Nhưng biểu tình của người này vô cùng bình tĩnh và thong dong, không có chút nào là mất tự nhiên làm cho bọn họ có vẻ chưa hiểu sự đời.
Có thể là vì cái thái độ cực kỳ tự tin này nên những vị khách của rạp chiếu phim cũng chỉ đánh giá trong yên lặng chứ không nói chuyện với nhau.
Cũng may là người bán vé đã tới, rạp chiếu phim bắt đầu kiểm phiếu.
Hiệu quả của phim cực kỳ tốt, những người đi đường biết được yêu quái được tạo ra như thế nào cũng hiểu rõ bên trong bộ đồ là một người bình thường thì sự khủng hoảng do lời đồn gây ra cũng hoàn toàn biến mất.
Trước rạp chiếu phim còn có một con yêu quái giống như trong phim đang đứng, nhưng nhân viên này không đội mũ trùm lên đầu mà chỉ ôm trong ngực, để lộ ra khuôn mặt thật của người đóng vai yêu quái nên những đứa bé ở gần đều để ý.
Lưu lượng khách vào buổi sáng đã khôi phục lại như bình thường, còn ba người Tạ Húc thì lại gặp phải khó khăn khi lựa chọn nên bọn họ quyết định mua vé của ba buổi chiếu phim liên tiếp luôn.
Bọn họ nghe theo lời đề nghị của người bán vé mua vé phim "Thiên Hạ Đệ Nhất" trước, sau đó họ xem hai phần của bộ phim "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh".
Qua buổi trưa, ba người mới rời khỏi phòng chiếu phim. Bọn họ đứng trước cửa rạp chiếu phim, khuôn mặt có vẻ mệt mỏi nhưng trong ánh mắt lại có ánh sáng.
Một ngày hôm nay bọn họ đã tiếp thu được rất nhiều điều mới mẻ, còn chưa bình tĩnh được sau khi rời khỏi thế giới trong "Thiên Hạ Đệ Nhất" thì lại nhìn thấy một thế giới mỹ thực nhiều đến hoa cả mắt, không hiểu hết được trong "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh".
Sau một lúc lâu, Trần Vũ Ninh tức giận nói: "Hôm trước bà chủ của Thất Tinh Lâu còn đề cử món nhắm rượu mới của tiệm, tên là vịt nướng Lương Kinh. Lúc đó ta còn suy nghĩ bọn họ lại muốn làm trò gì? Ta ghét nhất là mùi khai của nó nên cũng chưa bao giờ ăn. Hóa ra đồ ăn này là học lỏm từ món ăn của Dư tiểu nương tử."
Tấn Vương thế tử vẫn giữ bộ mặt lạnh tanh, y yên lặng một chút rồi nhẹ giọng trả lời: "Hay là chúng ta đi ăn thử một chút?"
Xem ba bộ phim liên tục, bọn họ cũng có ăn bỏng ngô và uống Coca Cola. Lúc ở trong phòng chiếu phim, ba người tập trung toàn bộ tinh thần để xem phim nên không có cảm giác gì. Vừa rời khỏi rạp thì bọn họ mới cảm thấy trống trơn trong bụng, vừa đói vừa mệt.
Tạ Húc trở lại bình thường thì ôm vai Tấn Vương thế tử rồi cười một cách đê tiện: "Hôm qua Thiên Tuế điện hạ đã tiết lộ là trong phim có người rất giống với Tấn Vương thế tử. Lúc đó ta còn tưởng nàng đang nói giỡn, không ngờ lại là có thật."
Trần Vũ Ninh cũng chịu không nổi mà cười xấu xa: "Cảnh Hạo rất giống với Thế tử lúc mười bốn, mười lăm tuổi, hiện tại thì Thế tử đã chín chắn rồi."
Tạ Húc: "Năm mười bảy tuổi, Cảnh Hạo gặp được đầu bếp nhỏ. Ta nhớ mang máng là năm nay Thế tử cũng mười bảy tuổi phải không?"
Tấn Vương thế tử: "..."
Một công tử thế gia của danh môn chân chính tuyệt đối sẽ không giống như nhân vật Cảnh Hạo trong phim, sẽ không gặp được một nữ tử thường dân nhiều lần như thế.
Lúc Lộ Dao lựa chọn phim cũng đã tuyển chọn rất kỹ.
Nam chính và nữ chính phải được thiết lập thật giống với hiện thực, vẻ ngoài của diễn viên cũng phù hợp vai diễn khiến cho khán giả vừa nhìn đã thích.
Đối với những bộ phim có bối cảnh ở thời cổ đại thì cần phải có chừng có mực. Phim có đủ những thứ mới mẻ để hấp dẫn khách hàng, có những thứ vượt qua tưởng tượng của thời đại nhưng lại không chạm vào điểm mấu chốt.
Chỉ là như vậy nên Tạ Húc và Trần Vũ Ninh vẫn dám cười giỡn chọc ghẹo Tấn Vương thế tử, y cũng sẽ không tức giận thật.
Trêu chọc đủ thì người lái xe đã đánh xe đến gần. Ba người leo lên xe theo thứ tự, chuẩn bị đi tới Thất Tinh Lâu.
Lúc này, đột nhiên màn hình quảng cáo chiếu một nội dung từ sáng giờ lại có sự thay đổi, âm nhạc và nhân vật đều là mới tinh.
Tạ Húc vội gọi dừng xe rồi thò đầu ra. Trần Vũ Ninh và Tấn Vương thế tử cũng vén màn xe lên nhìn xem thử.
Lại là trailer của một bộ phim mới, lại thêm một câu chuyện khác biệt.
Đám người Tạ Húc xem xong đoạn trailer này thì chỉ có một ý tưởng duy nhất là - khi nào mới chiếu phim? Ta nhất định phải đi xem!