Lộ Dao không nhịn được trợn trắng mắt: "Có phải gần đây cậu xem phim nhiều, bây giờ lại bổ não. Làm ơn đi, anh ta trả mười triệu, nếu không trị được thì số tiền này cầm có bỏng tay không?”
Tình huống Phó Trì không giống với vấn đề cảm xúc của người bình thường, xuất thân ưu việt, nửa đời trước thuận buồm xuôi gió, đột nhiên bị thương nặng, thoáng cái rơi vào vực sâu không dậy nổi.
Người như vậy, tĩnh lặng lại rất để ý đến nhiều chuyện nhỏ nhặt.
Không bằng để cho anh ta hoạt động một chút, không có thời gian suy nghĩ lung tung, có lẽ hiệu quả còn tốt một chút.
Hệ thống: [Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ta chọn xóa bỏ ký ức và không muốn đến làm việc?]
Lộ Dao: "Sau đó thì loại bỏ thôi, tôi hoàn toàn tôn trọng mong muốn của khách hàng."
Đêm khuya, Lộ Dao bị hệ thống nhắc nhở đánh thức.
[Cửa hàng nâng cấp thành công, bây giờ đã là cửa hàng một sao, xin chủ cửa hàng tiếp tục cố gắng!]
Lộ Dao nhìn thoáng qua thời gian, sớm hơn đồng hồ báo thức cô đặt nửa tiếng.
Sau khi bị đánh thức càng khó ngủ hơn, lại phải đứng dậy.
Đến rạp chiếu phim, cô đi xem phòng chiếu nâng cấp trước, có thêm một hàng ghế, trông rộng rãi hơn rất nhiều.
Phòng chiếu số 2 nằm đối diện phòng chiếu số 1, cùng bố trí và kích thước.
Lộ Dao cảm thấy cuối cùng cũng có chút cảm giác của rạp chiếu phim.
Trở lại sảnh chờ ở quầy bán vé, cô thêm trailer bộ phim "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" vào danh sách chiếu.
Sáng sớm, Chu Châu, Ôn Giản và Cẩu Tử đúng giờ đến làm việc, phát hiện trong một đêm hành lang có thêm một phòng chiếu phim, ngạc nhiên không thôi.
Trong lòng Ôn Giản và Cẩu Tử có nghi ngờ, không dám hỏi nhiều.
Tính cách Chu Châu hoạt bát, lúc ăn sáng liền hỏi Lộ Dao.
Vẻ mặt Lộ Dao bình thường: "Tối hôm qua cửa hàng cải tạo mở rộng một chút.”
Chu Châu: "Có thể mở rộng qua đêm sao?”
Lộ Diêu gật đầu: "Sáu tiếng là đủ rồi.”
Giọng điệu thần thái của cô quá bình tĩnh, giống như đây là một chuyện cực kỳ bình thường.
Trong khoảng thời gian này bọn họ đã tiếp xúc với máy tính, phim ảnh, máy làm bỏng ngô cùng với nhiều thứ kỳ lạ khác mà không thể giải thích được, khả năng tiếp nhận của mấy người Chu Châu quả thật đang chậm rãi nâng cao.
Mấy người không hỏi nhiều nữa, ăn sáng xong bắt đầu đi làm.
Hôm nay Chu Châu và Ôn Giản luân phiên thay vị trí, Ôn Giản phụ trách bán vé, Chu Châu kiểm phiếu.
Cẩu Tử đi theo bên cạnh Lộ Dao, tiếp tục làm quen với máy làm bỏng ngô, máy làm nước giải khát, đồng thời hướng dẫn khách ra vào phòng chiếu, còn phải phụ trách dọn dẹp một phòng chiếu.
Trong cửa hàng có thêm một phòng chiếu phim là chuyện tạm thời không gây ra quá nhiều sự chú ý giữa các khách, rất nhiều người đây là lần đầu tiên đến rạp chiếu phim, nghĩ rằng cửa hàng ban đầu đã như vậy.
Màn hình quảng cáo của khu nghỉ ngơi lại tung ra trailer những bộ phim mới vào ngày này, bộ phim "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" rất được mong chờ.
Lộ Dao dự định công chiếu "Thiên Hạ Đệ Nhất" sau ba ngày, lại chiếu "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh".
Cùng với những bộ phim được chiếu, danh tiếng của rạp chiếu phim dần dần nổi tiếng trên phố Tùng An, ngay cả các thành phố lân cận cũng có rất nhiều người nghe nói.
Khốc Bát chạy hai ngày đường, đến Lương Kinh tìm một sạp đồ ăn nhỏ ở bên đường.
Mấy bàn bên cạnh mọi người đang nói về rạp chiếu phim và Diệp Khinh Chu, hắn nghe không hiểu.
Sau khi ăn xong, hắn tìm người hỏi đường, người nọ vừa nghe liền nói: "Ngươi tìm rạp chiếu phim sao, đi dọc theo con phố này rẽ trái là có thể nhìn thấy. Không cần phải tìm cẩn thận, nhìn thoáng một cái là có thể thấy rạp chiếu phim.”
Khốc Bát đi đến phố Tùng An, giữa một dãy quả nhiên có một gian hàng đặc biệt kỳ quái.
Cho dù dùng mắt của hắn mà xem, đều cảm thấy kỳ lạ.
Hắn bước nhanh qua, trốn ở ngoài cửa quan sát.
Bỗng nhiên màn hình quảng cáo trong cửa hàng bắt đầu quảng cáo bỏng ngô và Coca Cola, Hạnh Tử, Tiểu Gia và Bạch Minh xuất hiện trong màn hình cùng với các bộ trang phục cổ trang, tầm mắt của Khốc Bát dính chặt vào Tiểu Gia, trong mắt lóe lên cảm xúc khó hiểu.
Dù sao hắn cũng là sát thủ, cho dù có vô cùng tò mò đi chăng nữa thì cũng không xông vào trong tiệm ngay lập tức.
Lộ Dao đang trên đường về, nhìn thấy một người đàn ông áo tím nằm sấp trên kính si ngốc nhìn màn hình trong cửa hàng.
Tuy quần áo mặc trên người này lỏng lẻo nhưng ngược diện mạo lại tuấn tú, cộng thêm khí chất quanh thân sắc bén, có hơi khác so với dân chúng triều Đại Vũ cô từng gặp.