Điệp Thất xoay người chuẩn bị rời đi, vừa đi được hai bước bỗng dừng lại, lơ đãng nói: "Lần trước Các chủ giao nhiệm vụ cho Tiêu Cửu hình như là cũng ở Lương Kinh. Giờ này hẳn là nên trở về rồi."
Sắc mặt Khốc Bát khẽ biến đổi, siết chặt lệnh bài trong tay.
Thì ra Tiêu Cửu đi Lương Kinh, khó trách lâu như vậy vẫn không thấy trở về, xem ra nhiệm vụ rất khó nhằn.
Khốc Bát không nói gì, cũng không hề oán trách, trở về phòng lấy vài bộ quần áo rồi lập tức khởi hành tới Lương Kinh.
—
Lương Kinh, phố Tùng An.
Ngày đầu tiên khai trương của rạp chiếu phim vượt thời không rất thuận lợi, suất chiếu cuối cùng trong ngày vừa kết thúc vẫn có khách đến mua.
Ngày mai, phòng chiếu phim sẽ được nâng cấp và Lộ Dao vẫn cảm thấy rằng mình nên bán vé trong ngày công chiếu.
[Nhiệm vụ phục vụ một trăm vị khách hoàn thành! Nhận được một trăm điểm giá trị nhân khí, số lượng phòng chiếu +1.]
[Cô có nhiệm vụ mới! Hãy sản xuất ít nhất ba bộ phim điện ảnh khác nhau trong ba tuần, phần thưởng là mười nghìn điểm giá trị nhân khí, số lượng phòng chiếu +1 và sức chứa mỗi phòng tăng lên năm mươi.]
Lộ Dao hỏi hệ thống: "Ba bộ khác nhau thì có phải đã được hai bộ rồi không?"
[Hệ thống: Ở triều Đại Vũ, phim kiếm hiệp và phim cổ trang không cùng một thể loại.]
Nói thẳng ra "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" không phải là phim điện ảnh.
Nhưng thế giới này vẫn chưa phát triển nền văn hóa điện ảnh, mà nội dung của "Đầu bếp nhỏ" và "Thiên Hạ Đệ Nhất" lại không giống nhau nên nhiệm vụ sẽ dễ thở hơn.
Lộ Dao thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì được. Chỉ Tâm đã nói về các dự án tiếp theo, hôm qua cậu ta còn nói với tôi hai ngày nữa sẽ có tin tức."
Hệ thống: [Lại là cổ trang nữa sao? Sao cô không làm về phim hiện đại, tôi thấy mấy thể loại như thanh xuân vườn trường, kinh dị và khoa học viễn tưởng cũng hay mà.]
Thấy bà chủ mở rạp chiếu phim nên mọi người cũng chịu khó tìm hiểu về các thể loại phim, gần đây đã bổ sung được không ít.
Lộ Dao: "Cái gì cũng cần có quá trình, chờ đến khi người dân ở đây quen với sự tồn tại của rạp chiếu phim thì hẵng nghĩ đến việc mở rộng thể loại và nội dung phim. Cửu Hoa đã báo với tôi có tin tức từ phía Ôn Ôn. Hai ngày nữa, chúng ta sẽ đi một chuyến đến thành phố Dạ Quang."
Ôn Tĩnh Di muốn giới thiệu với cô một nhà sản xuất phim, chuyện này phải để Lộ Dao đích thân đến bàn bạc, đến lúc đó cô sẽ dẫn theo Harold.
Ngày đầu tiên khai trương, rạp chiếu phim đã trở thành chủ đề sốt dẻo khắp phố Tùng An.
Nhìn những người vừa xem xong "Thiên Hạ Đệ Nhất" thảo luận sôi nổi với nhau đã khiến những người đang chờ trong sảnh cực kỳ tò mò.
Chỉ là giá vé của "Thiên Hạ Đệ Nhất" khá cao, dân chúng bình thường không phải không tiêu nổi chút tiền này, chỉ là không nỡ chi tiền, họ luôn cảm thấy không đáng bỏ ra cho một vở kịch.
Nào ngờ mới qua hôm sau, rạp chiếu phim lại tung ra trailer phim mới.
Trailer lần này hoàn toàn khác xa so với "Thiên Hạ Đệ Nhất", nhân vật chính là một cô gái nhỏ, dựa vào tài năng của mình mở một quán ăn trên phố Thịnh Kinh, trời xui đất khiến lại chọc phải công tử nhà giàu ăn chơi trác táng nhất Thịnh Kinh lúc bấy giờ.
Trailer kéo dài khoảng một phút khắc họa tài năng thiên bẩm của nữ đầu bếp, tốt tính, thức ăn qua bàn tay của cô đều có hương vị đặc biệt khiến những kẻ sành ăn ở Thịnh Kinh đều phải phát cuồng vì nó.
Nữ đầu bếp và công tử nhà giàu dây dưa với nhau cũng rất thú vị, vừa xem sơ liền tò mò không biết giữa hai người này sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo.
Khoảng cách giai cấp vô tình khiến sự tương tác giữa hai người tràn đầy căng thẳng và thú vị, cảm giác kịch tính và hài hước dễ dàng để lại ấn tượng trong lòng khán giả.
Cổ nhân có câu: "Dân dĩ thực vi thiên" (*), thế nên ẩm thực là chủ đề dễ đánh vào lòng người, nội dung kịch tính đời thường làm cho trailer của "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" vừa tung ra liền được đón nhận mãnh liệt.
(*) Theo Lê Văn Đức, trong Từ điển Việt Nam (1970), câu "Dân dĩ thực vi thiên" có nghĩa là "dân lấy ăn làm trời" (nghĩa hẹp) và giải thích thêm "Dân lấy miếng ăn làm trọng, nên muốn trị dân trước hết phải làm cho dân no ấm vì dân đói thì nước loạn".