Lúc này có âm thanh truyền ra từ phòng chiếu: "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu" sắp bắt đầu công chiếu.
Điệp Thất vung vé trên tay lên: "Nếu các ngươi ở cùng nhau cũng không cần ta bận tâm đi tìm. Vé này cũng đã được mua, coi như là xem bộ phim đầu tiên.”
Trong phòng chiếu phim, Điệp Thất tìm được chỗ ngồi tương ứng với số vé, sau khi ngồi xuống không bao lâu, phát hiện người xung quanh ôm một ít đồ ăn kỳ lạ mà nàng ấy chưa từng thấy qua ở Mộ Thủy Thành, trong không khí cũng tràn ngập mùi thơm ngọt dễ ngửi.
Nàng ấy đang nghi ngờ thì Khốc Bát bước vào, nhét cho nàng ấy một túi bỏng ngô nóng hổi, một ly nước cam lạnh lẽo và một xúc xích nở hoa.
Lúc này đúng lúc phát sóng xong kiến thức an toàn và quảng cáo, bộ phim "Tìm kiếm cự thú dưới biển sâu" chính thức bắt đầu.
Bên cạnh có người kích động nói: "Bắt đầu rồi!”
Điệp Thất nhìn về phía màn hình, đập vào mắt chính là biển xanh, sóng trắng vỗ vào bờ biển, màn trời u ám, tâm tư không khỏi có hơi khẩn trương.
Trong phòng chiếu cũng có hơi xôn xao, so với trailer hung tàn đáng sợ, mở màn này không khỏi quá bình lặng.
Những lời thuyết minh được chèn vào đúng thời điểm, bắt đầu giới thiệu các thành viên của một đoàn thám hiểm và thông báo cho khán giả mục đích chuyến đi của họ là khám phá cuộc sống bí mật của một số con thú khổng lồ ở vùng biển sâu.
Tay trái Điệp Thất cầm xúc xích nướng, tay phải cầm một túi bỏng ngô, rộp rộp giống như chuột đồng ăn, ăn không tệ, nhưng đây chính là bộ phim được mọi người khen ngợi?
Hôm qua nàng ấy nghe xong câu chuyện "Thiên Hạ Đệ Nhất", "Đầu bếp nhỏ Thịnh Kinh", "Mùa hoa rơi gặp lại chàng", vốn còn đang rất hứng thú.
Trong rạp chiếu phim này có rất nhiều sắp xếp và bố trí thực sự kinh người, vách tường khổng lồ phía trước làm cho nàng ấy tò mò, âm thanh vây quanh toàn bộ sảnh cũng cực kỳ kỳ lạ, nhưng có phải bộ phim hôm nay có hơi nhàm chán không?
Không thú vị chút nào.
Giới thiệu mở đầu mất hơn một phút, ngay lập tức đoàn người đeo trang bị lên thuyền, lái thuyền đến một vùng biển nào đó được đánh dấu trên bản đồ, bọn họ muốn tìm kiếm một loại sinh vật biển tên là "Cá voi sát thủ", muốn quan sát quá trình săn bắn của chúng.
Theo tiếng máy móc chuyển động vang lên, đuôi thuyền tạo ra một chuỗi sóng trắng, một đường hướng về biển rộng lớn vô tận.
Điệp Thất dần dần ngồi thẳng người, trong mắt không che giấu được sự hoảng sợ.
Đây có phải là thuyền không?
Những khán giả khác cũng thì thầm, những chiếc thuyền trong hình rất khác với những chiếc thuyền gỗ mà họ từng thấy.
Trên thân thuyền màu trắng có một ít hoa văn kỳ lạ, chất liệu không giống như gỗ, không cần mái chèo mà vẫn có thể đi nhanh như vậy.
Dường như là trong nháy mắt, đám người kia đi từ bến tàu chạy đến giữa đại dương không có ngươi, mà ống kính từ trên cao cho bọn họ thấy rõ toàn cảnh, nhìn càng kinh người.
Đoàn thám hiểm này rất may mắn, còn chưa đến đích đã gặp bầy cá voi sát thủ, chính xác mà nói là ba con cá voi sát thủ đang tiến hành săn bắn, chúng đang đuổi theo một con cá voi lưng gù với con non.
Đột nhiên một con cá voi sát thủ nhảy lên từ mép thuyền, đầu tròn não tròn há miệng, lộ ra hai hàng răng, phát ra tiếng kêu "gào gào".
Điệp Thất nhìn thẳng vào màn hình, cắn một nửa cây xúc xích, cũng quên ăn bỏng ngô.
Có những sinh vật khủng khiếp như vậy trên biển sao, những người này có điên không vậy? Còn dám đưa tay sờ, họ cũng không sợ bị kéo xuống nước ư.
Một phòng chiếu phim khác, Tần Tam Vi ngồi ở một góc, cũng đầy sợ hãi nhìn đội thám hiểm đang chơi đùa cùng với đám quái vật trong nước kia, sợ tới mức trái tim cũng sắp rơi ra ngoài.
Mà những người khác trong phòng chiếu phim cũng không tốt hơn hắn là bao.