phiếu đỏ được xếp gọn gàng, cậu ta nhớ rõ đây là thứ đoạt được từ một trong số những người khiêu chiến, vậy mà lại không biến mất.

Lúc này, con số trên bảng đếm của hai phòng ở bên cạnh trở về số không, cửa phòng mở ra, sau khi toàn bộ NPC thường trực rời đi, Hạnh Tử và Tiểu Gia đi ra từ hai cánh cửa khác nhau.

Hai người đồng thời lấy ra một nắm giấy to từ trong lòng, kết quả giống như Bạch Minh, phần lớn giấy tờ biến thành bong bóng nổ tung, chỉ còn lại một đống phiếu đỏ.

Thành quả làm việc bận bịu cả đêm của sư phụ Gia biến mất chín mươi lăm phần trăm chỉ trong nháy mắt, Tiểu Gia quỳ trên mặt đất, chịu đả kích sâu sắc: "A a a a a, tiền của tôi!"

Hạnh Tử cũng không kém gì, cô ấy gẩy ra vài tấm vé từ trong đống bong bóng xà phòng, thoáng suy nghĩ: "Hỏi Kỳ Sâm xem đây có phải là thứ mà bà chủ muốn hay không."

Họ tới đây lâu lắm rồi, đã sớm không có khái niệm về tiền, mấy năm gần đây là nghe ngóng về sự thay đổi của xã hội hiện đại từ chỗ người khiêu chiến, hết sức vơ vét tất cả tờ giấy và đồ vật trông giống như tiền ở trong trò chơi cố gắng.

Bạch Minh bình tĩnh nói: "Không cần hỏi, chắc chắn là vậy."

Sau khi nổ thì không còn lại bao nhiêu thứ, ba người cảm thấy không vừa lòng.

Nhưng mà trời đã sáng, phải mở cửa, họ cần trở về cửa hàng.

Lộ Dao mở cửa tiệm ra, ba nhân viên cửa hàng đứng ngay ngắn ở ngoài cửa, phía sau là hàng NPC ở khu vui chơi chờ bữa sáng.

Bào Bào đứng đầu tiên, nhìn thấy cô thì lập tức phấn khởi chào hỏi: "Chủ quán, tôi muốn một ít hoành thánh và bánh trứng tỏi tây."

Lộ Dao nghiêng người, để nhân viên cửa hàng và khách khứa đi vào, nghi ngờ hỏi: "Sao hôm nay đến sớm vậy?"

Ba người Bạch Minh còn chưa nghĩ ra làm gì để đưa đồ cho Lộ Dao một cách tự nhiên, không khiến cô cảm thấy lo lắng. Dù sao cô rất cố gắng thiết lập hình tượng "Người bản địa", ngay cả ảo thuật cũng đã học xong.

Hạnh Tử còn định để Kỳ Sâm xác nhận một chút, vì thế họ không lấy ra thứ mà tối hôm qua cướp... khụ... nhận được vì cố gắng làm việc nữa, mà bắt đầu tiếp khách như thường lệ.

Một lúc sau, Kỳ Sâm đến.

Hạnh Tử kéo hắn ta vào trong góc, lấy một tờ tiền giấy màu đỏ ra: "Có phải đây là thứ bà chủ muốn không?"

Kỳ Sâm cầm tờ tiền giấy sờ sờ, vẻ mặt ngạc nhiên: "Mấy người thật sự lấy ra từ khu vui chơi?"

Hạnh Tử nghe giọng điệu của hắn ta là biết đúng rồi, cuối cùng cũng vui vẻ.

Tiếp theo chỉ cần nghĩ cách lấy được nhiều một chút, rồi tìm cơ hội thích hợp đưa cho bà chủ là được.

Buổi sáng là lúc cửa hàng đồ ăn nhanh bận rộn nhất, khách hàng cực kỳ đông.

Nhưng mà Lộ Dao không định tăng thêm nguyên liệu nấu ăn, quá mệt mỏi, áp lực cũng lớn, cô cứ thong thả thôi.

Nguyên liệu nấu ăn chuẩn bị mỗi ngày bán hết thì công việc mới xong, buổi chiều bán trà và đồ ăn nhẹ là được rồi.

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0