Khám phá điều gì?
Hắn cũng không thể hiểu được hoàn toàn, nhưng lại mẫn cảm nhận ra câu nói kia mang theo thâm ý nào đó.
Thật khó để hắn không quan tâm.
Trailer của "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu" ngắn và đáng sợ, so với các bộ phim trước đó, là một thể loại mới.
Chính vì sự khác biệt này, một lần nữa khơi dậy sự tò mò mãnh liệt của một bộ phận người, đồng thời cũng có rất nhiều người sợ đi vòng quanh.
Phó Trì đã quen với thao tác lớn mật của bà chủ, lướt qua vẻ mặt phức tạp của mọi người, đi tới bên cạnh Lộ Dao: “Khi nào bộ này chiếu?”
Trong ba ngày nữa, khu chiếu phim mới sẽ mở cửa, Tết Trung thu của triều Đại Vũ cũng đang đến gần rồi.
Lộ Dao đã sắp xếp xong mọi thứ: “Ba ngày sau.”
Phó Trì gật đầu: "Ngày đó "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh" cũng có cập nhật."
Lộ Dao: "Xem xong thế giới biển sâu, rồi lại xem một chút chuyện tình yêu thoải mái vui vẻ không phải là đúng lúc sao?”
Phó Trì: "... Quả nhiên là cô đã sắp xếp xong. Cơ Chỉ Tâm nói, gần đây còn có mấy bộ phim mới chuẩn bị chiếu.”
Lộ Dao gật đầu, đúng, tết Trung thu sẽ phát hành thêm hai bộ phim, một bộ phim huyền huyễn, một bộ phim tiên hiệp.”
Phó Trì biết Lộ Dao lại mua một bộ phim tiên hiệp với chi phí nhỏ, nhưng không biết còn có đề tài huyền huyễn, không khỏi nhướng mày: “Phim huyền huyễn?”
Con ngươi Lộ Dao đen kịt, lẳng lặng nhìn Phó Trì, qua vài giây mới lên tiếng: “Bộ phim này ngài cũng chưa xem qua.”
Phó Trì sửng sốt một chút.
Bộ phim mà anh ta còn chưa xem thì đó là đến từ thế giới khác, đúng là có một chút mong đợi.
Trong việc kinh doanh của rạp chiếu phim anh ta cũng không có nhiều tiếng nói, dần dần trở nên giống như những người khác, chờ đợi sự sắp xếp của bà chủ.
Ngay lập tức lại nhớ tới chuyện ngày hôm trước, hình như Lộ Dao cũng không có phản ứng.
Phó Trì không nhịn được hỏi thêm một câu: "Chuyện nguyên liệu nấu ăn, cô định làm sao bây giờ?”
Ý cười trên mặt Lộ Dao phai nhạt một chút: "Việc này vốn không lớn, nhưng mà loại tình huống này không thể giảm bớt. Qua vài ngày nữa, thời gian thử việc của bọn họ sẽ chấm dứt, đến lúc đó sẽ tính sổ.”
Phó Trì gật đầu, lại có hơi phẫn nộ: "Việc này là vấn đề mà tôi gây ra cho cô.”
Lộ Dao không để ở trong lòng: “Không phải bọn họ thì cũng sẽ có người khác, dục vọng của người sống luôn phức tạp hơn người chết một chút. Đây là những tình huống cũng đã đoán trước được, anh không cần phải tự trách mình.”
Đồng tử Phó Trì nhanh chóng co rút lại một chút, ngay lập tức cúi đầu.
Dục vọng của người sống và dục vọng của người chết, người chết như đèn tắt, người chết sao có thể còn có dục vọng?
Quả nhiên từ ngữ của bà chủ có hơi kỳ quái.
Hắn không khỏi lại nhớ tới Kỳ Sâm...
Lộ Dao chú ý tới vẻ mặt Phó Trì thay đổi, nhưng không biết anh ta đang nghĩ cái gì: "Hai ngày nay quay phim cảm giác thế nào?”
Nói đến việc này, bỗng nhiên Phó Trì quên đi nghi ngờ vừa rồi, khóe môi không nhịn được cong lên: "Rất thú vị.”
Khu phố triều Đại Vũ, cuộc sống của dân chúng, lịch sử, cơm áo gạo tiền, ngôn ngữ, phong tục tập quán... Càng quan sát càng cảm thấy thú vị...
Yên lặng nghe Phó Trì nói xong, Lộ Dao thật lòng cổ vũ hai câu, lại nói đến sự sắp xếp mới: "Nghe nói Tết Trung thu sẽ rất náo nhiệt, hộp bánh trung thu nhà tôi đẹp như vậy, không biết ở bên này có chợ hay không?”
Phó Trì nhớ tới hộp quà bánh trung thu mà anh ta còn để ở phòng câu cá của cửa hàng Lông Xù, ngoại trừ không thể trực tiếp mang về nhà, không có bất kỳ chuyện xấu gì.
Cư dân thế giới khác cũng có thể mua hộp quà mà cũng có thể mang về, nếu giá cả phù hợp, chắc chắn sẽ được ưa chuộng.
Lộ Dao cũng biết điều này, vấn đề là hộp quà bánh trung thu nhà cô không có không gian tiện nghi: "Việc này tôi cần nghĩ lại một chút.”
Hộp quà bánh trung thu đối với rạp chiếu phim mà nói, thật ra cũng chỉ tính là vật thêu hoa trên gấm.
Bà chủ vẫn muốn giới thiệu nó dưới một hình thức thích hợp, để cho dân chúng triều Đại Vũ nếm thử các món ăn khác với văn hóa của họ, cũng là một chút suy nghĩ nhỏ.
Thế giới này có thể có nhiều tưởng tượng và tầm nhìn không thực tế, nhưng cũng có những điều dường như không hợp lý, không thể hiểu được, nhưng thực sự tồn tại.