Hộp quà lồng chim cũng được phân thành bản thường và bản đắt tiền, bản thường thì không có đá quý và trân châu, chỉ có kệ điểm tâm, năm hộp bánh Trung thu, hộp quà được trang trí thêm chút hoa tươi được bán ra với giá niêm yết là hai mươi lượng bạc, hộp quà bản hoa lệ có đá quý và trân châu thì áp dụng giá của Điệp Thất, một trăm lượng vàng một cái, hơn nữa chỉ bán ba cái.
Điệp Thất cất bàn tính đi, lập tức ôm lấy cánh tay Lộ Dao: “Bà chủ, ta đặt trước một hộp quà lồng chim bản xa hoa. Nhưng ta không mang theo nhiều tiền như thế, trưa nay đặt cọc trước cho ngươi có được không?”
Lộ Dao suy nghĩ sâu xa liếc nàng ấy một cái, gật đầu xem như cho phép.
Tiểu mỹ nhân không những làm được việc mà còn có tiền nữa.
Không phải cửa hàng này của cô đã tuyển phải một ổ đều là thám tử rồi chứ?
Năm hộp bánh Trung thu, tổng cộng bốn mươi sáu miếng.
Ba tầng trên của tủ trưng bày bày đủ các loại bánh Trung thu với kiểu dáng khác nhau, mỗi một cái đều đẹp đến mức khiến người ta không dời mắt đi được.
Tầng thấp nhất lại được bày biện hộp bánh Trung thu.
Điệp Thất và Cẩu Tử làm theo những gì Lộ Dao nói, lấy đồ dùng thử ra cắt thành những miếng nhỏ, cắm que tăm lên, bỏ vào cái đĩa nhỏ, đặt lên kiểu dáng cùng loại tương ứng để khách hàng chọn mua.
Cách bán hàng này Điệp Thất chưa từng nghe qua bao giờ, ánh mắt nhìn Lộ Dao ngày càng giống như đang nhìn con trai ngốc của nhà địa chủ vậy.
Mười lăm phút nữa là thời gian mở cửa của rạp chiếu phim, các nhân viên còn lại cũng lần lượt đến đủ.
Tủ trưng bày mới của quầy bán đồ ăn vặt rất thu hút sự chú ý của người khác, đám người Khốc Bát, Chu Châu thích náo nhiệt thì không cần nói đến nữa, nhưng ngay cả dì Ngô, Trường Minh vừa vào cửa cũng dừng lại trước tủ trưng bày một lúc lâu.
-
Người của Ngọc Quế Trai biết hôm mười bốn, màn hình quảng cáo của rạp chiếu phim sẽ phát quảng cáo hộp quà bánh Trung thu của hai cửa hàng liên danh.
Cha con Ngọc Cát Tường, Ngọc Chi Niên ngủ không ngon giấc, mới sáng sớm đã thức dậy cùng nhau ra ngoài, chầm chậm vòng qua đầu đường, đi đến phố Tùng An.
Đi nửa đường thì gặp được Phùng Vĩnh, ba người nhìn nhau rồi cười, sau đó cùng nhau đến trước cửa rạp chiếu phim.
Họ còn cho rằng mình đến hơi sớm, ai ngờ trước cửa đã vây chật kín người, đám đông đang bàn luận sôi nổi.
Ba người khó khăn lắm mới chen lên được phía trước, màn hình kính âm tường đang phát quảng cáo hộp quà bánh Trung thu.
Đoạn quảng cáo này không khác với đoạn quảng cáo bỏng ngô lần trước cho lắm, đều vô cùng lớn, phải nói là nội dung của cả đoạn quảng cáo vô cùng nổi bật nhưng cũng rất thú vị, khiến người ta bận không hết việc.
Tia nắng sớm vừa ló dạng, hái một giỏ hoa tươi, tỉa thành từng cành.
Thời gian dần trôi, hoa tươi được phơi thành hoa khô, dùng để trang trí cho bánh Trung thu sáng óng như ngọc, rồi được cẩn thận đặt vào hộp.
Hái một bó trăng sao, đưa vào cùng năm tháng.
Đây là “bánh Trung thu phong nguyệt” của cửa hàng đồ ăn nhanh.
-
Bé rồng đen đi tìm bạn, tìm thấy một bé rồng vàng, rồi lại tìm thấy một bé rồng lửa.
Ba chú rồng nhỏ ưa đánh nhau, một hôm không cẩn thận đánh hư nhà của Nhân tộc, ba chú rồng nhỏ không thể không giúp Nhân tộc sửa nhà.
Phòng ốc mới được sửa chữa được một nửa thì quái vật nhỏ dính người phải lòng lòng tốt của Nhân tộc, không muốn rời đi.
Sau đó đầu lâu, con dơi nhỏ, yêu tinh song tử, quái vật lớn đều dính vào Nhân tộc.
Nhà cửa được tu sửa ngày càng lớn, người vào ở cũng ngày càng nhiều.
Hôm nhà được xây xong, Nhân tộc bưng ra một đĩa bánh ngọt có màu sắc như lưu ly trông rất đẹp mắt.
Mười loại sinh vật giống loài khác nhau, dáng vẻ cũng khác nhau, mỗi loài lấy đi một mảnh, sau đó không còn tranh cãi muốn đánh nhau nữa.
Đây cũng là “bánh Trung thu sách tranh” của tiệm làm nail.
-
Núi sông vỡ vụn, vạn vật héo tàn.
Đây là ngày thế giới Vô Thường bị diệt vong.
Một ngày nào đó, trung tâm của thế giới xuất hiện một cửa hàng thần kỳ.
Không lâu sau, sông băng tan chảy, sông ngòi hội tụ, cây cỏ sống lại, mặt đất rạn nứt liền lại với nhau, trở lại dáng vẻ sinh thành la bàn.
Đây là “bánh Trung thu la bàn” của cửa hàng Blind Box.