Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới (Dịch Full)

Chương 574 - Chương 574: Xem Ra Cậu Vẫn Chưa Hiểu Gì Về Bà Chủ Rồi 2

Chương 574: Xem ra cậu vẫn chưa hiểu gì về bà chủ rồi 2 Chương 574: Xem ra cậu vẫn chưa hiểu gì về bà chủ rồi 2

Ôn Giản và Cẩu Tử cũng bày ra biểu cảm không thể tưởng tượng nổi, không hiểu được vì sao xuất hiện được tình huống như thế này.

Cẩu Tử: "Chẳng lẽ đây là huynh đệ của Khốc ca sao?"

Khốc Bát cau mày: "Từ nhỏ đến lớn ta chỉ có một mình, không có huynh đệ."

Ôn Giản: "Vậy chuyện này là sao đây?"

Vẻ mặt Lộ Dao bình tĩnh: "Đây là Khốc Bát, mấy người biết ảnh chụp đúng không?"

Nhân viên rạp chiếu phim từng thấy Lộ Dao dùng di động, ngơ ngác gật đầu.

Lộ Dao: "Tôi có ảnh của Khốc Bát, sau đó dùng phần mềm sửa ảnh để điều chỉnh thay đổi kiểu tóc của hắn, cuối cùng sẽ thành thế này."

Chỉ nói thì bọn họ không hiểu được, Lộ Dao lại lấy di động ra, tìm đại một tấm ảnh trong album, làm ví dụ đơn giản.

Bốn nhân viên rạp chiếu phim vây kín xung quanh để bà chủ ở giữa, chỉ thấy ngón tay của cô hoạt động liên tục, tấm ảnh trên màn hình cũng xảy ra thay đổi theo đó.

Phó Trì ngồi đối diện, bỗng nhiên cảm thấy cảnh tượng này thật sự rất thú vị.

Đây không phải là lần đầu tiên anh ta thấy Lộ Dao bày ra cách sử dụng đồ điện tử cho dân chúng triều Đại Vũ.

Đến khái niệm về năng lượng hơi nước, điện năng mà dân chúng triều Đại Vũ cũng không có, thì đối với họ Internet lại càng là một thứ xa vời vượt quá tầm hiểu biết.

Ở một thế giới không có bất cứ cơ sở lý luận khoa học và khái niệm về vật chất nào, bày những vật phẩm này ra giống như vị thần đang khoe khoang thần lực sâu không lường được của mình, vừa nguy hiểm mà lại phí công.

Anh ta cảm thấy bà chủ không thể nào không biết chuyện này.

Nhưng cho dù là nhân viên trong rạp hay là khách hàng, chỉ cần bọn họ tò mò thì cô sẽ bày cách sử dụng những loại vật phẩm này mà không chê phiền, xen thêm một chút giới thiệu dễ hiểu.

Trong hai ngày anh ta vừa mới nhậm chức, chỉ đứng quan sát Chu Châu và Ôn Giản cố gắng hết sức để sử dụng máy bán vé, vụng về di chuyển con chuột để xử lý vài trình tự đơn giản, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Cũng không biết bà chủ đã dạy thế nào mà thật sự dạy được bọn họ.

Bỗng nhiên, trong lòng Phó Trì giật thót, trong đầu nảy ra vài suy nghĩ.

Anh ta vội vàng đứng dậy đi về phía cửa, rời khỏi rạp chiếu phim, trở lại phố thương mại, bước tới chiếc Maserati đậu cách đó không xa.

Dụng cụ quay phim vẫn luôn được đặt trong xe, chỉ là rất lâu rồi anh ta không sinh ra suy nghĩ muốn quay một thứ gì đó.

Nhưng trong khoảnh khắc vừa rồi, một ý tưởng tuyệt diệu xuất hiện trong đầu.

Khi thời gian bỗng dưng lùi lại mấy ngàn năm, ở vương triều cổ đại bị vây dưới nền thống trị phong kiến, có một cửa hàng kỳ lạ nối liền với tương lại xuất hiện, nó sẽ mang tới ảnh hưởng to lớn nào cho vương triều này?

Tương lai của thế giới ấy sẽ phát triển ra sao?

Cuộc sống của mọi người, quan niệm, lịch sử sẽ có thay đổi gì?

Phó Trì vội vàng dọn máy móc ra, cố gắng chuyển tới rạp chiếu phim.

Anh ta phải ghi lại quá trình thay đổi của dân chúng ở triều Đại Vũ dưới sự ảnh hưởng của rạp chiếu phim.

Cảm xúc của Phó Trì kích động, lại thấy hơi hối hận, sao không nghĩ tới chuyện này sớm hơn nhỉ?

Nếu nghĩ ra sớm một chút, làm việc ở rạp chiếu phim sớm một chút thì có thể ghi lại trạng thái ban đầu của triều Đại Vũ rồi, bây giờ đã bỏ lỡ.

Anh ta có thể cảm nhận được trong khoảng thời gian chưa tới một tháng này, sự tồn tại của rạp chiếu phim đã ảnh hưởng đến thế giới kia, chỉ là vẫn còn rất nhỏ cho đến nay.

Cơ Phi Mệnh đi ra khỏi cửa hàng Blind Box, thấy anh ta đang vật lộn cùng đống máy móc cồng kềnh ở giữa đường lớn, đi tới vươn tay, lộ ra chiếc nhẫn ở ngón trỏ: "Mang tới rạp chiếu phim à? Để tôi chuyển phụ cậu."

Trên trán Phó Trì toát mồ hôi, ngẩng đầu nhìn ông ta một cái, lắc đầu: "Sao có thể làm phiền chú được? Tôi tự làm được rồi."

Chú của Cơ Chỉ Tâm có địa vị khá cao tại Cơ thị, bây giờ hai người làm việc cùng một chỗ, đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Cơ Phi Mệnh nghĩ thầm trong đầu, toàn bộ máy móc trong tay Phó Trì đã được cất vào nhẫn không gian, chắp tay sau lưng xoay người nói: "Tôi vốn là nhân viên giao hàng mà, đi thôi."

Phó Trì đứng tại chỗ sửng sốt một lúc, vội vàng đuổi theo: "Chú Mệnh, chuyện này là sao?"

Bình Luận (1)
Comment
Vanvuqwert 3
Vanvuqwert
Reader
1 Tháng Trước
Chấm
Trả lời
| 0